Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà

Chương 202

Dù vậy, nếu tình hình cứ tiếp diễn như vậy sẽ khiến nhiều người lo lắng.

Mỗi video đều toàn là những tiếng khóc, mỗi người bị nước cuốn trôi đi đều đang ở trong tình thế rất khó khăn họ chỉ biết vùng vẫy trong vô vọng.

Hồ Trân Trân xem xong cũng nghẹn ngào.

Dưới tình huống như vậy, cô nghĩ nếu mình có thể giúp được gì đó thì tốt biết mấy.

“Trần Khai, đem toàn bộ tiền trong thẻ đi mua đồ cứu hộ đi, liên lạc với bên chính quyền thành phố H một chút, xem thử có thể đưa những thứ đó qua cho họ được hay không.”

Thành phố S và thành phố H ở sát cạnh nhau, nên chuyển đồ từ đây qua đó cũng dễ dàng hơn.

“Vâng, thưa ngài.”

Sau khi nhận được mệnh lệnh của bà chủ thì Trần Khai liền bắt tay vào làm.

Một mình Lưu An nhất định là liên hệ không hết được rồi, nên hắn đã nhờ tất cả người quen ở nông trại Bách Hoa, mỗi người liên hệ một người.

Nên việc này cũng không khó lắm.

Hiện tại trang trại Bách Hoa đang thâu tóm hết mọi thị trường bán lẻ, nên có rất nhiều cách để liên hệ cho các chủ cửa hàng.

Bọn họ đã gọi xong cho những chủ cửa hàng yêu cầu bọn họ chuẩn bị đầy đủ vật tư theo yêu cầu.

Đang trong thời kỳ mưa to, nên tất cả mọi vật tư đều quan trọng

Đồ ăn, nước sạch và quần áo để giữ ấm cơ thể.

Hồ Trân Trân ngồi ở một bên bàn ăn, nghe Trần Khai đặt hàng vật tư, trong đầu đột nhiên nghĩ ra một điều quan trọng.

Trong lúc này mọi người phải đồng tâm hiệp lực cùng nhau chung tay giúp đỡ những người đang gặp khó khăn, chắc chắn thức ăn nước uống chính là vật tư quan trọng nhất.

Ngược lại trời mưa to như thế này có thể tận dụng thuyền Kayak để chuyên chở vật tư, điều duy nhất họ sợ là không có ai đóng góp mà thôi.

Thuyền Kayak.

*Thuyền Kayak là một loại thuyền mỏng, nhỏ và chỉ chứa được 1 – 2 người trên một chiếc thuyền.

*Thuyền Kayak là một loại thuyền mỏng, nhỏ và chỉ chứa được 1 – 2 người trên một chiếc thuyền.

May mắn thay thành phố S là một thành phố biển, nên rất nhanh họ đã tìm được nơi bán thuyền Kayak.

Nhìn thấy Trần Khai bận rộn như vậy, Hồ Trân Trân nghĩ mình nên tự làm việc này thì hơn nên cô cầm điện thoại lên chuẩn bị gọi điện đặt hàng..

“Thưa cô, xin hỏi cô có yêu cầu gì?”

“Cho tôi hỏi một chút cửa hàng quý vị còn lại bao nhiêu thuyền Kayak và bao nhiêu áo phao vậy?”

Vừa nghe được lời của cô xong người ở đầu dây liền biết được đây chắc chắn là một khách hàng lớn nên rất nhiệt tình tư vấn.

“Thuyền Kayak thì còn một trăm cái, phao thì còn rất nhiều cô muốn mua bao nhiêu cũng được.”

Khi đi cứu trợ thì thuyền Kayak và áo phao là hai thứ quan trọng nhất.

Hồ Trân Trân nói thẳng: “Tôi muốn một trăm thuyền Kayak, à tôi còn muốn lấy thêm mười máy bơm phao, thêm một trăm cái phao lớn, một trăm phao nhỏ. Giữa trưa tôi sẽ cho xe đến lấy hết.”

Chủ cửa hàng vừa nghe Hồ Trân Trân đặt số lượng lớn như vậy, liền cảm thấy không đáng tin cho lắm.

“Cô đang chuẩn bị tổ chức cuộc thi đua thuyền Kayak sao?”

“Không phải.” Hồ Trân Trân không để ý đến sự nghi ngờ trong lời nói của chủ cửa hàng: “Tiền sẽ trả vào lúc đó luôn, mong anh chuẩn bị mọi thứ thật tốt.”

Nghe xong chủ cửa hàng càng cảm thấy kì quái.

“Cô cần gấp như vậy sao? Muốn lấy hàng ra từ kho thì cũng cần có một khoảng thời gian nhất định, huống chi số lượng hàng cô muốn không nhỏ chút nào, chúng tôi còn phải đi tìm thêm nhân viên nữa.”

“Rất gấp.”Hồ Trân Trân không để tâm đến điều gì khác, cô chỉ muốn chuẩn bị mọi thứ càng sớm càng tốt.

“Hay cửa hàng anh chuyển đồ tới thành phố H được không, hoặc là như vậy đi, tôi sẽ giúp anh tìm công nhân, anh cứ yên tâm chuẩn bị hàng hóa thật tốt là được.”

Anh chủ vừa nghe cô nói đến thành phố H, thì lập tức hiểu luôn.

Anh ta dừng bút im lặng một lúc.

“Không cần cô tìm công nhân đâu, tôi sẽ chuẩn bị thật tốt trước khi xe đến, cô chỉ cần kêu xe chuyển hàng đến đúng giờ là được.”

Anh chủ này cũng dễ nói chuyện, sau khi cúp máy anh ta không chần chừ mà liên hệ cho một dãy số.

Hiện tại tình hình ở thành phố H đang nghiêm trọng như vậy, cũng không có ít người có lòng tốt tặng nguyên vật tư.

Vốn dĩ thường ngày có rất nhiều công ty vận chuyển nhưng lúc này lại không liên lạc được với công ty nào.

Anh chủ đã cố gắng hết sức, cũng chỉ mới liên lạc được hai người mà thôi..

Một đống hàng hoá như vậy, hai người khiêng không hết được.

Anh ta gấp đến nỗi không còn muốn trông coi cửa hàng nữa, sau khi suy nghĩ một lúc thì anh ta nghĩ mình nên tự ra tay luôn.

Vợ anh ta vừa mới đi ra không thấy ai trong cửa hàng liền hét toáng lên.

“Lão Đoàn, anh đi đâu rồi?”

“Đang có chuyện gấp!” Giọng của anh ta vọng từ xa vào, vợ anh ta đẩy cửa đi ra ngoài kho thì thấy anh ta.

“Ngày thường thì rất lười vận động mà sao hôm nay lại năng nổ lạ thường vậy?” Tuy miệng thì phàn nàn, nhưng ánh mắt thì lại rất lo lắng cho chồng mình.

Vốn dĩ dáng người anh chủ có chút mập mạp, trời hôm nay đương nhiên không nóng rồi, nhưng vận chuyển được một lúc thì mồ hôi đã chảy ra như suối.

Vợ anh nhịn không được lên tiếng can ngăn: “Anh về ăn mì trước đi, hàng hoá thì khi nào vận chuyển chả được.”

“Nhưng đơn hàng này không thể chậm trễ được!”

Anh chủ kéo vạt áo lên rồi lau mặt: “Những hàng hoá này đều sẽ chuyển đến thành phố H đang xảy ra thiên tai lớn, nên không thể chậm trễ được!”

Anh ta vừa nói xong thì vợ anh ta cũng đã nhớ tới một chuyện.

Lúc hai người yêu nhau, cô ấy thích nhất chính là sự lương thiện của anh ta.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất