Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 508: Lính Gác Dẫn Đường

Trì Am ừ một tiếng, vẻ mặt thản nhiên.

Về trong phòng, Samuel hỏi: “Chị Trì, anh Rio Flint đâu?”

“Anh ấy đang ở trong phòng hạm trưởng.”

Samuel ừm một tiếng, không hỏi tiếp.

Cứ thế trôi qua mấy ngày, cuối cùng Samuel đã hoàn toàn thả lỏng, dám đi dạo tinh hạm một mình.

Cậu cực kỳ hứng thú với tinh hạm và cơ giáp, vừa lúc trong tinh hạm có phòng huấn luyện cung cấp miễn phí cho binh lính huấn luyện cơ giáp, khiến cậu vô cùng cuồng nhiệt, mỗi ngày đều chạy đến phòng huấn luyện. Cho dù vì còn nhỏ nên không thể điều khiển cơ giáp, nhưng chỉ cần tiếp xúc gần một chút cũng đủ rồi.

Trái ngược với Samuel, Trì Am vẫn ru rú trong phòng tu luyện, không bước chân ra khỏi phòng.

Nửa tháng sau, tranh thủ lúc người đàn ông nào đó vắng mặt, Samuel bỗng chạy đi tìm Trì Am, nói với vẻ thần bí: “Chị Trì, lúc nãy em phát hiện một người trên tinh hạm, người kia trông có vẻ là quản sự của hoàng thất, hôm nay mới lên tinh hạm.”

Trì Am quay sang nhìn cậu.

“Chị Trì, người kia với Rio Flint...” Samuel nuốt nước miếng.

“Tôi biết rồi.” Trì Am vẫn hết sức bình tĩnh, nói với cậu: “Cậu cứ coi như không biết gì đi.”

Samuel nín thở nhìn cô, một lúc lâu sau mới ờ một tiếng, nhưng trong lòng vẫn bị trùng kích, thậm chí lúc đến phòng huấn luyện còn cố tình vây quanh mấy loại dụng cụ máy móc trên tinh hạm, kiểm tra dấu hiệu trên đó.

...

Trong phòng hạm trưởng, quản sự hoàng thất trong lời nói của Samuel đang cầm một tờ bảng biểu báo cao. Báo cáo xong, ông nói: “Thưa Điện hạ, biết người bình yên vô sự, Bệ hạ vô cùng vui mừng. Bệ hạ nói nếu người không có việc gì thì hãy về Đế Tinh, đã lâu lắm rồi Bệ hạ không gặp người.”

“Chẳng phải có Rio à?” Người đàn ông thờ ơ nói, đồng thời lật xem văn kiện do phó quan gửi.

Quản sự bất đắc dĩ nói: “Cậu Flint rất sốt ruột đối với hành vi lần này của người, mong người có thể bình yên trở về Đế Tinh, hơn nữa hy vọng lần sau sẽ không xảy ra loại chuyện này nữa.”

Người đàn ông bình tĩnh ừ một tiếng, chợt nghĩ tới chuyện gì đó, nói: “Yên tâm, lần sau sẽ không còn đâu.”

Quản sự nghi ngờ nhìn anh, cũng không tin tưởng cho lắm.

Người đàn ông đưa một bản danh sách đóng dấu cho ông ấy, nói với ông ấy: “Bill, tôi chuẩn bị xin một dẫn đường với đơn vị dẫn đường, ông chuẩn bị đầy đủ những thứ này cho tôi.”

Bill đáp lời theo phản xạ, mãi tới khi nghe rõ lời anh nói, bàn tay cầm tờ giấy run lên: “Điện hạ, người...”

“Cứ thế đi.” Người đàn ông hất cằm, ngạo mạn nói, sau đó vỗ vai ông ấy, xoay người rời đi.

Sau khi rời khỏi phòng hạm trưởng, người đàn ông đi đến phòng của Trì Am.

Trong khoảng thời gian này, anh đã hoàn thành việc coi phòng của Trì Am thành phòng nghỉ của mình, mỗi ngày sau khi làm xong công việc khác sẽ trực tiếp về phòng nghỉ ngơi. Rõ ràng chiếc giường đó chật hơn chiếc giường trong phòng nghỉ của mình rất nhiều, nhưng anh thà nằm nghiêng chứ không chịu rời đi.

Mở cửa vào phòng, anh phát hiện Trì Am không có trong phòng.

Người đàn ông không để ý, xoay người đến căn tin tìm người.

Nào ngờ căn tin cũng không thấy, điều này khiến anh kinh ngạc. Mấy ngày nay thói quen sinh hoạt của Trì Am rất quy luật, mỗi ngày trừ lúc ăn cơm, sẽ không bao giờ rời khỏi phòng nghỉ, ru rú đến mức anh vô cùng hài lòng. Không có lính gác nào thích dẫn đường của mình bị người khác để ý, anh cũng thế.

Cuối cùng anh trực tiếp mở hệ thống thông minh của tinh hạm, phát hiện Trì Am đang ở trong phòng huấn luyện dạy kiếm thuật cho Samuel.

Khi người đàn ông đến phòng huấn luyện, lập tức thấy một đám lính gác đang chen chúc bên ngoài tấm chắn phòng ngự trong suốt để quan sát, vẻ mặt phấn khởi đến mức khó hiểu, mãi tới khi phát hiện anh đã đến, họ mới vội vàng thu liễm vẻ mặt, nghiêm túc cung kính làm lễ chào, sau đó lặng lẽ xê dịch ra đằng sau.

Bị trưởng quan phát hiện họ vây xem dẫn đường, một dẫn đường trong số đó còn là của trưởng quan, quả thực thảm hết chỗ nói.

May mà lúc này vị trưởng quan nào đó không chú ý tới chuyện này mà chỉ nhìn chằm chằm hai người trong phòng huấn luyện, thấy cô gái cầm thanh kiếm mảnh được đặc chế chậm rãi thu kiếm, gương mặt anh hiện lên ý cười tươi sáng.

Không lâu sau, Trì Am và Samuel phát hiện người đàn ông đứng trước tấm chắn phòng ngự.

Vẻ mặt Samuel hơi rối rắm, ngẫm nghĩ một lát rồi thức thời cầm kiếm rời đi từ một lối ra khác.

Người đàn ông đẩy cửa vào phòng, tay cầm mũ quân đội màu đen, quân phục phẳng phiu, đeo dây lưng bên hông, làm tôn lên gương mặt anh tuấn bất phàm của anh. Lúc anh mỉm cười tăng thêm khí chất lười biếng, vẫn gợi cảm tựa như hormone hình người.

Khi anh lại gần, một thanh kiếm đột nhiên chĩa vào ngực trái của anh.

Thấy cảnh tượng này, đám lính gác bên ngoài hít vào một hơi, vội vàng bỏ chạy.

Rõ ràng dẫn đường của trưởng quan bọn họ đang giận dỗi với anh, không chừng là tình thú của hai vợ chồng, họ không chạy đi còn ở lại đây chờ bị trưởng quan đánh chắc?

Người đàn ông không để ý tới mũi kiếm trước ngực, cười hỏi: “Sao em lại đến đây? Anh về phòng không thấy em, còn tưởng em đến căn tin, đến đó tìm em, còn kêu đầu bếp làm món điểm tâm cung đình mà em thích ăn nhất cho em...”

Thấy anh mặt dày mày dạn, khóe miệng Trì Am run rẩy, ném kiếm xuống sàn nhà, chẳng thèm ngó ngàng tới anh nữa.

Người đàn ông thừa dịp này sáp lại gần cô, hai tay ôm eo cô, rất tự nhiên ôm cô vào lòng, cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn nồng cháy.

Đôi môi dời sang bên tai cô, hôn lên thùy tai tinh xảo đỏ ửng, anh cười nói giọng khàn khàn: “Sao vậy? Có chuyện gì khiến em không vui hả?”

“Không có.” Trì Am dừng lại trong chốc lát mới nói: “Tôi chỉ cảm thấy Rio Flint trông thật bảnh bao, có sức hấp dẫn nam tính không thể miêu tả bằng lời, còn quyến rũ hơn cả Hoàng thái tử nữa.”

Thân thể của người đàn ông tức khắc cứng đờ.

Trì Am từ từ nghiêng mặt nhìn anh, đôi mắt đong đầy ý cười, cười trông vô cùng đáng yêu, nhưng giọng điệu thì lại lạnh lẽo: “Hoàng thái tử điện hạ, chơi vui không?”

“...”

Trì Am nhéo cằm anh, ngón tay cọ xát giữa cằm và cổ của anh, nói bằng giọng tiếc nuối: “Thực ra tôi rất thích ngoại hình của Rio Flint, nghe nói anh ấy cũng là lính gác cấp SSS, không chừng tỷ lệ phù hợp tinh thần của tôi với anh ấy cũng có hơn 80% đấy, anh nói xem có đúng không?”

Nói rồi, cô chậm rãi rời khỏi vòng tay của anh, chuẩn bị rời đi.

Đột nhiên vòng eo bị kéo lại, Hoàng thái tử điện hạ từ sau lưng nhào tới, ôm chặt eo cô, ôm chầm cô vào lòng, lồng ngực vững chãi của đàn ông dán lên sau lưng cô, hơi nóng thuộc về đàn ông từ trên người anh xuyên qua quần áo truyền đến người cô, thiêu đốt lý trí của cô, khiến mặt cô kìm lòng không đậu nhuộm thành màu đỏ ửng.

“Anh sai rồi, em yêu.” Hoàng thái tử điện hạ cực kỳ thức thời nói xin lỗi: “Tình hình ở hành tinh Ankara đặc biệt, rất nhiều thế lực bên ngoài đều theo dõi nó, nếu anh dùng thân phận là Hoàng thái tử tiến vào Ankara thì có lẽ sẽ gợi ra sự chú ý của những người đó. So sánh hai bên, thân phận của Rio Flint càng phù hợp để anh làm việc hơn, lúc nhận được tin tức đã rất khẩn cấp, anh đành phải dùng hạ sách này.”

Người Trì Am mềm xuống, lại ngã vào lòng anh, bày ra thái độ chăm chú lắng nghe.

Thấy cô như vậy, Hoàng thái tử không nhịn được mà mỉm cười, chỉ hận không thể nhét cô vào lòng, nói cặn kẽ cho cô nghe về uẩn khúc giữa Ankara và Đế Quốc, liên bang cùng với băng tinh tặc và chợ đen.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất