Xuyên Nhanh: Vạn Người Mê Khuynh Đảo Chúng Sinh (Dịch)

Chương 48: La Ngọc Thu

Chương 48: La Ngọc Thu Chứng hưng cảm gì chứ? Bọn họ đang nói bậy gì vậy? La Ngọc Thu hoảng hốt đi về phía đám người. "Các ngươi nhất định đã chẩn đoán sai, ta không bị bệnh, ta rất khỏe mạnh, bây giờ cho ta về nhà." Nàng vừa mới đi được vài bước thì đã bị vị y tá cao lớn ngăn lại. "Chẩn đoán của bác sĩ không hề sai, phiền ngươi chấp nhận điều trị." Vị y tá trưởng một lần nữa lạnh lùng nói. La Ngọc Thu hoàn toàn không chống cự lại nổi sức mạnh của vị y tá, nàng bị đưa trở lại giường và trói chặt tay lại, nàng không ngừng kêu la rằng họ đã chẩn đoán sai, thế nhưng những người xung quanh lại vờ như không nghe thấy. Nhất định đã xảy ra sai sót! Bỗng nhiên La Ngọc Thu nhớ tới người chồng của mình giống như vừa tìm ra được đáp án chính xác, nàng vội vàng nói: "Người mắc chứng hưng cảm không phải ta mà là chồng của ta, hắn ngày nào cũng đánh đập ta nhưng ta lại không thể phản kháng lại, ta mới là người bị hại, các ngươi nên đem hắn nhốt vào đây, mau thả ta ra ngoài." Nàng đầy lòng tin rằng những lời nói của mình sẽ có tác dụng, nói không chừng có thể khiến tên ác ma đó tránh xa khỏi nàng, nghĩ đến những đau khổ mà nàng đã từng chịu đựng, vẻ mặt La Ngọc Thu tràn đầy đau khổ. La Ngọc Thu cũng khá xinh đẹp như Trì Tiêu Tiêu, nếu không phải mọi người ở đây đều biết rõ những việc mà nàng từng làm thì có lẽ cũng sẽ bị vẻ ngoài này lừa gạt. "Không cần giảo biện, ngươi từng bạo hành con của mình suốt hơn 10 năm, sau này còn không ngừng hành hạ và giết hại những động vật đi lạc, trước đây ba bác sĩ khám bệnh cho ngươi cũng đã xác nhận tình hình của ngươi rồi, hãy yên tâm chấp nhận điều trị đi." Y tá trưởng nhớ lại những xác chết động vật trong bức ảnh, hắn cảm thấy buồn nôn, có ai có thể nghĩ rằng một người phụ nữ yếu đuối lại lén lút làm ra những chuyện như vậy chứ. Những con động vật đó dường như không con nào được chết toàn thây. Chịu sự bạo hành từ ngày này qua ngày khác sớm đã khiến tinh thần của người phụ nữ này méo mó. Nhân viên xã hội đứng cạnh đó tỏ ra vẻ mặt khiếp sợ, bảo sao ở tiểu khu của họ lại xuất hiện nhiều xác chết động vật đi lạc như thế, thì ra là do người phụ nữ này gây ra, thật đáng sợ, hắn vốn dĩ còn thấy thương cảm cho nàng nữa chứ. La Ngọc Thu rơi vào đáy sâu tuyệt vọng, rõ ràng nàng đã làm rất kín tiếng, tại sao vẫn bị phát hiện ra. Nàng hoảng hốt tột độ, không ngừng giãy giụa điên cuồng, nàng không muốn bị nhốt ở bệnh viện tâm thần, nàng không phải kẻ điên! Thế nhưng còng khóa đã khiến nàng không tài nào nhúc nhích được. Người đàn ông bảo bác sĩ và y tá ra ngoài trước, trong phòng chỉ còn lại hai người. La Ngọc Thu ý thức được rằng người đàn ông này mới là người quyết định tất cả nên liền nghĩ cách cầu xin: "Cậu gì ơi, xin hãy tha cho ta, ta không làm gì cả, những thứ đó đều là thứ người khác không cần đến nữa, ta chỉ là nhất thời không kiểm soát được cảm xúc bản thân." Nàng ta không nhắc gì đến hành vi bạo lực mà bản thân từng gây ra với một đứa trẻ. Quý Thừa Tu nhìn nàng ta đầy vẻ khinh bỉ, ánh mắt sắt lạnh, chính người phụ nữ ích kỷ như thế này đã mang lại những đau khổ cho Vân Xu trong suốt 10 năm, thậm chí hắn suýt chút nữa thì đánh mất nàng. "Cô La, ngươi còn nhớ đứa trẻ bị tráo đổi 25 năm trước không?" Một câu nói thốt ra giống như vừa ấn nút tạm dừng khiến La Ngọc Thu ngừng giãy giụa, nàng bắt đầu run rẩy. Quý Thừa Tu thấy nàng ngậm chặt miệng không nói gì, hắn cũng không thấy giận mà chỉ khẽ mỉm cười. "Ngươi không cần lo lắng, mọi người sớm đã biết hết tất cả mọi chuyện rồi, bây giờ ngươi giấu cũng không có ích gì." "Ngươi nói cái gì!" Giọng nói La Ngọc Thu bỗng trở nên sắc bén, thân phận con gái của nàng đã bị phát hiện rồi sao, nàng có bị thương không, có buồn không? Sự lo lắng và sốt sắng trong mắt người phụ nữ rất chân thật, đó chính là tình yêu chân thành của một người mẹ dành cho con của mình. Thế nhưng người mẹ La Ngọc Thu này lại cướp đi hạnh phúc của một đứa trẻ khác để đánh đổi cho con của mình, tất cả những thứ mà con gái của nàng có được đều là lấy từ xương máu của người khác. Quý Thừa Tu nhẹ nhàng nói: "Người cầm quyền của Trì gia đã biết hết mọi chuyện, hắn đã đích thân đón em gái ruột của mình về và yêu thương, chiều chuộng nàng ấy vô cùng, người khắp thành phố A này cũng đã biết chuyện này." La Ngọc Thu không muốn tin vào sự thật, sao có thể tìm lại đứa trẻ đó được chứ, rõ ràng nàng đã chạy trốn rồi mà. "Với xuất thân như bọn ta, việc tìm người đương nhiên dễ dàng hơn các ngươi rồi, cứ cho các ngươi trăm phương nghìn kế muốn che giấu sự thật, bất kể tráo đổi con hay là ngược đãi động vật, mọi thứ cuối cùng cũng sẽ bị bọn ta điều tra ra."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất