Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 337: Người Cá Biển Xanh

Trì Am rất trân trọng những trải nghiệm có được ở đảo Little State khi mới đến thế giới này, cũng chính vì có những ngư dân ở đảo Little State mà Trì Am đã có thói quen đến các hòn đảo cằn cỗi để gặp gỡ những ngư dân sống trong cảnh nghèo khó, trao đổi một số vật dụng hàng ngày với họ.

Bây giờ cô đã có tàu, tiền bạc và thời gian, vừa vặn có thể đến gặp hai ông cháu ông Bill ở đảo Little State.

Khi tàu Siren dừng lại trước đảo Little State, toàn bộ đảo Little State đều chấn động.

Trì Am đứng trên boong tàu nhìn thấy một vài người đang nhặt vỏ sò trên bãi biển cô chợt bật cười, vẫy tay gọi: "Bliss!”

Bliss nhìn lại thì thấy người trên tàu là Trì Am, cậu bé vui sướng nhảy dựng lên, vừa chạy vừa hét lớn: "Anh Joy!”

Trì Am bất ngờ nhảy khỏi tàu, nhẹ nhàng đáp xuống bãi biển.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người trên tàu đều trợn tròn mắt, ngay cả những ngư dân ở đảo Little State nghe thấy động tĩnh vội vàng chạy tới cũng phải kinh ngạc ngây người nhìn cô.

Bliss nhào tới chỗ cô.

Trì Am mỉm cười ôm lấy cậu bé, quay cậu một vòng sau rồi mới đặt cậu xuống, quay mặt nhìn về phía những ngư dân đang chạy tới.

“J... Joy?” Bill ngạc nhiên nhìn cô, mắt ông gần như muốn lồi ra khi thấy trước ngực cô căng phồng.

Trì Am vẫn mặc quần áo nam nhưng không còn mặc áo lót nữa, ngay cả trong trang phục nam giới thì những đường cong phụ nữ của cô vẫn lộ rõ, ai nhìn thấy cũng biết đây là một cô gái.

Trì Am nắm tay Bliss, nói với họ: "Ông Bill, lâu rồi không gặp! Chào mọi người, lần này tôi đến đây mang theo rất nhiều nhu yếu phẩm hàng ngày.”

Mấy người ngư dân nhìn nhau, thật sự không thể gộp chung cô gái quý tộc này với chàng thiếu niên nghèo túng lưu lạc đến đảo Little State năm ngoái.

Nhưng nghe câu cuối cùng của cô, mọi người vẫn rất vui mừng.

Trì Am nắm tay Bliss, đi theo Bill về làng.

Bill không nhịn được nói: “Joy, cậu là...”

"Ông Bill, tên cháu là Angel Dasle, Joy Dasle là tên cháu dùng khi làm việc trên tàu. Bây giờ cháu đã có tàu của riêng mình rồi, không cần đế ý là đàn ông hay phụ nữ nữa, nhưng ông cứ gọi cháu là Joy đi. ”Trì Am cười nói.

Bill vui vẻ nói: "Xem ra lúc đó cô đã về đảo Whale bình an, người nhà của cô vẫn tốt chứ?”

"Vâng, đều tốt cả. Mẹ cháu rất biết ơn vì ông đã cho cháu ở nhờ.”

Khi họ trở về làng, Trì Am đã tiết lộ một số việc riêng của mình với Bill và những người dân xung quanh. Họ nghe cô bảo cách một khoảng thời gian sẽ đến đảo Little State để bán cho họ một số nhu yếu phẩm hàng ngày với giá gốc thì rất vui mừng.

"Tháng trước Boss Grey đã đến đây một lần rồi. Anh ta nói là gần đây đã xảy ra chuyện gì đó trên đảo Whale. Cướp biển đều chạy về phía đó. Tôi còn thấy lo lắng cho cô...”

Trì Am ngồi trên chiếc ghế đá bằng trong sân nhà Bill, nói với ông lão đang lo lắng: "Không sao đâu ạ, bây giờ chuyện trên đảo Whale đã được giải quyết rồi, đám hải tặc đó sẽ không đến đảo Whale nữa, ông yên tâm.”

Nói xong, cô mở chiếc túi xách mang theo, bên trong là những món quà cô mang đến cho hai ông cháu ông Bill.

Bliss rất vui, cậu sờ cái này ngó cái kia, ngoài những món đồ chơi các cậu bé thích còn có những bộ quần áo đẹp.

Cậu ngẩng đầu nhìn Trì Am, giọng nói mềm mại: "Chị Joy, tất cả đều cho em sao?”

“Đúng vậy, tất cả đều cho Bliss.” Trì Am vỗ đầu, rồi hỏi Bliss xem mấy ngày nay cậu có chịu khó luyện kiếm không.

"Có ạ, ngày nào em cũng luyện. Ông nội còn theo dõi sát sao nữa." Bliss ngại ngùng nói.

Trì Am sờ đầu cậu, thưởng cho cậu mấy quả Lam Nguyệt Lượng.

Sau khi Bliss cầm đồ chơi đi chơi với người trong làng, Trì Am mới nói với Bill: "Ông Bill, lần này cháu đến đảo Little State ngoài việc gặp ông thì còn muốn hỏi thăm ông, ông và Bliss có muốn rời khỏi đảo Little State với cháu không?”

Bill ngạc nhiên nhìn cô, nhận ra cô đang nghiêm túc, ông không nhịn lòng được mà cười rộ lên, nói: “Cảm ơn, Joy!” Lúc trước ông nhìn thấy thiếu niên lưu lạc đến đảo Little State thì cũng chỉ cho một chỗ ở thôi, không hề chờ mong được đền đáp gì.

Ông chần chừ một lúc, cuối cùng nói: "Joy, tôi già rồi, tôi ở trên đảo Little State cả đời cũng không sao. Nhưng Bliss vẫn còn nhỏ, tôi không muốn thằng bé cũng sống nghèo khổ cả đời. Nếu có thể thì xin cô hãy mang nó theo, để nó làm việc trên tàu cho cô, trưởng thành cho tốt, sau đó tìm được một công việc là được.”

Trì Am cười nói: "Ông Bill, ông vẫn còn rất trẻ. Con tàu của cháu rất lớn, vẫn cần rất nhiều người. Dù có nhiều thêm hai ông cháu ông thì cũng không thành vấn đề.”

Cuối cùng, dưới sự thuyết phục của Trì Am, Bill đã đồng ý lời đề nghị của cô, đưa theo cháu trai Bliss đi theo làm thủy thủ đoàn của tàu Siren.

Mặc dù đại dương đầy rẫy những nguy cơ nhưng còn tốt hơn chết già trên một hòn đảo cằn cỗi mãi mãi, Bill cũng không nỡ để cháu trai lãng phí cả cuộc đời trên hòn đảo nhỏ này. Tàu Siren rất lớn, hầu hết người bình thường không thể lên được loại tàu lớn thế này, bây giờ họ đã có được cơ hội này nên Bill rất vui, ông thực sự biết ơn Trì Am từ tận đáy lòng.

Tàu Siren dừng lại ở đảo Little State một ngày, sau khi trao đổi một số nhu cầu thiết yếu hàng ngày với các ngư dân thì họ rời đi cùng Bill và cháu trai ông.

Sau khi sắp xếp cho hai ông cháu ông Bill xong, Trì Am quay trở lại khoang tàu.

Vừa trở về phòng liền bị tạt nước vào mặt, sau đó chân lạnh ngắt, Trì Am bị túm lấy chân kéo xuống hồ, làn môi anh chàng tiên cá mang theo hơi thở của biển cả sáp lại gần.

Trì Am nhìn anh bằng một đôi mắt đầy ý cười, ngón tay vuốt ve cái vây trên sống lưng anh, động tác dần dần trở nên nhẹ nhàng, sau đó mới cười nói: "Haizz, anh lên tàu từ bao giờ đấy?”

Anh hừ một tiếng trong khoang mũi nói với vẻ mất hứng: “Anh lên lâu rồi, nhưng em không có đây.”

“Em đi sắp xếp cho hai ông cháu ông Bill.” Trì Am ngồi lên bờ, vòng tay qua cổ anh, ngón tay vuốt tóc anh, động tác nhẹ nhàng khiến anh không khỏi nheo mắt đầy thoải mái. Giống như một con thú hung dữ được cho ăn uống no đủ sắp ngủ gật.

"Nếu không có ông Bill cho ở lại thì e là em...”

Cô kể cho anh nghe những gì đã xảy ra lúc đó.

Trong lòng cô, Ares là người đầu tiên cô gặp sau khi đến thế giới này, là người bạn đáng tin cậy nhất, nhưng sau đó cô lại phát hiện ra Ares là thú cưng của anh chàng này. Tiếp theo sau chính là hai ông cháu ông Bill có lòng tốt giúp đỡ cô trên đảo Little State. Nếu không thì với thể trạng yếu ớt và trạng thái không rõ hoàn cảnh của cô lúc đó, rất có khả năng không thể hoàn thành nhiệm vụ.

Nghe cô nói xong, người đàn ông liền hôn nhẹ lên mặt cô, nói khẽ: "Cướp biển đã cướp giết tàu Warren là ai? Anh sẽ gọi thú biển đến phá đảo của chúng để trút giận cho em.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất