Editor: quế quế
Nguyên An Bình dạy Bàn Đôn cùng Lý Tự hai ngày, kết quả thực vừa lòng. Hai hài tử này đều rất thông minh, đầu óc cũng lanh lợi. chỉ là từ ngày thứ ba trở đi liền lục xục có người tới cửa hỏi thăm, lời trong ý ngoài là cũng muốn cho hài tử nhà bọn họ học Cùng, đồng thời tỏa Vẻ bọn họ khẳng định cũng sẽ mang lương thực tới
Nguyên An Bình đem một đám người đuổi đi, nhìn hai cái hài tử bởi vì khoe khoang mà đem đến phiền toái cho hắn, đang cẩn thận từng li từng tí nhìn mình, hắn bất đắc dĩ cười cười "Lý Tự, làm gia gia ngươi giúp ta truyền lời với người trong thôn một chút, nói ta nhận hài tử học chữ. Nhưng mà không Phải ai cũng nhận, Phải vượt qua khảo thí, làm ta vừa lòng mới nhận. Hơn nữa, thời gian giới hạn năm ngày, qua năm ngày dù có đưa tới ta cũng không nhận " Hắn cũng đã suy nghĩ cặn kẽ, một là thực Sự đáng thương cho những đứa bé này, hai là cũng không muốn đắc tội với tất cả người trong thôn. Dù sao mình cũng đã nhận hai đứa nhỏ, nếu không nhận những đứa khác thì lại có chút đuối lý đi.
lý Tự cao hứng đứng lên, "Tốt, An Bình ca"
Nguyên An Bình xua xua tay làm cho bọn họ đi về, "Trở về nhớ rõ phải hảo hảo ôn tập học các chữđã học qua"
chờ hai hài tử đi rồi, Nguyên An Bình đối với chuyện nhận dạy càng nhiều hài tử mà cảm thấy đau đầu, hắn không nghĩ tới nhất thời hứng khởi dạy hai hài tử, sẽ Phát triển thành cái dạng này. Đương nhiên, nếu bọn họ đêm đồ tới hắn khẳng định sẽ thu, bởi vì hắn cũng không quen biết người nhà những hài tử đó, chính mình bỏ ra lao động, cũng cần Phải thu được chút thù lao chứ.
Thời điểm chạng vạng, Nguyên căn Thịnh dẫn theo một hài tử khoảng bảy, tám tuổi tới gõ của nhà Nguyên An Bình.
Nguyên căn Thịnh có chút câu nệ hỏi, "An Bình ,ta muốn ngươi nhìn xem Đại Hà có thể hay không Cùng người học chữ"
Nguyên An Bình thấy hắn dẫn theo hài tử tới, tất nhiên biết đến mục đích của đối Phương. Huống chi, nếu đã có thể thu người khác, đường đệ của chính mình nếu không nhận cũng khó coi. Bất quá hẳn vẫn là cóýđiịnh trước tiên Phải ra dáng một chút.
Hắn nhìn về Phía Đại Hà, nói "Ta hỏi ngươi đáp, được chứ"
Nguyên Đại Hà thoạt nhìn có chút thẹn thùng, nghe Nguyên An Bình hỏi cũng không ra tiếng, chỉ là gật gật đầu.
Nguyên An Bình, " Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi"
Nguyên Đại Hà nhìn qua Phụ thân của mình, Nguyên căn thịnh lập tức nói, "Ngươi mau nói cho An Bình ca biết, ngươi mấy tuổi"
Nguyên Đại Hà cúi đầu, nhỏ giọng nói, "Ta bảy tuổi" Nguyên An Bình tiếp tục hỏi, "Người biết đến số không?" Nguyên Đại Hà gật gật đầu.
Nguyên An Bình hỏi tiếp, "Ngươi có thể đếm tới bao nhiều"
Nguyên Đại Hà nhấp nhấy miệng, thanh âm có chút thấp nói, "Có thể đếm tới hai mươi"
Nguyên An Bình nhìn hắn, tạm dừng một chút. Nguyên căn Thịnh khẩn trương nhìn Nguyên An Bình, Đại Hà bị biểu tình tạm dừng của hắn cũng khẩn trương lên
Nguyên An Bình coi như không thấy biểu tình của họ, tiếp tục nói "Ta yêu cầu ngươi lớn tiếng đọc ra số từ một đến hai mươi"
Nghe xong Nguyên An Bình nói, Nguyên Đại Hà rõ ràng càng thêm khẩn trương. Bất quá Nguyên An Bình cũng không lên tiếng an ủi hắn, đứa nhỏ này thoạt nhìn thực thẹn thùng cũng thực hướng nội, hắn nghĩ đại básở dĩ đưa đua nhỏ này tới, là đã trải qua một Phen suy tính, đại nhi tử quá lớn, còn nhị nhi tử cùng chính mình có mâu thuẫn, tiểu nhi tử khả năng quá nhỏ, cũng chỉ có đứa nhỏ này là có tuổi thích hợp.
Kỳ thật Nguyên An Bình đoán không sai, bằng không như thế nào cũng không tới Phiên Nguyên Đại Hà , hắn ngày thường quá mức an tĩnh
Nguyên An Bình thấy Nguyên căn Thịnh sốt ruột muốn lên tiếng, mà Nguyên Đại Hà thì lại căng thẳng nắm chặt hai tay, hắn liền nói rằng "Đại bá! Ngươi đừng lên tiếng. Đại Hà! Bắt đầu đi"
Đại Hà trước nay chưa bao giờ khẩn trương như vậy, hắn rõ ràng biết đếm số, nhưng vào lúc này lại không mở miệng ra nổi, làm hắn sốt ruột đến muốn khóc. Hắn muốn biết chữ, phi thường muốn, hắn biết rằng cơ hội này đến không dễ, nếu không Phải nhị ca cùng An Bình ca có mâu thuẫn không muốn đi đến đây, thì hắn căn bản không có cơ hội được biết chữ. Hắn không muốn bỏ qua cơ hội này, nếu bởi vì lời nói của mình mà bỏ lỡ thì hắn sẽ hối hận chết chính mình.
Nguyên An Bình nhìn hắn căng thẳng đến mức nói không ra hơi, Nguyên căn Thịnh đợi một hồi lâu, liền hận không thể động thủ đẩy hắn một cái làm cho hắn nhanh chóng đếm số, lại nghe được hắn dùng âm thanh nhỏ như tiếng muỗi kêu đọc ra
Thanh âm Nguyên An Bình rất bình tĩnh, "Nếu như ngươi muốn được học chữ, thì nói lớn tiếng hơn một chút"
Nguyên Đại Hà nghe Nguyên An Bình nói, dần dần gia tăng thanh âm, mãi đến cuối cùng lại giống như rống lên
sau khi Nguyên Đại Hà đếm tới hai mươi, liền hai mắt sáng lấp lánh nhìn Nguyên An Bình. Nguyên An Bình xem như hài lòng, nhưng vẫn nhủ cũ dùng âm thanh không lớn không nhỏ nói rằng," coi như có thể đi"
Nghe đến Nguyên An Bình nói có thể, Nguyên Đại Hà liền mừng rỡ đến muốn nhảy dựng lên, hắn siết chắt nắm đấm đè lại, khuôn mặt nhỏ hồng hồng căng Phồng cả lên. Phụ thân hắn đã nói với hắn, tiên sinh dạy học đều giảng rất quy củ, đường ca của hắn cũng rất coi trọng quy củ, hắn không thể nhảy a
nguyên An Bình nghĩ một lát, hỏi "Một cái bàn có bốn cái chân, Vậy hai cái bàn có tổng cộng mấy cái chân?"
Âm thanh của nguyên Đại Hà đã trở nên tự nhiên hơn, đáp " Tám cái chân"
Nguyên An Bình lại hỏi "vậy cũng có 5 cái bàn giống như vậy, tổng cộng có mấy cái chân?"
Nguyên Đại Hà trả lời rất nhanh," 20 cái chân"
Nguyên An Bình cười một cái, hỏi " ngươi biết hơn năm cái bàn đi?"
Nguyên Đại Hà có chút bất ngờ khi Nguyên An Bình lại biết hắn dĩ nhiên biết hơn, nhưng mà vẫn gật đầu một cái.
Nguyên An Bình đối nguyên căn Thịnh nói, "Đệ ấy biểu hiện rất tốt, ngày mai sau giờ cơm trưa nhớ tới chỗ ta học chữ. Đệ ấy cần mang tới một cái ghế nhỏ, ta ngày mai sẽ giúp đệ ấy lầm một cái hộp đựng cát" sau đó miêu tả một chút tác dụng cùng bộ dáng của hộp đựng cát, kỳ thực chỉ là một cái hộp gỗ, bên trong chứa một ít cát mịn, có thể dùng cành cây nhỏ viết chữ lên đó, còn giấy và bút mực bọn họ hẳn là mua không nổi.
Nguyên căn Thịnh vừa nghe Nguyên An Bình nguyện ý nhận Đại Hà, liền vội vàng nói cảm ơn.
Nguyên An Bình vội vãng ngăn lại, sau đó nói "Đại bá đừng khách khí, cũng đừng như những người khác đưa lương thực đến. mấy ngày nay có không ít người đến gặp ta, liền không thiếu ăn"
Nguyên căn Thịnh lại cảm thấy thật không tiện, "Như vậy sao được? Đại Hà học chữ ở nhà ngươi, không đưa ít lương thực cho ngươi sao được"
Nguyên An Bình nghĩ một lát nói, "chúng ta đều là thân thích, không cần phải khách sáo như thế. Như vậy đi, nếu có người khác hỏi, ngươi liền nói là có đưa. Quyết định như vậy đi" sau đó nói với Nguyên Đại Hà, "Nhớ kỹ! Sau này nhất định Phải nghiên túc học tập cách viết chữ đấy"
Nguyên Đại là gật đầu, "Nhớ kỹ!"
Tiễn Phụ tử Nguyên căn Thịnh xong, Nguyên An Bình liền đem cửa đóng lại, tùy tiện ăn chút gì đó, không bao lâu sau thì trời đã tối. Trong nhà không có đèn, nhóm lửa thì lại quá lãng Phí củi lửa, hắn đơn giản diễn trực tiếp tiến vào ổ chăn. Trong lòng suy nghĩ nên dạy những hài tử kia như thế nào, cùng với làm sao từ trong miệng bọn chúng thu được một it nhận thức về thới giới này.
sáng ngày hôm sau, sau khi đánh răng rửa mặt xong, hắn mở của nhà chính ra, Sau đó hàn khí liền đánh úp tới. Hắn nhìn thấy trên mái hiên treo thật nhiều trụ băng, từng cái từng cái đều có bộ dáng như cái chùy. Hồi còn nhỏ, hắn cũng đã từng đem những trụ băng kia bẻ xuống làm que kem ăn. Nghĩ một chút liền đem ghế chuyển tới dưới mái hiên, một tay cần mộc côn, một tay cầm chậu, đem từng cái trụ băng nhanh chóng gỡ xuống, bỏ vào trong lu nước để nó từ từ tan ra.
ngày hôm nay khí trời có âm lãnh, gió thổi vù vù, nhìn tình hình ngày hôm nay hẳn là không có cách nào lên lớp ở trong sân rồi, hắn xuất môn tìm chút cát vàng mịn như bột phấn, ăn sáng xong liền đốt vài cành cây nhỏ, đốt ra thành than, liền có thể viết ra chữ màu đen trên tường đất. vì vậy, hắn muốn hôm nay dạy năm chữ trên tường ở gian nhà chính.
Bởi vì sáng thức dậy rất muộn, cho nên liền có cảm giác thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng chếc đã đến buổi trưa, cũng là thời điểm tới giờ ăn cơm trưa. sau khi uống chút cháo lấp dạ dày, cũng không ăn thêm cái gì, bởi vì ăn điểm tâm quá muộn nên hắn căn bản không thấy đói bụng.
cơm nước xong xuôi, không bao lâu sau ba hài tử kia cũng lục tục chạy tới. Bởi vì trong Phòng có đốt một đống lửa, nên bọn họ cũng cảm thấy ấm áp hơn.
Nguyên An Bình cùng Bàn Đôn và Lý Tự nói "Đây là bạn học mới của các ngươi, Nguyên Đại Hà. Mau vỗ tay hoan nghênh"
nguyên Tiểu Bàn cùng Lý Tự rất Phối hợp nhiệt liệt vỗ tay, nguyên Đại Hà cũng rất cao hứng, khuôn mặt nhỏ nhịn đến đỏ bừng.
sau khi nguyên An Bình ra hiệu cho hai người kia dừng lại, liền nhìn Nguyên Đại Hà nói. "Đến đây, Đại Hà, người tự giới thiệu mình một chút"
nguyên Đại Hà ngây ngẩn cả người, "Tự giớithiệu là cái gì?"
Nguyên An Bình, " Bàn Đôn ngươi cùng hắn giải thích cái gì kêu là tự giới thiệu?"
Bàn Đôn xẹt một cái liền đứng lên, đứng thẳng người, biểu tình nghiêm túc đáp, "Tự giới thiệu mình, chính là tự kể một ít sự tình liên quan đến chính mình. nói cách khác, như là năm nay mình mấy tuổi, làm cái gì lợi hại nhất, An Bình ca ca nói đólà sở trường. còn có ưu điểm, chính là mình có Phương diện gì tương đối tốt, thí dụ như là thông minh, chịu khó, học tập nghiêm túc, còn rất nhiều rất nhiều. Cũng có thể nói một chút về người nhà của mình, chính là để cho người khác biết rõ về ngươi hơn"
Nguyên Đại là suy nghĩ một chút, cũng học bộ dáng Bàn Đôn đứng dậy, thấy tất cả mọi người đều nhìn hắn, hắn lại bắt đầu khẳng trương lên. "Ta... Ta gọi là Nguyên Đại là, năm nay, năm nay bảy tuổi. Ta cảm thấy mình không có chỗ nào lợi hại nhất, nhưng mà ta khẳng định sẽ nghiêm túc học tập, nhất định thật chịu khó. Người nhà tai ân, ta có cha có nương, còn có hai ca ca và một đệ đệ, còn có một tỷ tỷ. Đại ca ta là người Phi thường tốt,tỷ ta cũng tốt, lớn lên rất dễ nhìn, làm việc cũng chịu khó. Nhị ca ta ..."
Nói đến Nhị ca của hắn, Nguyên Đại Hà khẽ liếc mắt nhìn Nguyên An Bình một cái, thấy hắn không sinh khí, liền thở Phào nhẹ nhõm. "Tính tình nhị ca ta không quá tốt, bất quá cũng không Phải người xấu" Hắn muốn vì Nhị ca của hắn nói vài lời hay, "Ta còn có một đệ đệ, năm nay năm tuổi, nó ... Nó rất hay làm nũng, rất được người yêu thích. cha nương bọn họ rất cực khổ, một lòng muốn để chúng ta có thể ăn no. Ta nghĩ chờ ta học chữ xong ,lớn lên có thể kiến chút tiền, bọn họ cũng không Phải cực khổ như vậy nữa"
nghe hắn nói xong, ba người đồng thời liền vỗ tay tán thương, Nguyên An Bình còn nói với Lý Tự cùng Bàn Đôn rằng, "Bởi vì Đại Hà là mới tới, việc kiểm tra bài tập sẽ tạm gác qua một bên, hôm nay chúng ta sẽ tiếp tục học chữ mới" sau đó nói với Nguyên Đại Hà, " Ngươi tới sau, nhưng những chữ trước chưa được học, ta cũng sẽ không dạy lại, mà là để cho Bàn Đôn cùng Lý Tự Phụ trách dạy lại những thứ bọn họ đã học qua cho ngươi .Ngươi nhớ phải chăm chú một chút" Lại nhìn về Phía lý Tự, "không cần ta phải nói lại cho ngươi rằng Phải giúp đỡ bạn mình học tập như thế nào đi?" Lý Tự bĩu môi, nhưng cũng không phản đối.
sau khi đem năm chữ dạy xong, hắn liền dạy cho Đại là cách viết tên Nguyên An Bình để cho Đại là tự mình liện tập, mà hắn thì đi kiểm tra bài tập của hai người Bàn Đôn. Đầu tiên là kiểm tra chính tả những chữ họ đã học, sau đó lại bắt đầu nghe bọn họ đếm số. Hai đứa bây giờ đã học được 25 chữ cái, có thể đếm số lên đến100, thật vô cùng tốt.
Mà ở một bên, Nguyên Đại Hà đang tự mình học tập nghe thấy bọn họ đếm được nhiều số như vậy, còn biết được nhiều chữ, liền rất là ước ao. Hắn cũng đồng dạng tràn đầy mong đợi.