Chương 10: Chương 10
Cà chua đỏ tươi và trứng gà vàng nhạt phối hợp với nhau vô cùng bắt mắt, Lâm Sở Trì cũng không có cắt thêm hành thái vẩy lên tăng thêm sắc thái, dù sao món ăn thế nào cũng phải suy tính tới người không thích ăn hành.
Lúc cô đưa món ăn đến trước ô cửa sổ thì có mang theo một chén hành thái sẵn để có ai yêu cầu thì có thể tự mình bỏ thêm.
Mùi thơm theo món ăn càng nồng nặc, người trước ô cửa sổ chỉ ngửi mùi đã cảm thấy thèm thuồng, cảm thấy mình có thể ăn hết một chậu.
Lâm Sở Trì vốn còn chuẩn bị hỏi những sinh viên đằng sau muốn ăn món cơm xào với gì, kết quả không chờ cô mở miệng đã có một đống người tranh giành nói mình muốn ăn cơm trứng xào cà chua.
Phát hiện không cần hỏi, Lâm Sở Trì hơi không biết làm sao quay người tiếp tục nấu ăn.
Một tay cô cắt cà chua thành hình chữ thập rồi dùng nước sôi lột vỏ ngoài, cái tay khác cũng không nhàn rỗi, kèn kẹt thoáng chốc đã đập trứng gà vào trong tô.
Muốn chiên trứng gà mềm mà không tanh, thêm nhiều nước đồng thời còn có thể nhỏ vài giọt giấm vào, như vậy trứng gà chiên ra còn có thể phình nhiều hơn. Đương nhiên, không thể bỏ quá nhiều giấm, nếu không có vị chua không nói, còn ảnh hưởng độ ngon của trứng gà.
Lúc cô tiếp tục nấu ăn, nữ sinh hàng đầu cùng đã bưng cơm trứng xào cà chua tìm chỗ ngồi xuống.
"Ồ, Lâm Tư, sao cậu không gọi cơm thịt xào dưa chua và măng?"
Những người ăn cơm trước cô ấy ngồi trên bàn thấy cô ấy đến đây thì hơi kinh ngạc.
Vừa nãy trong nháy mắt Lâm Tư lấy được cơm hận không thể trực tiếp cúi đầu nếm một miếng, có điều con gái vẫn cần hình tượng, mới nhẫn nhịn không động đũa.
Hiện tại rốt cục ngồi xuống, cô ấy nào còn quan tâm nói chuyện với bạn, trước tiên trực tiếp dùng đũa gắp trứng gà cho vào trong miệng.
Ôi, ngon quá!
Trứng gà tươi mang theo nước cà chua nồng nặc, nhấm nháp sự hòa quyện hoàn mỹ giữa vị chua ngọt của cà chua và tươi mặn của trứng gà, càng nhai càng ngon không nói, sau khi nuốt xuống vẫn còn dư vị, đến một tí mùi tanh cũng không nếm ra, Lâm Tư chỉ cảm thấy xưa nay chưa từng ăn món trứng chiên cà chua nào ngon như vậy.
Cô ấy lại nếm một miếng cà chua, phát hiện vị cũng ngon hết sức, không quá sống không quá chín, hoàn mỹ nhất chính là không có vỏ cà chua.
Cơm thịt xào dưa chua và măng đương nhiên là ngon, nhưng ăn cơm chung với bạn học đều thấy cơm trong chén người khác ngon hơn.
Bạn bè thấy cô ấy ăn say sưa đến mức không thèm phản ứng mình, lại nhìn món trứng chiên cà chua vừa nhìn đã thấy ngon trong chén cô ấy, không nhịn được kề sát nói: "Lâm Tư, cho tớ nếm thử món của cậu đi."
Lâm Tư theo bản năng che chén của mình lại: "Không phải cậu không thích ăn cà chua à, còn nói cà chua có vị chua mà."
"Cậu nhớ nhầm rồi, ý tớ nói là cà rốt í."
May mà cà rốt không thể nói chuyện, nếu không nó chắc chắn sẽ tìm người phân xử, dù sao đánh giá "vị chua" này dành cho cà chua, cà chua còn liên quan một tí tới vị chua, còn nó thực sự có chút oan uổng.
Lâm Tư cũng không nhớ cô ấy nói là cà chua hay là cà rốt, nể tình vừa nãy từng thử món cơm của cô ấy, rốt cuộc vẫn cho cô ấy gắp một ít.
"Ai, cậu gắp ít chút, tớ cũng không đủ ăn."
"Đừng hẹp hòi, một chén to như vậy, lượng cơm của cậu tớ còn không biết sao, nào ăn nổi một chén to như thế."
"Tớ ăn nổi."
Bình thường lượng cơm cả Lâm Tư quả thực không lớn, nhưng lúc này cô ấy cảm thấy mình nhất định có thể ăn hết, nói xong lập tức bảo vệ thức ăn, cúi đầu bắt đầu ăn ngồm ngoàm.
Không riêng món trứng xào cà chua ăn ngon, món cơm được nước nhuộm thành màu đỏ càng ngon đến độ khắc sâu vào lòng người, cô ấy cảm thấy dù cho không có thức ăn, chỉ dùng nước chan cơm thì bản thân cũng có thể ăn một chén to.
"Oa, món trứng xào cà chua này cũng rất ngon, xưa nay tớ chưa từng ăn trứng xào cà chua nào ngon như vậy, cho tớ thử miếng nữa đi."
Người bạn bị hương vị của món trứng xào cà chua làm kinh diễm, cảm thấy vẫn chưa ăn đủ.