Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc, Trả Thù Nam Chính

Chương 140

Chú Lý từ chức 1

Đường Văn Sinh nghiêm túc nói: “Nếu còn bàn luận về loại chuyện nhảm nhí này nữa thì tôi sẽ không khách sáo đâu!”

Lúc chạng vạng chú Lý trở về thì nghe thấy người ở nhà ngang đang bàn tán chuyện vợ chú ta giằng co với Đường Văn Sinh, càng nghe thì sắc mặt chú ta càng kém đi.

Vợ chồng Phong Ánh Nguyệt trên lầu năm đang rửa rau cạnh bồn nước, thấy chú ta đi lên thì cũng thân thiện chào hỏi, cũng cảm thấy không thể nhịn được cười vì chú ta cưới phải một bà vợ thích gây chuyện như vậy.

Chú ta xấu hổ cười cười: “Tôi thay mặt nhà tôi xin lỗi đồng chí Phong.”

Chú ta nói xong còn hơi khom người một chút, Phong Ánh Nguyệt né sang một bên, Đường Văn Sinh cũng chắn trước mặt cô, trước mắt nhiều người mà đỡ chú ta dậy.

“Chú Lý, cháu hiểu được đạo lý làm mẹ kế của người ta rất khó, cháu và vợ tự nhủ bản thân mình không thẹn với lòng nhưng cũng không thể chịu được những lời đàm tiếu của người khác như vậy. Người ở nhà ngang đã biết cách làm người của cô ấy thì không nói, nhưng nếu để lọt ra ngoài khiến vợ cháu gánh lấy cái danh mẹ kế độc ác thì làm sao mà rửa sạch được. Phiền chú Lý nói với thím hãy đứng trên lập trường của vợ cháu mà suy nghĩ, đừng thêm mắm dặm muối, nói hươu nói vượn.”

Những lời này nói ra thật là không chừa cho người khác mặt mũi.

Chú Lý bị nói đến mặt mũi đỏ bừng, gật đầu lia lịa, chú ta cuống quýt chạy về nhà mình trong ánh mắt săm soi của chị dâu hai Ngô, vốn đang định mở cửa vào nhà thì phát hiện cửa đã bị khóa trái từ bên trong!

Không cần nói cũng biết là do thím Lý làm, chú ta gầm nhẹ: “Mở cửa!”

Nghe thấy tiếng của chú ta thì thím Lý lập tức chạy ra mở cửa, không ngờ thứ chờ đón bà ta lại là một cái bạt tai của chú Lý.

Thím Lý che mặt, vốn dĩ cảm thấy hôm nay bản thân đã rất mất mặt, chồng trở về còn chẳng thèm an ủi mà đã cho bà ta một cái bạt tai, bà ta làm sao mà chịu được, lập tức ngồi dưới đất khóc rống lên.

“Ông là cái đồ không có lương tâm! Tôi sinh cho ông ba đứa con, cuối cùng ông lại vì cha mẹ và cháu ông mà mang hết tiền về đó! Ông làm hại con gái lớn và con gái nhỏ bị bệnh cũng không có tiền chữa trị, cứ như vậy mà mất, bây giờ ông còn dám đánh tôi sao!”

“Ông làm gì mà lại dám đánh tôi! Ông trời ơi, ông mở mắt lên mà xem!”

Bà ta không ngừng tru tréo, xả hết bực tức lên người chú Lý, cũng không biết đang nói vớ vẩn gì nữa. Vào lúc chú Lý muốn giơ nắm đ.ấ.m thì Đường Văn Sinh đã kịp thời ngăn cản.

Cuối cùng chú Lý cũng buông tay, lôi bà ta vào nhà, như để chứng minh mình sẽ không ra tay nên cửa chỉ khép hờ, chỉ nghe thấy tiếng khóc của thím Lý cùng với tiếng thở dài của chú ta.

Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Sinh cũng cùng bê chậu về nhà.

Cũng không biết là ai đã khai ra những chuyện mà thím Lý từng ngồi lê đôi mách, Liêu Quế Phương được một người chị dâu nói lại rằng thím Lý đã nói người đàn ông của cô ấy chỉ biết ăn cơm mềm, lấy cô ấy về chỉ vì điều kiện nhà cô ấy tốt.

Cô ấy tức đến phát khóc, lúc Tăng Bộ Thắng về đến nhà thì hai mắt cô ấy đã sưng to.

Tăng Bộ Thắng lại vì thế mà im lặng đi lên lầu năm, đến thẳng trước cửa nhà thím Lý.

Đều là đàn ông tìm tới, nàng dâu nhà nào bị bà ta nói xấu cũng để người đàn ông của mình lựa lúc chú Lý ở nhà mà tìm tới cửa.

Chú Lý khổ không nói nên lời, mặt mũi trong ngoài đều bị mất sạch, bà vợ nhà mình lại còn không nhận mình sai, nếu không làm sao mà người ta lại tức giận tới tận cửa chất vấn chứ?

Còn có người nói bà ta đã đồn rằng chủ nhiệm Lý và Đường Văn Sinh có quan hệ mập mờ, chuyện này truyền tới xưởng giấy khiến cho chủ nhiệm Lý tức điên người, mặt của Đường Văn Sinh cũng đen tới mức không thể đen hơn.

Cách mấy ngày thì lãnh đạo bên xưởng giấy cũng tìm chú Lý nói chuyện.

“Ông cũng đã là lão đồng chí, mọi người ở nhà ngang đều là gia đình, có đồn đoán cũng sẽ ảnh hưởng đến tất cả mọi người! Có chuyện gì mà không thể nói trước mặt mà cứ phải nói hươu nói vượn sau lưng người khác!

“Đã có rất nhiều người phản ánh, ông không thèm quản có phải không, vậy chờ ông quản cho tốt rồi hẵng tới!”

Sau khi chú Lý trở lại nhà ngang thì ngồi trước cửa nhà, lấy ra t.h.u.ố.c lá từ lâu đã không đụng đến hút liên tục.

Thím Lý đã biết được chuyện chú ta bị lãnh đạo kêu lên nói chuyện, trong lòng cũng thấp thỏm, thấy chú ta về đến nhà lại biến thành bộ dạng này thì trong lòng đã phát hoảng.

Chú Lý hút xong một hơi cuối cùng, nhả khói rồi nhìn về phía bà ta: “Chúng ta về quê đi, bán công việc này lại còn có thể gom được chút tiền dưỡng lão.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất