Ông ta đã nghĩ tới muôn vàn khả năng Thiệu Vũ Khiêm không phải con ruột của mình, nhưng chỉ có duy nhất chuyện này là ông ta không hề nghĩ tới!
"Làm sao có thể..."
"Làm sao có thể được chứ!"
Các khách mời xung quanh cũng vô cùng kinh ngạc.
Còn có thể có hành động này sao!
Thiên kim thiếu gia thật giả!
Lục Yên Yên từng biết chuyện tương tự, Lâm Trà và Lâm Sở Nhu cũng chính là loại tình huống này, cũng là vừa sinh ra đã bị hoán đổi, bởi vậy hai người có vận mệnh hoàn toàn khác nhau, cũng trải qua cuộc sống hoàn toàn khác nhau.
Thiệu Vũ Khiêm và An Niệm Niệm là vì tư lợi của bảo mẫu mà bị trao đổi sinh mệnh, tương lai có thể gặp lại... Quả thực có thể dùng từ mỉa mai để hình dung!
Thiệu Hưng Bang vẫn không muốn tin.
Đương nhiên chuyện ông ta không thể chấp nhận nhất, là việc An Niệm Niệm mới chính là con gái ruột của mình!
Trong lòng Lâm Trà bắt đầu tính toán: [Phải biết rằng, lúc trước An Niệm Niệm chuyển đến trường Văn Bác đã khiến Thiệu Vũ Khiêm rớt từ lớp một xuống lớp hai, từ đó Thiệu Hưng Bang trút giận bạo hành Thiệu Vũ Khiêm không ít, cảm thấy "Con trai" của mình không có tính cạnh tranh!]
[Điều này cũng dẫn đến việc Thiệu Vũ Khiêm bắt nạt An Niệm Niệm, ép cô ấy thi điểm thấp, có ý đồ đoạt lại vị trí thứ nhất]
[Vì chuyện này An Niệm Niệm đã không ít lần phản kháng, báo cáo giáo viên, đi tới phòng hiệu trưởng. ]
[Thiệu Hưng Bang biết chuyện này, nhưng vẫn luôn cố ý đè xuống]
[Ha ha, nếu lúc trước không phải ông ta dung túng còn ngầm đồng ý với Thiệu Vũ Khiêm, bây giờ An Niệm Niệm cũng sẽ không thảm như thế này!]
"Hừ, đáng đời!" Lục Yên Yên hừ lạnh.
Gieo gió gặt bão, chính là để nói loại người như Thiệu Hưng Bang!
Điều đáng buồn duy nhất chính là người phải gánh chịu tất cả tổn thương này, lại là đứa con gái vô tội của ông ta... An Niệm Niệm.
An Niệm Niệm đắp thạch cao, lấy thuốc xong xuôi, đã lập tức ngồi xe đến cục cảnh sát khai báo với bà An.
Trên đường đi, Thiệu Hưng Bang đã liên hệ trợ lý bảo anh ta đi lấy DNA của An Niệm Niệm, làm giám định DNA.
Bọn họ gấp gáp tìm đến bệnh viện tư nhân quen thuộc, chỉ ba giờ là có thể có kết quả. Sau khi khai báo ở cục cảnh sát xong, cũng đã qua ba giờ.
Thiệu Hưng Bang nhìn tài liệu trợ lý đưa, hai mắt ông ta tối sầm, thiếu chút nữa là không đứng vững, cũng may trợ lý đã kịp thời đỡ ông ta.
Không ngờ...
Không ngờ mọi thứ đều là thật...
Cách đó không xa, một chiếc xe hơi dừng trước cửa cục cảnh sát, người phụ nữ từ ghế lái phụ vội vàng chạy ta, bà ta mặc một bộ quần áo C tinh xảo đắt tiền, đi giày cao gót, bước tới trước mặt Thiệu Hưng Bang.
Bà ta không nói nhiều, chỉ trừng mắt nhìn Thiệu Hưng Bang rồi cướp lấy tờ giám định DNA trong tay ông ta.
Trợ lý làm hai tờ giám định DNA, một tờ là của Thiệu Hưng Bang và Thiệu Vũ Khiêm, một tờ là của Thiệu Hưng Bang và An Niệm Niệm.
Nhìn kết quả, hơi thở của người phụ nữ trở nên dồn dập. Bà ta bỗng nhiên giơ tay lên, tát một cái vào mặt Thiệu Hưng Bang!
"Báo ứng, đúng là báo ứng mà, không ngờ lại có một ngày, báo ứng này ứng lên trên người con gái chúng ta!"
Thiệu phu nhân là Liễu Minh Khiêm được mời tới, trên đường tới cục cảnh sát, Thiệu phu nhân đã biết chuyện cậu ta bắt nạt bạn học trong trường, cũng biết quan hệ giữa bà ta và An Niệm Niệm.
Đợi đến khi bước vào cục cảnh sát, từ xa xa Thiệu phu nhân đã nhìn thấy An Niệm Niệm gầy yếu, cảm nhận được sự đau nhói trong lòng ngực.
An Niệm Niệm rất xinh đẹp, đôi mắt vừa to vừa tròn rất giống Thiệu phu nhân, sống mũi của cô ấy vừa cao vừa thẳng, chắc chắn là di truyền từ Thiệu Hưng Bang.
Chỉ là cô ấy quá gầy, màu da cũng hơi sạm. Nhất là miếng thạch cao siêu to trên cánh tay càng khiến Thiệu phu nhân càng thêm đau lòng.
Thiệu phu nhân cầm tờ giám định thân tử kia, đi tới bên cạnh An Niệm Niệm. Không cần nói thêm lời nào nữa, tờ giám định kia chính là chứng cứ tốt nhất.