Nơi ma cà rồng và giáo đình kí hiệp nghị hợp tác là một trang viên không có kiến trúc và nhân loại khác trong phạm vi trăm dặm.
Có thể tìm ra được nơi không bị làm phiền như thế này, cũng là nhờ vào những thân vương ma cà rồng đã sống vô số năm, còn có thực lực của giáo đình ở thế giới nhân loại.
Thành viên tham dự hội nghị lần này có các vị cấp cao của hai thế lực, trong số những người của giáo đình, trừ giáo hoàng và bốn tổng giám mục ra, còn có một kị sĩ cầm thánh thương.
Bên phía ma cà rồng, có bốn thân vương và một kị sĩ ma cà rồng quý tộc, đủ để có địa vị ngang hàng với giáo đình.
Lúc Trì Am đi cùng Tư Ngang tới đây, nhìn thấy cảnh này, có ảo giác như ma cà rồng và giáo đình sắp đánh nhau, bầu không khí giương cung bạt kiếm này, thật sự là hợp tác đó hả?
Trong lòng cô vô cùng nghi ngờ.
Người cũng nghi ngờ còn có một đám tu sĩ của tổ chức Thanh long được mời tới làm người chứng kiến.
Vì nguyên nhân Dương Thiên trốn tới phương tây, tu sĩ của tổ chức Thanh Long cũng nghe lệnh tới bắt Dương Thiên, chỉ là Dương Thiên vô cùng giảo hoạt, hơn nữa trên người anh ta còn có rất nhiều pháp bảo giữ mạng, chạy trốn, khiến đám tu sĩ này phải bôn ba mệt mỏi, không làm gì được anh ta. Tên Dương Thiên này không khác nào con gián đánh mãi không chết, muốn giải quyết được anh ta, còn khó hơn việc bọn họ vào bí cảnh để thăm dò.
Cho nên trong thời gian này, bọn họ cũng chỉ đành ở lại phương tây, tới tận khi giải quyết được Dương Thiên mới thôi.
Tu sĩ phương đông là thế lực có thể chống lại ma cà rồng và giáo đình phương tây, đồng thời cũng là người đến từ bên ngoài, thích hợp nhất để làm bên thứ ba chứng kiến, thế là liền được hai bên mời tới để làm chứng.
Nhưng bọn họ không ngờ rằng quan hệ của ma cà rồng và giáo đình lại căng thẳng như vậy, cái chức người làm chứng cũng không dễ làm gì mà.
Đợi nhìn thấy một người một ma cà rồng đi vào, đám tu sĩ kia đều trừng to mắt.
Trì Am nhìn sang, còn là người quen nữa kìa.
Tu sĩ đại diện là Long Dật, từng gặp vào đêm trừ tịch.
Mà những tu sĩ này lại kinh ngạc nhìn cô, không hiểu cô là một tu sĩ, sao lại ở bên ma cà rồng, nhưng đợi khi biết được thân phận của ma cà rồng tới cùng cô, biểu cảm của đám tu sĩ này lại càng đặc sắc hơn.
Thân phận của Tư Ngang không có gì là bí mật trong đám tu sĩ phương đông, cái này phải kể đến bi kịch mà mẹ anh đã viết lên trong cuộc đời dũng mãnh của bà, đương nhiên người chịu bi kịch là đám tu sĩ chính đạo kia, năm đó không ít người bị bà giày vò. Sau đó nữ ma tu mà một đám tu sĩ phải đau đầu yêu một ma cà rồng, sinh ra một quái vật ma cà rồng có linh căn, chuyện này vô cùng chấn động trong giới tu tiên phương đông.
Sau đó cuối cùng nữ ma tu kia cũng qua đời, để lại đứa con còn chưa thành niên, ngay lúc những tu sĩ có thù với nữ ma tu tưởng rằng có thể trả thù, ai biết được lại bị Tư Ngang năm đó còn chưa thành niên đánh cho cuốn gói về quê, mối thù này lại dấy lên lần nữa.
Nhưng sau đó những tu sĩ này phát hiện tác phong của anh khác với mẹ anh, khi không đánh người, anh có thể yên lặng ở trong lâu đài, không ra bên ngoài, cũng không đi hại người, thậm chí còn chẳng chủ động hút máu người, gần như khiến người khác quên mất sự tồn tại của anh. Cho dù anh là một ma tu thì cũng là một ma tu không kiếm chuyện.
Thế là rất nhiều tu sĩ dần quên đi sự tồn tại của anh.
Đương nhiên, quên không có nghĩa là người này không tồn tại, không có nghĩa là anh không nguy hiểm.
Phát hiện anh cũng tham gia hội nghị lần này, có mấy tu sĩ đều không ngồi nổi nữa, sợ người này trực tiếp ra tay.
Lúc này, người ở trong cảnh giương cung bạt kiếm lại trở thành Tư Ngang và một đám tu sĩ.
“Ngồi yên đi, đừng có động tay động chân.” Long Dật nói, đè mấy đồng bạn rục rịch không yên xuống.
Những người kia hơi bất mãn, vừa cảnh giác nhìn người đàn ông ngồi trong đám ma cà rồng vừa nói rằng: “Long Dật, ma tu kia đang ở đây, ma tu đều giảo hoạt, ai biết được cậu ta có âm mưu gì không?”
Long Dật bình tĩnh nói: “Sợ cái gì?”
Có người không hiểu vì sao Long Dật lại bình tĩnh như vậy, Long Dật liếc một nhân loại duy nhất ngồi trong đám ma cà rồng, nói rằng: “Có cô gái kia ở đây, tôi tin cậu ta sẽ không ra tay đâu.”
Tất cả ánh mắt tu sĩ nhìn về phía nhân loại trong đám ma cà rồng, liền thấy cô nở nụ cười ấm áp về phía bên này, cho dù biết rõ cô và ma cà rồng kia ở bên nhau, nhưng nhìn thấy nụ cười này, thực sự khiến người ta không thể sinh ra ác cảm gì được.
Thấy lão thần Long Dật đang ngồi đó, thế là cả đám tu sĩ chỉ đành ngồi yên.
Tới tận khi giáo đình và ma cà rồng cuối cùng cũng kí xong hiệp nghị hợp tác và hiệp nghị đình chiến, các tu sĩ phát hiện ra ma tu kia không làm chuyện gì cả, trái tim treo lên cũng dần dần buông xuống.
Trái tim này vừa đặt xuống, thì lại nhấc lên lần nữa vì một tiếng nổ kịch liệt.
Cả trang viên rung động vì vụ nổ, đèn trên trần không chịu đựng được mà rơi xuống, đám người và ma cà rồng phản ứng cực kì nhanh, đồng loạt chạy ra khỏi phòng.
Nhưng vừa ra khỏi cửa, ập vào mặt là vụ nổ có uy lực vô cùng lớn, mấy quý tộc ma cà rồng chạy ra trước tiên bỗng chốc bị vụ nổ này làm nổ cho tan thành thịt vụn.
Đám ma cà rồng và nhân sĩ giáo đình nhìn thấy cảnh tượng này đều hít sâu một hơi.
Cơ thể ma cà rồng cứng rắn như thế nào, không có ai có thể rõ hơn bọn họ, nhưng lại vì vụ nổ không biết từ đâu ra mà vỡ nát.
Đám người này bị nổ cho bay ngược lại về trong phòng.
Sắc mặt đám người vô cùng khó coi, ra ngoài là vụ nổ không rõ, trốn trong phòng thì lại lo phòng sẽ bị nổ sập, bọn họ sẽ bị chôn ở đây, sau đó đối diện với vụ nổ bên ngoài, cho dù không chết thì cũng mất nửa cái mạng.
Thế nào thì cũng chết, chẳng có cách nào cả.
Vào lúc quan trọng, đám nhân sĩ kia đạp lên kiếm, bay lên trên trời, vung tay tung ra một đường linh quang, phá vỡ nóc nhà, vô cùng bạo lực.
Nóc ra bị đánh ra một lỗ thủng cực lớn, đám tu sĩ cứ thế mà cưỡi kiếm bay ra ngoài.
Đám ma cà rồng và nhân sĩ giáo đình đều kinh ngạc.
Kĩ năng này thực sự quá đỉnh.
Trì Am cũng cưỡi kiếm bay lên, đi cùng còn có người đàn ông cùng cưỡi kiếm với cô.
Những ma cà rồng và nhân sĩ giáo đình nhìn thấy cảnh này, không nhịn được mà thở dài thật sâu, trong lòng xuất hiện cảm giác ưu thương vô danh.
Đó là một ma cà rồng đấy, vì sao anh lại làm cái thứ cao cấp như vậy chứ? Chỉ làm ma cà rồng thôi không được sao?
Lúc này, thân vương Davis đột nhiên nói: “Đúng rồi, Bliss đâu?”
Thân vương Muffies và thân vương Lilisi sững sờ, sau đó sắc mặt thân vương Lilisi thay đổi, có chút hiểu được sao lại xảy ra chuyện tập kích lần này.
“Trước đó vì cơ thể Bliss khó chịu, cho nên nó về nhà nghỉ ngơi trước rồi...” Giọng nói Lilisi đầy gian nan.
“Ông nghi ngờ Bliss tiết lộ tòa trang viên này cho Dương Thiên?” Muffies đanh mặt, lộ vẻ không dám tin.
Sắc mặt thân vương Davis lạnh lùng, nhưng ông ta không bao giờ tùy tiện sỉ nhục một người khi chưa có chứng cứ, nếu như ông ta đã nói như vậy, thì chuyện Bliss không xuất hiện ở đây ngày hôm nay đúng thật là đáng nghi, nếu không bây giờ cũng sẽ không khiến một đám ma cà rồng và giáo đình bị tập kích không rõ.
Mà đợt tập kích không rõ này, trừ Dương Thiên có thủ đoạn khó lường ra, cũng không còn ai nữa.
Sắc mặt của Lilisi hơi trầm xuống: “Bliss... Sao nó lại...”
Muffies nghiến răng nghiến lợi, tức giận nói: “Chúng ta uổng công thương nó rồi, không ngờ nó lại quay ra giúp nhân loại kia đối phó chúng ta!”
Davis không nói gì mà nhìn về đám nhân sĩ giáo đình cách đó không xa, nếu như để giáo đình biết được lần này bị tập kích là vì một công tước ma cà rồng bán đứng, chỉ sợ sẽ bị cười chết, sau đó sẽ đả kích ma cà rồng không hề nể tình.
Cho nên bây giờ, chỉ xem Neo ra ngoài có thể chống đỡ được nguy hiểm lần này, cứu vãn danh tiếng và địa vị của ma cà rồng không.
Trì Am và Tư Ngang xông ra từ trên đỉnh, liền thấy bên ngoài trang viên bay một hàng họng pháo, đang nhắm về phía trang viên mà không ngừng nã.
Trang viên này không bị nổ thành tro, hoàn toàn là vì trước đó Tư Ngang đã đặt trận phòng ngự để dự phòng, tạm thời có thể chịu đựng được một lúc.
Đằng sau pháo linh quang có một người đứng ở đó, đôi mắt anh ta đỏ lừ, biểu cảm vặn vẹo mà lại điên cuồng, còn có sự hưng phấn dễ thấy, tiếng cười điên cuồng truyền tới từ trong tiếng pháo.
“Thế nào? Cảm giác của pháo linh quang có phải rất khó chịu không? Đây chính là kết quả khi các người dám đối phó tôi! Đồ đáng thương các người, cứ nhìn đi, đây mới là thứ đồ tốt của giới tu chân, với năng lực của các người, mấy người sống mấy đời cũng không nhìn thấy được được đâu, lần này có thể đích thân cảm nhận một lần, coi như các người may mắn.”