Người của Long Tổ hơi chần chờ, nhưng nghĩ tới chuyện Phương Lạc Chương là cấp dưới đi theo cậu chủ Tư đến đây, đúng là biết rõ khẩu vị của cậu chủ Tư hơn họ, bèn giao phòng bếp cho cậu ta, kêu đầu bếp đi theo làm trợ thủ.
Mai Gia Niên và Tư Ngang ngồi trong phòng chờ Trì Am trở về.
Khi Phương Lạc Chương bưng điểm tâm đã làm xong lên bàn, Mai Gia Niên nhìn những món điểm tâm ngọt tinh xảo ngon miệng đó, không nhịn được nhìn Tư Ngang, không ngờ anh là đàn ông con trai mà lại thích ăn loại bánh ngọt con gái thích thế này.
Phương Lạc Chương bưng mấy đĩa bánh ngọt lên bàn, đồng thời nói: “Cậu chủ Tư, khi nào chị Trì mới về? Mấy món này để lâu thì sẽ mất ngon.”
Tư Ngang không lên tiếng, chậm rãi uống trà.
Đám người Mai Gia Niên mới vỡ lẽ, thì ra là làm cho Trì Am.
Lại nhìn Tư Ngang, phát hiện trên mặt anh cũng không có vẻ gì là giận dữ, Mai Gia Niên không thể không thừa nhận cấp dưới của Tư Ngang thật thông minh, rõ ràng họ vốn định chiêu đãi cậu chủ Tư, nào ngờ người này lại trực tiếp xun xoe với Trì Am trong khi cô ấy vẫn chưa trở về, thế mà Tư Ngang còn không nổi giận, có thể thấy được Phương Lạc Chương đã nắm rõ tính tình của cậu chủ Tư.
Ngay lập tức, nhóm người Mai Gia Niên xếp Phương Lạc Chương vào hàng ngũ người thông minh, cảm thấy có thể tiếp xúc.
Hơn một tiếng sau, vẫn không thấy Trì Am trở về, sắc mặt Tư Ngang càng ngày càng lạnh lẽo, người trong nhà đã bắt đầu chột dạ.
Mai Gia Niên ra dấu cho cấp dưới ra ngoài tìm kiếm thử xem, phải mau chóng tìm cô ấy về đây.
Tin rằng khi thấy vị hôn phu từ ngàn dặm xa xôi đến đây tìm mình, chắc hẳn Trì Am sẽ rất cảm động. Chẳng phải phụ nữ đều như vậy hay sao?
Tiếc rằng người của Long Tổ chạy đến mức đổ mồ hôi đầm đìa mà vẫn không tìm thấy Trì Am trong căn cứ, suýt nữa cho rằng cô ấy đã rời khỏi căn cứ, thậm chí không nhịn được chạy ra ngoài cổng căn cứ hỏi thăm, mới biết hôm nay Trì Am không có đăng ký rời khỏi căn cứ.
Vậy thì cô ấy chạy đi đâu?
Chẳng lẽ dưới cơn thịnh nộ, Tôn Đồng đã liên hợp với người của chiến đội Hoa Hồng thừa dịp mọi người không chú ý mà bắt cóc Trì Am?
Ngay khi người của Long Tổ chịu đựng áp lực tìm kiếm Trì Am ở chung quanh thì một tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên.
Mọi người mong chờ nhìn về phía cửa, khi thấy người bước vào, trước mắt mọi người bỗng tối sầm.
“A, cậu chủ Tư! Sao anh lại ở đây?” Irya vui sướng nói, ngay sau đó cô ấy phát hiện sự thay đổi trên người Tư Ngang, khiếp sợ trợn tròn mắt: “Cậu chủ Tư, anh trưởng thành rồi hả? Sao anh lại trưởng thành?”
Tư Ngang lạnh lùng nhìn cô ấy, mặt lạnh như tiền.
Irya không nhịn được run lên. Tại sao vẻ mặt của người này nhìn mình như muốn bóp chết mình vậy? Hình như mình có trêu chọc anh ấy đâu? Hơn nữa mới cách hơn hai tháng, tại sao Tư Ngang vốn trông mười sáu mười bảy tuổi đã thoắt cái biến thành thanh niên trạc tuổi hai mươi thế này? Chẳng lẽ thế giới này có thuốc thúc đẩy nhân loại mau chóng trưởng thành? Đó là hàng cấm chứ nhỉ?
Irya hoàn toàn không biết mình đã làm gì, mặc dù bị anh nhìn bằng ánh mắt rất đáng sợ, nhưng khi thấy điểm tâm ngọt trên bàn, cô lập tức vui vẻ quên hết mọi chuyện, đang định thò tay lấy thì Phương Lạc Chương đã nhanh tay bưng nó đi.
“Anh Phương, anh làm gì vậy?” Cô chu môi, bất mãn hỏi.
Phương Lạc Chương hừ lạnh. Cậu ta nhớ rõ chính con nhóc này đã bắt cóc Trì Am, bây giờ còn đòi ăn đồ ăn mình làm cho Trì Am hả? Đừng hòng!
“Cô Irya, cô có thấy cô Trì đâu không?” Mai Gia Niên hỏi. Vẻ mặt anh vẫn bình thường, lòng bàn tay lại chảy mồ hôi. Trì Am còn không xuất hiện thì họ sẽ không cầm cự được nữa đâu.
Mặc dù Tư Ngang chỉ ngồi đó, không làm gì cũng chẳng nói gì, song vẫn có một sức ép vô hình lan tràn trong không khí, khiến người ta càng ngày càng khó chịu. Không thấy rất nhiều thành viên Long Tổ đã chảy mồ hôi đầy đầu, chỉ hận không thể trực tiếp chạy ra ngoài hay sao?
Phải biết rằng trong nhà còn bật điều hòa, không hề nóng chút nào.
“Em không thấy, chẳng lẽ chị Trì mất tích?” Irya nói chuyện không dùng não quen rồi, nói xong lại không nhịn được cười bảo: “Không thể nào, chị Trì lợi hại lắm, bây giờ chị ấy không về nhà thì chắc là tại không muốn về thôi. Chẳng lẽ chị ấy không muốn gặp cậu chủ Tư?”
Tư Ngang: “…”
Mai Gia Niên: “…”
Phương Lạc Chương: “…” Thật muốn bóp chết con nhỏ ngốc này.
...
Trì Am cũng rất muốn bóp chết con nhỏ này.
Mẹ nó! Cô còn chưa nghĩ ra nên đối mặt với Tư Ngang đang trên đà hắc hóa như thế nào, khi anh nhìn sang, cô lập tức bỏ trốn theo phản xạ. Rồi khi nhận thấy mình đã làm gì theo phản xạ, cô lại sợ tới mức ứa mồ hôi lạnh.
Cô căn bản không cần trốn, đáng lẽ nên xuất hiện trước mặt anh trước tiên, sau đó mau chóng dỗ dành anh mới đúng.
Nhưng cô chẳng những bỏ chạy mà còn để anh nhìn thấy.
Toang thật rồi! QAQ
Có điều dù gì cũng trốn rồi, hơn nữa cô cũng không gan đến mức lập tức chạy ra ngoài đối mặt với Tư Ngang, đành phải tiếp tục hèn nhát trốn chui trốn lủi.
Mặc dù đã bỏ trốn, nhưng trong lòng Trì Am vẫn chột dạ, cho nên lại chạy về nghe lén.
Cảm ơn mấy đời cô kiên trì tu luyện không ngừng nghỉ, bây giờ cô đã đạt đến cảnh giới nghe lén mà không sợ bị người khác phát hiện, cho nên trốn ở bên ngoài nghe lén, đồng thời suy nghĩ lát nữa gặp Tư Ngang thì nên dỗ dành anh như thế nào, nhất định phải bỏ qua chuyện lần này cô bay nhảy xuống phía nam rồi hẵng tính.
Nào ngờ Irya lại biết thu hút thù hận đến mức này!