Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc, Trả Thù Nam Chính

Chương 185

Người một nhà đoàn kết thương yêu 7

Nhìn thấy những thứ được bày ra ở trên bàn, nụ cười trên mặt của bà mai và mẹ Xuân Phân càng tươi hơn.

Thấy hôm nay tất cả người nhà họ Đường đều tới đây liền biết họ rất coi trọng cuộc hôn nhân này.

Nhìn Đường Văn Cường ngây ngốc đứng bất động ở bên cạnh Xuân Phân, anh hai Đường nháy mắt với anh ta tỏ ý kêu anh ta đi đưa quýt.

Đường Văn Cường không hiểu ý, nghi ngờ nhìn anh ấy.

Anh họ cả mất kiên nhẫn: "Văn Cường, còn không mau đưa quýt cho các thím đi!"

"Dạ dạ!"

Đường Văn Cường vội vàng cầm quýt lên chia cho mọi người, khi chia đến cho Xuân Phân, anh ta cầm quả quýt lau lau ở trên người mình sau đó đỏ mặt đưa tới: "Anh đã lau sạch rồi, em ăn đi."

Xuân Phân cũng đỏ mặt nhận lấy, nhưng cô ấy liền bị dáng vẻ ngu ngơ của anh ta chọc cho bật cười.

Cô ấy cười lên khiến Đường Văn Cường trợn tròn mắt.

Nguyên Đản thở dài: "Chú ơi, đó không phải là trái đào núi, lau sạch là ăn ngay được, còn phải lột vỏ ra nữa."

Mọi người trong nhà cười lớn, Phong Ánh Nguyệt ngồi xổm xuống xoa mặt Nguyên Đản.

"Đứa nhỏ này thật là thông minh." Mẹ Xuân Phân khen ngợi.

"Đây là con trai của chị dâu hai." Thím ba Đường mỉm cười giới thiệu, sẵn tiện giới thiệu những thành viên trong đại gia đình hết một lượt.

Xuân Phân nghe vậy cũng không thể nhớ hết nổi, cô ấy chỉ nhớ vợ chồng của Phong Ánh Nguyệt là đẹp nhất, chị dâu họ đang mang bụng bầu và hai đứa nhỏ.

"Không sao, sau này sẽ quen thôi."

Đường Văn Cường thấy mặt cô ấy đầy hoang mang, khẽ nói.

Chị dâu Xuân Phân sau khi nghe vậy cũng đành nhịn cười, làm bộ như mình chưa nghe thấy gì hết, làm cho mặt của Xuân Phân càng đỏ hơn.. Truyện Dị Giới

"Văn Cường dẫn Xuân Phân đi tham quan nhà đi." Bác cả gái cười nói.

"A Tráng, cháu dẫn đường cho chú Văn Cường đi."

Thím ba Đường cười tủm tỉm nói.

Đây là cơ hội để cho hai người tuổi trẻ dành thời gian ở riêng với nhau.

A Tráng kéo Nguyên Đản theo.

Hai đứa nhỏ đi ở phía trước, Đường Văn Cường và Xuân Phân đi ở phía sau, hai người một người đi ở bên trái một người đi ở bên phải, khoảng cách ở giữa vẫn đủ cho hai người nữa đi qua.

"Anh, họ hàng của anh nhiều người thật đấy, hơn nữa sống chung với nhau rất hòa thuận."

Xuân Phân tìm chủ đề để nói. "Ừ, quan hệ giữa ba anh em trong nhà của cha anh rất tốt có phải không? Nếu nhà ai gặp chuyện gì thì hai nhà còn lại sẽ đến giúp rất nhanh, quan hệ giữa anh và anh chị dâu cũng không tệ lắm, mấy người chị dâu mà em vừa gặp qua đều rất tốt bụng..."

Đường Văn Cường nói càng lúc càng nhiều, nói về chuyện của bác cả gái một chút, lại kể với cô ấy về mấy người Phong Ánh Nguyệt.

"Nhà của bác hai có điều kiện tốt nhất, họ mới sửa nhà vào năm ngoái." Đường Văn Cường nói đến đây lập tức nhìn về phía Xuân Phân: "Đối với nhà anh thì bây giờ để nói tới chuyện sửa nhà còn có một chút khó khăn, vì sửa nhà mà để thiếu nợ thì cũng không tốt, cho nên nhà anh định cuối năm sau mới sửa, đến lúc đó cũng không phải mắc nợ ai, sống cũng thoải mái."

Xuân Phân bị anh ta nhìn chằm chằm nên không dám ngẩng đầu lên nhìn, chỉ có thể nói nhỏ: "Như vậy cũng rất tốt."

Cả bọn Phong Ánh Nguyệt lén núp ở bên ngoài nghe hai người ở bên trong nói chuyện.

"Thằng nhóc này không bị cà lăm nữa nhỉ."

Chị dâu hai Đường nói.

"Em còn tưởng rằng anh ấy sẽ bị."

"Nghe tiếp đi."

Đường Văn Sinh khoanh tay đứng ở cách đó không xa, thấy mấy người Phong Ánh Nguyệt nghe ngóng động tĩnh bên trong sau đó lập tức chạy đến đây, anh vươn tay về phía Phong Ánh Nguyệt: "Chạy cái gì mà chạy, cứ nhìn cho đã đi."

"Xin lỗi." Phong Ánh Nguyệt cười nắm lấy tay anh, anh họ cả và vợ chồng anh hai Đường ở bên cạnh nhìn thấy mà cạn lời.

Bụng của chị dâu họ đã lớn nên không đi theo hóng chuyện.

Xuân Phân và Đường Văn Cường từ trong sân bước vào liền thấy một màn này, Đường Văn Cường gãi đầu: "Tình cảm của vợ chồng anh ba luôn tốt như vậy."

"Em cũng thấy vậy."

Xuân Phân gật đầu.

"Văn Cường, mau dẫn Xuân Phân đi hái cam đi." Chị dâu hai Đường nói.

"Đúng ha, sau nhà có một cây cam, hiện tại vẫn còn mấy quả trên cây. Đi thôi, để anh dẫn em đi hái."

Đường Văn Cường cười nói.

"Vâng."

Xuân Phân ngượng ngùng gật đầu.

Lúc này, cả bọn Phong Ánh Nguyệt không bám theo nữa, tất cả trở về nhà chú ba Đường phụ nấu cơm.

Trên đường, bác cả gái và mẹ Đường liền về nhà, mỗi người mang năm cân đồ ăn tới.

Ban đầu họ không định ở nhà chú ba Đường ăn cơm, nhưng kết quả lại bị thím ba Đường giữ lại nên bọn họ lập tức về nhà đến một ít thức ăn, có nhiều miệng ăn như vậy nên đồ ăn cũng phải chuẩn bị nhiều hơn một chút.

"Nhìn xem, gia đình này không tệ có đúng không?"

Bà mai nháy mắt với mẹ của Xuân Phân rồi nói.

"Ừ, quả thật quan hệ của họ rất tốt, cũng không phải loại người keo kiệt hay thích đi lợi dụng người khác."

Mẹ Xuân Phân không ngừng gật đầu tỏ vẻ cực kỳ hài lòng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất