Editor: quế quế
Ngày đông hôm qua đến quá sớm, mới khoảng 6 giời đến 7 giời chiều, mà ngoài trời đã trở nên đen như mực. chỉ là với ánh đèn đường sáng choang mà nói, màn đêm không chút nào gây trở ngại được sự nhiệt tình mua sắm của người dân.
Nguyên An Bình hai tay đều cầm bao lớn, bao nhỏ bước ra từ siêu thị,nhất thời cảm thấy cái lạnh thấu sương của mùa đông. Hắn nắm thật chặt cổ áo bằng lông nhung, để cảm nhận được một chút ấm ấp, sau đó bước nhanh đến xe để đồ đạc vào cốp, sau một lúc đã chất đầy
Hắn cảnh giác nhìn xung quanh, thấy không có người nào liền mở túi nhựa ra, sau đó giả như đang sắp xếp đồ vật. Nếu như giờ có người thấy động tác của hắn, sẽ phát hiện đồ vật bị tay hắn chạm vào đột nhiên không còn thấy đâu nữa
sau một Phen sắp xếp lại cốp sau đã trống hơn Phân nữa, sau đó hắn liền trở lại siêu thị tiếp tục mua sắm. Nguyên An Bình cứ thế tới tới lui lui năm, sáu lần mới đem cốp sau và chỗ ngồi sau xe chất đầy đồ vật, mới lái xe ra khỏi siêu thị
Nhưng khi hắn mới ra khỏi siêu thị, liền tìm đến nơi tương đối vắn vẻ. lần nữa đem đồ vật điều biến không còn, liền lái xe đi đến một siêu thị khác, tiếp tục mua sắm
Đi ra từ siêu thị thứ bảy, ngoài trời liền rơi xuống những bông tuyết Phiêu đãng. Nguyên An Bình thở phào nhẹ nhỗn ngồi vào xe, ngón tay nhẹ gõ vô- lăng, làm ra quyết định" vẫn là nên mua thêm chút thuốc vậy"
vì thế, xe bắt đầu chạy quanh các hiệu thuốc, liền mua không ít thuốc thường dùng cùng trong cấp cứu, cuối cùng cũng hài lòng mà trở về nhà.
Nguyên An Bình có bí mật không muốn để cho người khác biết, hắn có cái không gian tùy thân rộng hơn100 lập phương, hơn nữa cái không gian này mới xuất hiện trong mấy ngày nay, ban đầu hắn kinh ngạc cùng mừng như điên, vì hắn cũng là người ham xem tiểu thuyết
Hắn cẩn thận Phân tích không gian của mình, sau đó cho ra kết quả , không gian chính là một cái kho, thời gian lưu trữ đồ vật trong đó như tủ lạnh, được cái là luôn đem theo bên mình rất thuận tiện và bí mật
sau khi nghĩ kỹ chuyện nay, Nguyên An Binh bắt đầu lo lắng, theo như tình tết trong tiểu thuyết, những người có không gian tùy thân điều có thể trông trọt. Như vậy có Phải hay không biểu thị mạt thế sắp diễn ra!!!
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy có thể sẽ xảy ra như vậy, đặc biệt mấy năm gần đây thời tiết thường xuyên bất ổn và có rất nhiều người nói về tận thế. Hắn đã tin 70% tận thế, vì chính hắn sở hửu không gian thường xuất hiện trong các bộ truyện mạt thế.
Hắn thực sự là vừa vui vừa lo, vui chính là chính mình thân thể khỏe mạnh, biết một chút võ thuật, lại có không gian cất giữ đồ vật. Nếu mạt thế thật sự đến, chính mình có thể qua được một thời gian. lo chính là tưởng tượng đến thế giới này thật sự sẽ giống như trong tiểu thuyết cùng Phim ảnh thì sẽ rất khủng bố, liền có cảm giác sợ hãi quanh quẩn trong lòng.
Hắn cảm thấy nếu mua thiếu một chút thì chính mình có thể tử vong tăng cao hơn, này cũng khiến hắn bắt đầu điên cuồng mua sắm. Nguyên An Bình dốc hết sức lực đem không gian của mình chứa đầy.
Hiện giờ không gian không sai biệt lắm, tiền gởi ngân hàng cũng không sai biệt lắm, hắn có loại cảm giác rất mâu thuẫn. Một bên mong chờ mạt thế đừng đến, một bên lại hy vọng không gian chuẩn bị đầy đủ củamình đừng làm cái vô dụng
Trên đường lái Xe chạy về nhà, tuyết rơi xuống càng ngày càng nhiều, tuyết tung bay giống như lông ngỗng không bao lâu, trên mặt đất liền tích một tầng tuyết mỏng.
Nguyên An Bình gặp đèn đỏ thì ngừng lại, trong lòng có tâm sự, suy đoán tận thế khi nào thì đến, suy đoán tình cảnh sau tận thế, Duy nhất làm hắn cảm thấy an ủi chính là, hắn là một người cô đơn, không cần lo lắng cho tính mạng người nhà, còn đám bạn bè hắn ngoại trừ kiến nghị bọn họ tồn trữ đồ vật, lại không có cách đem suy đoán chính mình nói ra
cuối cùng hắn cũng minh bạch, cho dù chính mình thật sự nói ra, lại có ai sẽ tin tưởng một cái suy đoán, còn chuyện không gian hắn chưa bao giời có loại tính toán nói ra
Miên man suy nghĩ một lúc sau, nhìn thấy Phía trước xe bắt đầu chậm rải chạy lên, hắn nhìn đến đèn đỏ chuyển xanh, liền cũng chạy Xe lên, không ngở khi hắn đến giao lộ, độ nhiên một chiếc xe tải lao tới. Nguyên An Bình còn chưa Kịp phản ứng chuyện gì xảy ra liền mất ý thức.
Quốc gia Mộc Diệu, quận Hân Lam, có một thôn dân nằm ở Phía nam cạnh bên vách núi, bông tuyết lả tả bay đã đem toàn bộ thôn nhuộm thành màu trắng. Bên ngoài thôn có một căn nhà nhỏ nằm quay lưng về Phía bắc, hướng về phía nam, trong tiểu viên giờ Phút này ngập đầy tuyết. Bên trong tiểu viện chỉ có hai gian Phòng cũ nát bằng đất, tuy rằng đã hoàng hôn, trong phòng lại có vẻ đen như mực, không có ánh sáng nào lộ ra
Trong Phòng hướng đông có cái giường làm bằng ván đã biến Thành màu đen, trên giường một thiếu niên có khuôn mặt non nớt được che kín bởi một tấm chăn mỏng cũ, sắc mặt tái nhợt không có huyết sắc. Thiếu niên thoạt nhìn không có chút sinh khí nào, phảng phất như đã chết. Mà ngoài ý muốn chính là, hắn lại đột nhiên mở mắt, chỉ là trong mắt lộ ra mê mang, cảnh sắc trước mắt làm cho hắn không biết mình đang ở nơi nào
sau một lúc Nguyên An Bình nỗ lực mở to mắt, cho rằng chính mình hẳn là ở bệnh viện, nhưng ánh vào mi mắt là cảnh sắc chính mình không thể tưởng tượng được, hắn nhớ trước khi mất ý thức, cái loại cảm giác sợ hãi va vào hắn, làm hắn minh bạch mình hẳn là bị tai nạn xe cộ, nếu chính mình không chết, không phải nên ở bệnh viện trị liệu sao. vì cái gì chính mình ở trong một cái phòng đất, loại Phòng đất cũ nát này khi mình còn nhỏ dù trong thời điểm nghèo nhất cũng chưa từng ở qua. Hơn nữa, hắn run lên một cái, thân mình lạnh quá
Nguyên An Bình lạnh Phát run, hắn ra sức muốn kéo chân bịt kính thân hình, lại phát hiện chính mình không còn sức lực, cho rằng là bởi vì tai nạn xe cộ mà tạo thành, thực lo lắng cho mình tàn Phế, Nguyen An Bình lập tức kiểm tra tay chân mình, lại phát hiện trên tay không có bất kỳ vết thương nào. chỉ là... cái tay này không chỉ gầy da bọc xương lại còn rõ ràng so với tay mình nhỏ hơn rất nhiều. Hắn cảm thấy đầu óc mình giống như đột nhiên bị đập một cái, có chút mơ hồ, đồng thời một ý nghĩ quỷ dị xông lên não làm hắn muốn ngăn cũng không nỗi
Nguên An Bình cảnh giác nhìn quanh bốn Phía, sợ Phát hiện nguy hiểm, hắn thử lấy đồ vật từ không gian ra, y như ý muốn đồ vật xuất hiện trên tay ,hắn cực kỳ lao lực cầm lấy gương, Sau đó nhìn đế trong gương là một khuôn mắt xa lạ mà non nớt. Tuy rằng cùng chính mình giống nhau đến hai phần tương tự, nhưng hắn có thể Trăm phần trăm khẳng định, này căn bản không phải mặt của chính mình!
không nói trong lòng kinh ngạc cùng sợ hãi, hắn ngồi dậy kiểm tra một chút chính mình rốt cuộc là chuyện như thế nào, kếtquả lại phát hiện chính mình hai phần lực đều không có. Hơn nữa, lúc này hắn cũng cảm nhận được cơn đau đớn đến từ thân thể. Hắn thở hổn hển, cẩn thận cảm thụ một chút, Phát hiện đau đớn đến từ dạ dày, lúc này hắn mới hiểu được nguyên lai đây là đói.
Nghĩ đến không gian nếu vẫn còn, nhớ lại chuyện lúc trước, cơm sáng là cháo cùng cơm trưa ở tiệm cơm đóng gói đều ở trong không gian. Liền lấy ra, nhìn đến đồ ăn nóng hôi hổi, mùi hương mê người, làm cho dạ dày càng thêm đau đớn. Nghĩ cái thân thể này xanh xao vàng vọt cũng không biết có bao lâu không được ăn rồi, có điều hắn cũng không dám ăn thức ăn có dầu mỡ, liền uống trước một chén cháo trắng. ấm áp từ cháo làm dạ dày thoải mái hơn nhiều, đầu óc vẫn như cũ kêu gào còn đói còn đói, hắn lại dựa vài nghị lực nhịn xuống, Sợ ăn nhiều một chút dạ dày không chịu nổi.
Ăn chác xong, đồ vật cũng đều dọn dẹp lại, nghĩ ngơi trong chốc lát cảm thâý có lại chút sức lực. Nguyên An Bình ngồi dạy cảm thấy một trận rét lạnh, nhìn trên giường cũng may mà chăn không dơ. Hắn kéo đến trên người, chỉ là chăn lại mỏng qua, căn bản không giữ ấm được. thích ứng trong chốc lát, hắn nghĩ chạy quanh phòng liền xốc chăn lên, phát hiện chính mình dáng người mảnh khánh thấp bé, liên hệ đến khuôn mặt, đây là thân thể của một thiếu niên
Lại nhìn quanh chỉ có một cái giường, một cái bàn cũ nát cùng một gian Phòng đất, loại trừ người có năng lực đem mình nuôi suốt 27 năm , cao 1m78, nặng100 cân, thân thể cường tráng. Bây giờ lại thành cái dạng này, cao hơn 1m6, không tới 50 cân, khuôn mặt xem ra chỉ mới hơn mười mấy tuổi, hắn tin tưởng mình đây là trọng sinh, trọng sinh trên thân thể của một thiếu niên.
Hơn nữa, căn cứ vào quần áo cùng một đầu tóc dài xem của thiếu niên, xem ra đây là cái thế giới cổ đại, còn những thứ khác hắn không biết. Bất qua, đã chết lại sống lại, thay đổi cái thân thể, thay đổi cái thế giới, cũng may không cần lo lắng mạt thế. Hơn nữa, tuy rằng không gian khả năng trở nên có chút râu ria, nhưng bên trong vật tư lại có thể bảo đảm chính mình tạm thời không bị đói chết, tổng thể mà nói tình huống còn tinh là không tồi.
Tới đâu hay tới đó, vốn dĩ hắn là người cô đơn nên đối với cái thế giới Kia cũng không lưu luyến tình cảm gì. cho nên, nguyên An Bình thản nhiên tiếp nhận hiện trạng chính mình, Sau đó liền nghĩ đem sinh hoạt chính mình làm cho tốt. Đáng tiếc thân thể không được, tuy rằng ăn đồ vật đều còn có điểm vụng, còn cần dưỡng nhiều hơn. Bất quá, đem chính mình làm ấm lên, nếu không, không chết đói cũng sẽ bị đông chết
Hắn trước tiên là lấy quần áo mùa đông từ không gian ra, tuy rằng cảm thấy thân thể dơ bẩn cần cấp bách tắm rữa, bất quá ngại với thể lực không được chỉ có thể nhịn xuống trước. Mặc xong quần ác lót giữ ấm bên trong, lại mặc thêm áo khoác bằng lông bên ngoài, nháy mắt hắn cảm thấy cả người đều ấm áp lên. Tiếp theo đem ga giường cùng chăn đều bỏ một bên, thay chăn bông mới, lấy thêm hai bộ đệm chăn, mà trong đó có một bộ là bằng lông.
Nhìn lên giường rực rỡ hẳn lên, thoat nhìn thoải mái hơn nhiều, liền chui vào ổ chăn nghĩ thân thể mình cấp bách cần năng lượng, Nguyên An Bình liền từ không gian lấy chocolate bắt đầu ăn.
Bởi vì vật tưmà hắn chuẩnbị đều là vì tận thế, cho nên hắn rất chú trọng đồ vật phòng lạnh giữ ấm Phải dùng được bền lâu. Quần áo chăn đều là phòng lạnh không thấm nước dùng bền, đương nhiên cũng có một hai bộ là dùng thường xuyên, phần lớn còn lại là đồ ăn, cho nên hắn chuẩn bị rất nhiều chocolate Cùng đồ ngọt. đương nhiên, bởi vì tài lực hiểu hạn, hắn cũng không mua quá nhiều, ít nhất hắn đã mua rất nhiều kẹo ngọt vì giá cả cực kỳ tiện nghi.
Nguyên An Bình một bên ăn chocolate, vừa nghĩ tính toán của mình. Bất qua bởi vì đối với thế giới này một chút đều không hiểu biết, cho nên, hắn cũng chỉ có thể căn cứ vào suy đoán tới loạn tưởng. Tỷ như, đứa nhỏ này như thế nào có một mình a, nhìn dáng vẻ hẳn là không có thân nhân, trụ Phòng ở như vậy khẳng định thực nghèo a, cùng với dang vẻ này của đứa nhỏ là đói chết mới làm chính mình chiếm thân thể, lại cảm thán một câu thật là đáng thương!
Bởi vì thân thể không tốt, không có tinh lực, lại ăn uống no đủ cho nên không bao lâu hắn liền mơ mơ màng màng ngủ. trước khi sắp ngủ hắn đột nhiên nghĩ"ta này xem như trọng sinh đâu? vẫn là xuyên qua đâu?"