Xuyên Thành Nha Hoàn Của Nữ Chính, Ta Nằm Yên Làm Giàu

Chương 76:

Chương 76:

Buổi chiều Lục Cẩm Dao đi chính viện, Trịnh thị bảo Lục Cẩm Dao nhìn xem thử còn có tiểu nương tử nhà nào thích hợp làm tân nương: “Cho dù nhìn sợ cũng không kịp, ngũ đệ ngươi cuối tháng sẽ đi.”
Tính ra còn hai ba ngày nữa.
Nghe Trịnh thị nhắc tới Cố Kiến Sơn, thần sắc Lục Cẩm Dao không thay đổi: “Vậy thì con sẽ cẩn thận lưu ý.”
Trịnh thị hài lòng gật đầu, vừa chuyển lời liền quan tâm đến thân thể Lục Cẩm Dao: “Mấy ngày nay liên tục giày vò như vậy, thân thể con thế nào rồi?”
Lục Cẩm Dao cười đáp: “Phủ y chẩn mạch, nói là hết thảy đều tốt.”
Chỉ có mấy ngày đầu tháng lăn qua lăn lại, sau đó mỗi ngày ăn uống tốt, không còn khó chịu nữa. Hai ngày nay mặc dù bận rộn, nhưng cũng đi thêm vài bước, chỉ cần không va chạm sẽ không xảy ra chuyện.
Lại nói một hồi, mắt thấy sắp đến giờ cơm, Lục Cẩm Dao đúng lúc cáo lui.
Trên đường trở về Lục Cẩm Dao nhịn không được nghĩ, Cố Kiến Sơn muốn đi, không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu. Nàng đoán Lý thái y là do Cố Kiến Sơn mời tới, nhưng Khương Đường đến nay vẫn chưa biết.
Cố Kiến Sơn, Lục Cẩm Dao muốn thử một lần.
Khương Đường vẫn luôn ở phòng hạ nhân.
Sân phòng hạ nhân thật lớn, vừa đến buổi tối càng lộ ra vẻ yên tĩnh.
Buổi tối Khương Đường lại uống một chén canh gà, nàng nằm gần ba ngày, buổi tối nhàn rỗi không có việc gì, ở trong phòng viết viết vẽ vẽ.
Buổi sáng khi nàng đi ra ngoài có suy nghĩ một chút về cửa hàng điểm tâm, cũng viết ra trước.
Dù sao cũng là cửa hàng của Lục Cẩm Dao, nếu cảm thấy hữu dụng thì đương nhiên là tốt nhất, nếu vô dụng coi như là giết thời gian.
Buổi sáng ở tửu lâu ăn cơm, cũng không biết giá cả, ăn xong mới hối hận vì sao không hỏi sớm một chút.
Ngũ Hương Cư cũng là như vậy, mỗi người đều biết điểm tâm rất đắt. Người nghèo chùn bước, nhưng điểm tâm đắt tiền còn phân ba bảy loại, căn bản không biết cái nào giá cao.
Chỉ cần chủ tiệm khen ngợi, người mua đồ kia cho dù không ăn không móc bạc, cũng ngượng ngùng cự tuyệt.
Lần đầu tiên có thể kiếm được nhiều tiền, nhưng về lâu dài, người đến mua sắm dần dần cũng sẽ ít hơn.
Cứ công khai các loại sản phẩm cùng giá cả, người không biết chữ nhìn thấy biển hiệu cũng sẽ hỏi. Mua thuận tiện mà bán cũng thuận tiện.
Còn có một số ý tưởng để thúc đẩy bán hàng nữa, ví dụ như làm thẻ nạp tiền, người nạp tiền có thể mua điểm tâm với giá rẻ hơn một chút. Một lần nạp bao nhiêu tiền có thể tặng hộp điểm tâm, nếu ngon và cảm thấy đáng giá, đại đa số mọi người đều sẽ bỏ tiền vào đó.
Những thứ khác ví dụ như mua điểm tâm tặng những món quà nhỏ... Khương Đường viết kín cả một tờ giấy.
Viết xong, Khương Đường thổi giấy, gấp lại rồi đi tới chính viện.
Chính viện đèn đuốc sáng trưng, Bạch Vi nói đại nương tử cùng Tứ gia đang dùng cơm: “Sao ngươi lại tới đây, ban đêm gió lạnh, không sợ đau đầu à.”
Khương Đường nói: “Ta có việc muốn gặp đại nương tử, lát nữa ngươi đi vào giúp ta thông truyền một tiếng nhé. À Bạch Vi, ta có mua mì và gạo, lát nữa ngươi tính toán xem có bao nhiêu người muốn mua thức ăn, buổi tối ta sẽ làm.”
Bạch Vi gật đầu như giã tỏi: “Được, được.”
Khương Đường đi tới nhĩ phòng chờ Lục Cẩm Dao dùng cơm xong, qua khoảng một tiếng sau, Bạch Vi mới tới gọi nàng.
Bạch Vi: “Đại nương tử bảo ngươi tới thư phòng.”
Khương Đường đi theo Bạch Vi đến thư phòng, trên đường, Bạch Vi vừa đi vừa nói: “Hai ngày nay khẩu vị của Đại nương tử cũng tốt lắm, hôm qua Triệu đại nương đi An vương phủ một chuyến, được ban thưởng, trở về rất cao hứng. Ngày đó ngươi cũng nhìn thấy đấy, An Dương quận chúa thân thể không tốt. Ta nghe nói phu nhân hai ngày nay lại không ăn được...”
Bạch Vi biết rất nhiều chuyện, toàn bộ đều nói cho Khương Đường.
Khương Đường nhớ tới An Dương quận chúa đưa thuốc cho nàng, không biết có phải triệu chứng của nàng ấy có giống Trịnh thị không.
Khương Đường: “Ta biết rồi, đa tạ.”
Khương Đường cúi đầu vào phòng, đến bên cạnh Lục Cẩm Dao mới ngẩng đầu nhìn.
Lộ Trúc ở một bên hầu hạ bút mực, Khương Đường đầu tiên là hành lễ, mới đem thứ mình viết ra: “Đây là nô tỳ buổi chiều suy nghĩ, mời đại nương tử xem có tác dụng hay không.”
Lục Cẩm Dao khẽ thở dài: “Đã bảo ngươi dưỡng bệnh thật tốt, sao lại không nghe.”
Khương Đường: “Nô tỳ đã khỏe rồi.”
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất