Hughes đi qua cửa phòng đóng chặt lần thứ N, thấy cánh cửa kia vẫn chưa có dấu hiệu mở ra, thế là nhún vai rời đi, xử lí thức ăn đã nguội ngắt.
Sau khi dọn dẹp phòng bếp sạch sẽ, Hughes cân nhắc tới hai người ở trong phòng lâu như vậy, cho dù với thực lực của chủ nhân không cần ăn trong thời gian ngắn cũng không sao, nhưng chắc cô Trì sẽ không được, cho dù có thể ăn đan tích cốc, nghe nói tu sĩ nhân loại không thích mùi vị của đan tích cốc, có thể không ăn thì sẽ không ăn, vẫn thích ăn cơm ba bữa một ngày hơn.
Nghe nói đây cũng là một dạng tu hành.
Anh ta mở cửa tủ lạnh ra, xem đồ trong tủ lạnh, thấy không còn đủ nữa, bèn mở máy tính, đăng nhập vào trang web chuyên dụng bắt đầu đặt hàng.
Cho dù trong nước, nước ngoài hay là giới tu chân, chỉ cần anh ta nhìn thấy, thấy được nhân loại đánh giá tốt, Hughes đều đặt hàng, cứ mua mua mua. Tới khi thấy không mua được nữa, tủ lạnh siêu lớn trong phòng cũng không cất được nữa, mới tiếc nuối mà dừng lại.
Có lẽ nên mua thêm mấy cái tủ lạnh nữa.
Đương nhiên, còn có sức ăn của cô Trì, mong rằng có thể nhiều hơn một chút.
Hughes suy nghĩ, đang luyến tiếc tắt trang web đi thì đột nhiên thấy nhắc nhở phần email.
Anh ta mở nhóm của ma cà rồng ta, sau khi nhìn email nhóm, bình tĩnh tắt nó đi.
Vừa tắt nhóm email đi, ava tài khoản của anh ta liền sáng lên, một người tên “Ông đây là ma cà rồng quý tộc” gửi tin nhắn cho anh ta:
[Ông đây là ma cà rồng quý tộc: Tư Ngang có đó không? Đầu tháng sau là sinh nhật của tôi, tổ chức tiệc sinh nhật ở lâu đài Gross, nhất định phải tới, không tới tôi sẽ cho một đám dơi hút máu đuổi tới phương đông.]
Nụ cười bên miệng Hughes cứng đờ, trả lời rằng: [Ngài Muffies, chủ nhân rất bận, còn chưa xác định có tới hay không, tôi sẽ báo lại cho ngài ấy.]
[Ông đây là ma cà rồng quý tộc: Hóa ra là Hughes cậu đấy à, Tư Ngang đang bận gì vậy? Không phải cậu ta là trạch nam sao? Có gì mà bận chứ?]
[Bận... song tu.]
[Ông đây là ma cà rồng quý tộc: Σ( ° △°|||)︴Song tu là cái quái gì? Nói tiếng người mau!]
[Đây là một cách nói của giới tu chân phương đông.]
Bên kia mãi vẫn không trả lời lại, chắc là đi tra xem “song tu” có nghĩa gì rồi.
Nhưng đợi đối phương cuối cùng cũng tra ra được “song tu” có nghĩa là gì rồi, thì cả ma cà rồng cũng muốn nổ luôn, sau đó bắt đầu điên cuồng oanh tạc Hughes, nhất định phải nổ tới mức Hughes nói thật thì thôi.
[Ông đây là ma cà rồng quý tộc: Hughes, Hughes, Hughes! Lão xử nam vạn năm kia cuối cùng cũng hiểu được thú vui của việc tìm tình nhân rồi à? Tình nhân của cậu ta là thứ gì? Là nam hay là nữ, người bình thường hay là ma cà rồng, hay là yêu ma quỷ quái ở đâu...]
Hughes: “...”
Lúc Hughes ứng phó với ông bạn trên mạng, Trì Am ở trong phòng đã tỉnh lại từ lâu rồi, nhưng tình cảnh vô cùng khốn khổ.
Cô nằm sấp trên giường, vùi mặt vào trong gối như tự ngược, chăn che nửa tấm lưng, để lộ dấu vết lốm đốm trên sống lưng và bả vai, mỗi một chỗ da đều có thể nhìn thấy dấu vết dày đặc mà ái muội, có thể thấy tình cảnh mấy ngày nay vô cùng kịch liệt.
“Đừng vùi mặt vào trong gối, không khó chịu à?” Theo tiếng nói vang lên, một bàn tay vươn tới kéo gối đầu ra.
Một đôi tay túm chặt lấy gối đầu, sống chết không để anh kéo, vừa ậm ừ nói: “Em nói sai không phải là được rồi sao? Vì sao anh lại nhẫn tâm như vậy? Em nuốt nó lại...”
Nghe thấy lời này, người đàn ông vốn dĩ còn có chút thương tiếc lập tức trở mặt, lạnh lùng nói: “Anh chưa từng nghe nói lời nào đã nói ra còn có thể nuốt lại được, em nuốt thử cho anh xem?”
Trì Am run rẩy, cuối cùng cũng nhấc mặt khỏi gối, ánh mắt ai oán.
Trải qua sự tàn phá nhiều ngày như vậy, khuôn mặt vốn hồng hào trở nên trắng bệch, màu môi tái nhợt, dáng vẻ tiều tụy, giống như một bông hoa trắng nhỏ bị chà đạp, đáng thương vô cùng.
Trong lòng Trì Am thấy tủi thân, sao cô biết được cái tên ma cà rồng này bùng nổ thì không phải con người cơ chứ, đến cả ma cà rồng cũng không phải, chính là một con dã thú!
Người đàn ông sờ mặt cô, đầu ngón tay lạnh lẽo và làn da ấm áp của cô tạo nên đối lập rõ ràng, khiến anh vô cùng lưu luyến, hận không thể dán lấy da cô mọi lúc mọi nơi, cảm nhận hơi ấm thuộc về con người, đây là thứ mà ma cà rồng lưu luyến, cũng là nguyên nhân ma cà rồng thích dụ dỗ con người, giống như yêu dòng máu nóng ấm đang chảy vậy.
Nhưng cảm giác nơi đầu ngón tay nói với anh rằng, làn da của cô lạnh hơn trước đây một chút, thân nhiệt rất thấp.
Nghĩ rồi, anh ôm cả người cô lẫn chăn lại, mở một cánh cửa khác ra, đi vào phòng tắm rộng rãi.
Trong phòng tắm đã xả một bồn nước ấm, hơi nước mờ mịt, trong nước có cảm giác, bên trong cho thêm một chút nước linh khí, có thể giảm bớt mệt nhọc.
Cả người Trì Am ngâm trong nước ấm, không nhịn được thở ra một tiếng thoải mái, không để ý tới tên ma cà rồng kia mà quay đầu nhìn sang gương ở bên cạnh.
Khi nhìn thấy bản thân như bông hoa trắng nhỏ bị chà đạp ở trong gương, Trì Am không nỡ nhìn thẳng, trước giờ cô chưa từng biết rằng, hóa ra bản thân có thể yếu ớt tới như vậy, một bông hoa trắng nhỏ khiến người ta thương tiếc biết bao, nhìn thấy bông hoa trắng nhỏ như thế này mà còn có thể nhẫn tâm chà đạp, đúng là đến cả cầm thú cũng không bằng.
Nghĩ rồi, Trì Am lại quay đầu trừng người đàn ông ngồi bên cạnh bồn tắm.
Anh thấy cô trừng sang, suy nghĩ một thoáng rồi cởi áo tắm ra, cũng ngâm vào trong nước, dán lên người cô.
“Anh làm gì vậy!” Trì Am tưởng rằng anh lại sắp biến thành cầm thú, vội vàng tránh xa anh một chút.
“Không phải em muốn anh ngâm cùng với em sao?” Anh nói như thể đương nhiên, để mặc mái tóc dài đen nhánh mềm mại chìm vào trong nước, vươn tay ra kéo cô tới, lấy dầu gội đầu gội cho cô.
“Con mắt nào của anh thấy em muốn như thế?” Cô một mặt không thể tưởng tượng nổi.
“Hai con mắt đều nhìn thấy.”
Da mặt cũng dày thật đấy! Trì Am lặng lẽ lẩm bẩm, nhưng thấy dáng vẻ nghiêm túc gội đầu cho mình của anh, không nhịn được lại vui vẻ vùi ở đỏ để anh lăn lộn, vô thức dựa lên người anh, rất nhanh lại bị cơ thể lạnh lẽo của anh khiến cho có hơi khó chịu.
Nhưng so với chút khó chịu này, càng khó chịu hơn đó là cơ thể của cô.
Bây giờ cuối cùng cô cũng hiểu vì sao trong thời gian này, người đàn ông này luôn lạnh nhạt rồi.
Dáng vẻ thanh tâm quả dục ôm cô ngủ mỗi tối của anh, cơ thể hoàn toàn không có phản ứng, hại cô tưởng rằng cơ thể của ma cà rồng khác với người bình thường, cơ năng sinh lí nào đó đã không có tác dụng, không thể giao hợp được.
Ai mà biết rằng đây hoàn toàn là cô suy diễn mà thôi!
Anh mà cầm thú lên thì đúng không phải là người!
Thanh tâm quả dục, hoàn toàn là vì đợi thời cơ, đợi cô tu luyện có thành tựu rồi mới tận tình giày vò cô, dù sao thì ma cà rồng và tu sĩ cũng là chủng tộc khác nhau, khi tu vi của tu sĩ không đủ, kề cận da thịt với ma cà rồng rất dễ khiến cơ thể bị thương. Bây giờ tu vi của cô vẫn chưa đạt tới trình độ nhất định, làm loại chuyện này, hại cô thực sự tưởng rằng mình bị anh đông cứng chết luôn, cả người đều run rẩy, đúng là cảnh giới băng hỏa giao nhau, vừa vui sướng vô hạn vừa bị đông lạnh tới run rẩy, thế này thì giày vò quá rồi.
Bây giờ cô vẫn còn có thể tung tăng nhảy nhót, cũng nhờ vào thời gian này cô cố gắng tu luyện.
Má nó, lẽ nào để ấy ấy hài hòa, sau này cô phải không ngừng tu luyện sao?
Đang suy nghĩ, liền nghe thấy anh vừa gội đầu cho cô, vừa nói rằng: “Em vẫn phải tiếp tục tu luyện, tới lúc đó anh song tu với em, tu vi của em sẽ càng tăng tiến hơn.”
Trong ba mẹ có một người là ma tu, anh cũng thừa kế truyền thừa của ma tu, đương nhiên cũng biết được mặt lợi của song tu.
Trì Am không muốn để ý tới anh.
Anh cúi đầu hôn lên bờ môi cô, tới khí bờ môi kia biến thành màu đỏ tươi, lúc này mới thỏa mãn buông ra.
Trì Am chu miệng, oán giận nói: “Nếu như biết tu vi bây giờ của em còn chưa đủ, sao anh lại ra tay được cơ chứ?” Cô bày ra vẻ trách móc.
Người đàn ông nói nhẹ bẫng: “Ai bảo em bị thương chứ? Anh là ma cà rồng, máu đối với anh là thức ăn, mà máu của em đối với anh là thuốc kích dụng còn đáng sợ hơn cả thức ăn.”
Trì Am: “... Nói lung ta lung tung, anh nói anh thèm ăn em còn đáng tin hơn ấy!”
Anh không phản bác lại lời của cô mà ôm cô vào trong lòng, nâng mặt cô lên, cúi đầu cho cô một nụ hôn nóng bỏng tới nghẹt thở, đồng thời chỗ nào đó ở thân dưới cũng dựng lên với cô, để cô biết máu của cô có ảnh hưởng với anh như thế nào, không chỉ là thèm ăn, càng nhiều hơn là dục vọng.
Hôn tới cuối cùng, đối với ma cà rồng vừa mới khai trai, đương nhiên là trực tiếp ấn người vào trong bồn tắm.
Qua trận giày vò này, Trì Am mềm nhũn bị ôm về giường, lặng lẽ ôm một cái gối vào trong lòng, quyết định sau này sẽ cố gắng để mình không bị thương.
Cô không muốn mỗi lần bị thương, không những có thể khiến một đám ma cà rồng lên cơn thèm ăn mà còn có thể khiến người nào đó lên cơn muốn ấy ấy đâu!
Đợi khi cuối cùng Trì Am cũng có thể ra khỏi phòng, Hughes bưng một bàn thức ăn phong phú tới, nói hoa mĩ là bồi bổ cơ thể cho cô.
Trì Am ngây dại mất một thoáng, sau đó ngồi xuống ăn rất thản nhiên, đúng thật là cô cần bồi bổ.
Hughes đặt một cốc máu xuống trước mặt chủ nhân, rồi nói chuyện trong email nhóm với anh: “Tháng sau là sinh nhật của thân vương Muffies, ngài ấy gửi thư cho ngài, mong ngài có thể tham gia bữa tiệc, nếu như ngài không đi, ngài ấy nói sẽ cho một đám dơi hút máu tới phương đông.”
Người đàn ông thong dong bưng máu lên uống, không hề để tâm lời đe dọa này.
Cái tên kia nếu thực sự dám cho dơi hút máu tới, tu sĩ phương đông cũng không phải người ăn chay, tuyệt đối sẽ khiến đám dơi kia có đi không có về, thực sự không có đe dọa gì tới anh cả, cho nên Tư Ngang hoàn toàn không quan tâm.