Ban đêm hai người quay lưng về nhau ngủ, Dư Tương ngủ rất ngon, thỉnh thoảng lật người, không đá cũng chẳng chiếm chỗ, cực kì ngoan ngoãn.
Ninh Miễn nằm nghiêng mở mắt, sau đó đổi sang nằm ngửa, vẫn không ngủ được.
Sáng sớm thức dậy, giữa hai người có thêm một chút xa cách nhàn nhạt, nhưng trước mặt người lớn thì vẫn như cũ, dắt Quyển Quyển đi chơi, khi Dư Tương đến trường đi học, Ninh Miễn đi chậm lại, khi hắn dắt xe ra, Dư Tương đã rời đi rồi.
Thần sắc Ninh Miễn như thường ngày đi làm.
Liên tục mấy ngày đều như vậy.
Hệ thống Trường Phong dường như đã phục hồi từ đả kích lần trước, tiếp tục tuyên bố nhiệm vụ: “Dư Tương, cô cần phải tìm ra tâm tư của Ninh Miễn.”
Dư Tương đang chuẩn bị tài liệu để đàm phán với nhà máy hóa chất Tân Hoa, trì hoãn nói: “Chắc là công việc của anh ấy không thuận lợi, đoán chừng là do câu chuyện ngày hôm đó khiến anh ấy nhớ lại cảm thấy khó chịu khi bị ép cưới trước đây? Nếu như đi tìm hiểu tâm tư của anh ấy, không phải tôi sẽ bị lộ sao?”
Hệ thống Trường Phong cảm thấy cũng đúng, đồng ý nói: “Vậy cô coi đây là nhiệm vụ hằng ngày đi, từ từ tìm hiểu.”
“Ví dụ như?”
“Ví dụ như thường xuyên nói chuyện với anh ấy.”
Dư Tương nghĩ một lúc, được thôi, cô cũng không có ý định chiến tranh lạnh, chỉ là thái độ của cô vẫn không thoải mái tùy ý, Ninh Miễn tuân thủ quy tắc hơn ngày thường, tỏ ra vô cùng nghiêm túc.
Lại một buổi sáng thức dậy, Dư Tương nhìn đồng hồ thấy thời gian vẫn sớm, lười biếng nằm trên giường, Ninh Miễn rất nhanh có động tĩnh, ngồi dậy chuẩn bị vén chăn bước xuống giường, kết quả quay đầu lại nhìn thấy Dư Tương đang yên lặng nhìn hắn.
“Sao vậy?”
Trong giọng nói của hắn còn mang theo chút buồn ngủ, ý thức được điều này, hắn nhanh chóng hắng giọng khôi phục trạng thái bình thường.
Dư Tương ngồi dậy: “Em muốn hỏi anh, anh có quen ai làm việc trong nhà máy hóa chất không? Hai ngày trước em hỏi mẹ em, những người bà ấy quen biết đều giữ chức vụ không cao.”
Ninh Miễn nghe thấy cách xưng hô trong lời nói của cô động tác cầm quần áo hơi khựng lại, cùng cô kề vai dựa vào đầu giường, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Có quen với một phó giám đốc nhà máy, trước đó anh có nghe nói, những quy tắc trong nhà máy bọn họ xem như khá tốt, giám đốc Trương Phi quyết tâm đổi mới, rất có bản lĩnh, nhưng anh ta đặt lợi ích của nhà máy lên hàng đầu, cách thức làm việc có lẽ không được bình thường, em nên tìm một người hiểu biết luật pháp đến xem kỹ hợp đồng của hai người.”
Hắn nói tiếp về một sự kiện trong quá khứ của nhà máy hóa chất Tân Hoa, đội ngũ lãnh đạo có người xấu người tốt, đều có ảnh hưởng đến xu hướng phát triển của nhà máy.
Dư Tương nhịn lại cảm giác xúc động muốn khen anh ta là người tốt, ghi nhớ cẩn thận toàn bộ lời nói của hắn.
“Nhưng không sao cả, anh thực sự cảm thấy điều kiện của bọn họ rất khắc nghiệt, cần nhắc đến thì phải nhắc, mặc dù không được lợi dụng địa vị để bắt nạt người khác, tuy nhiên trong phạm vi lớn hơn cũng không để người khác bắt nạt mình.”
“Em hiểu rồi, anh…”
Dư Tương bịt chặt miệng, nháy nháy mắt.
Ninh Miễn hiểu cô muốn nói gì, ý cười nhuộm trên lông mày, mà sau đó quay đi, rất nhanh liền khôi phục thần sắc như thường, ngồi dậy xuống giường mặc quần áo.
Dư Tương ở sau lưng hắn làm mặt quỷ, ăn sáng xong nhanh như chớp chạy đi học.
“Trường Phong, cậu có cảm thấy anh ấy vui vẻ trở lại rồi không?”
Hệ thống Trường Phong: “...có, lẽ, vậy?”
Giọng điệu của nó cực kỳ không chắc chắn.
Dư Tương thở phào nhẹ nhõm, tùy tiện nói: “Vậy thì tốt rồi, tạm thời không quan tâm đến anh ấy nữa, đợi tôi kiếm được tiền nhất định mời anh ấy ăn uống no say, đảm bảo dỗ dành anh ấy đến không phân biệt được đông tây nam bắc.”
Cô thực sự không thể hiểu được hết tâm tư của hắn, nhưng cô có thể đánh lừa, bởi vì thường ngày tính tình Ninh Miễn rất tốt.
DTV
Hệ thống Trường Phong nhấn mạnh: “Hắn không phải người như vậy.”
“Hả?”
Hệ thống Trường Phong: “Bỏ đi, cô đến lớp trước đi, lo chuyện của bản thân đi.”
Lần này gặp lại Trương Phi là vào một buổi chiều không có tiết học, Trương Phi và nhân viên đã đưa ra một bản kế hoạch theo yêu cầu của Dư Tương, Dư Tương cẩn thận đọc, nội dung không qua loa, có thể thấy được tâm tư gấp gáp muốn kiếm tiền của nhà máy Tân Hoa, tất cả các khía cạnh được xem xét kỹ lưỡng, theo như tài liệu mà cô có, bản kế hoạch rất khả thi.
Dư Tương đưa ra bản chi phí ước tính, Trương Phi thấy vậy không dám khinh thường, không dám có ý định chiếm hữu công thức về nhà máy Tân Hoa nữa.