Dạo gần đây, mặc dù Dư Tương hết sức cẩn trọng nhưng sáng nào tỉnh dậy cô đều thấy mình ở trong tư thế cực kỳ thân mật với Ninh Miễn, nhưng nếu anh ấy động tâm thì cũng chỉ dừng lại ở những nụ hôn nhẹ.
Hơn nữa, một tay Ninh Miễn bó thạch cao, tay còn lại thì ôm cô, dù anh có động tâm đi chăng nữa cũng chẳng thể làm chuyện xấu.
Nghi ngờ trước đây của Dư Tương nổi lên, cứ cho là Ninh Miễn thật sự muốn cưới cô, thật lòng mà nói, Dư Tương không ngại chuyện kết hôn, nhưng bọn họ đã ngủ chung trong một thời gian dài như vậy, ngoại trừ việc không làm chuyện đó thì mặt chân thật nhất của bản thân đã sớm để lộ ra.
Sau cuộc cãi vã lần trước, cả hai đã hiểu rõ hơn về tính cách thực sự của nhau, họ đều là những người tỉnh táo và lý trí vì vậy sẽ không tùy tiện đưa ra quyết định, Ninh Miễn như vậy, e là do lần trước thổ lộ bị cự tuyệt vì vậy không nhắc tới nữa.
Trên thực tế, Dư Tương vẫn chưa nghĩ ra cách thoát khỏi Trường Phong, sau khi trải qua thế giới tu tiên, cô hiểu rõ lời Trường Phong nói về việc hai người tách ra sẽ gây bất lợi cho cô không phải là nói đùa, khoảnh khắc m.á.u của cô rơi vào mặt dây chuyền, cô và Trường Phong đã thiết lập quan hệ.
Nếu cô không cắt đứt mối liên kết này, việc cô và Trường Phong liên quan với nhau đồng nghĩa với việc cả đời này cô sẽ phải ở chung một chỗ với Ninh Miễn. Dù anh ấy không biết nhưng Trường Phong là nhân vật hệ thống của Ninh Miễn, ở một mức độ nào đó đại diện cho ý chí của anh, Trường Phong nhất định sẽ ưu tiên lợi ích của Ninh Miễn lên hàng đầu, cô và Ninh Miễn về cơ bản đã không giống nhau.
Dư Tương không rõ đời này có thể thoát khỏi Trường Phong hay không, có thể cả đời sẽ mãi như vậy, cùng Ninh Miễn đóng vai vợ chồng cũng chẳng sao, chỉ là không phải do cô cam tâm tình nguyện.
Dù vậy, trong lòng vẫn ôm một tia hy vọng, nếu cô có thể lấy lại được tự do thì sao?
DTV
Thời điểm Dư Tương mắc bệnh tim, cô luôn hâm mộ các cô gái có thể chơi đùa ở khắp nơi, còn cô chỉ có thể ngoan ngoãn nằm ở trong phòng bệnh hoặc ở nhà, bởi vì nếu cô không ngoan, cơ thể phát bệnh sẽ khiến cha mẹ càng thêm lo lắng, trở thành gánh nặng cho cả nhà.
Sau khi xuyên không đến thế giới tu tiên, Dư Tương trở thành tán tiên không được môn phái che chở, dù biết bản thân sẽ chịu nhiều vất vả nhưng đổi lại cô có sự tự do và bây giờ cũng vậy, cô thà chịu khổ còn hơn là phải chịu thiệt thòi.
Dư Tương tin vào nhân cách của Ninh Miễn, mặc dù giữa bọn họ không có tình yêu nhưng Ninh Miễn đối xử với cô cũng không tệ, cả hai có thể một đời làm vợ chồng, cô không quá mong chờ thứ gọi là tình yêu bởi vì thế giới này đã đủ đặc sắc và cô không cần điều đó.
Nếu được tự do, cô cũng sẽ giống như những người bình thường khác, đối với Ninh Miễn chỉ có thể gặp mà không thể cầu, thà chủ động trêu chọc người khác còn hơn.
Ít nhất, với tình hình hiện tại, ngủ một giấc cũng chẳng sao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com -
https://monkeyd.com/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-318.html.]
Tất nhiên, dù có ngủ bao nhiêu lần cũng không thành vấn đề...
Nhưng Dư Tương lựa chọn giả ngu để cho Ninh Miễn hiểu rằng cô có thể rút lui bất kỳ lúc nào, tương lai tìm được một nửa còn lại như ý.
Anh đã từng chọn số phận của Hứa Chấn Uyên khi xuống trần gian lịch kiếp và Hứa Chấn Uyên luôn bị vứt bỏ không thương tiếc, có lẽ sự kiện anh bị cô bỏ rơi chính là một trong những kiếp nạn mà Ninh Miễn mong muốn.
Bất quá kiếp nạn này rơi vào trên người ai còn chưa biết.
Dư Tương làm tốt công tác tư tưởng, mỗi khi đối mặt với cơ thể mê người của Ninh Miễn, cô không còn ngại ngùng như trước nữa, thỉnh thoảng còn tiện tay chiếm tiện nghi.
Sau nhiều ngày ở nhà nghỉ ngơi, vóc dáng Ninh Miễn vẫn không thay đổi, cơ bụng rắn chắc, xem như cô chưa từng nếm qua, cũng có thể đoán được nó hấp dẫn đến cỡ nào.
Ninh Miễn chợt nhận ra, mỗi sáng người chịu thiệt luôn là anh, cô nhóc kia rõ ràng rất thích ngắm cơ thể anh, thỉnh thoảng lại táy máy tay chân, chẳng qua chỉ là vài hành động nhỏ, đôi khi anh thậm chí còn muốn thuận nước đẩy thuyền.
Nhưng Ninh Miễn không cam tâm, sau một hồi đấu tranh tâm lý, không nhận được tín hiệu như mong muốn, anh đành phải dằn lòng mình lại.
Dư Tương mở cửa sổ xua tan bầu không khí mập mờ vào buổi sáng, đầu hè không khí trong lành, buổi sáng và buổi tối sẽ lạnh hơn buổi trưa, Dư Tương và Ninh Miễn đều có thói quen đạp chăn nên trước khi đi ngủ phải đóng cửa sổ lại.
Dư Tương hiện tại đang mặc đồ ngủ ngồi trước cửa sổ thưởng thức phong cảnh, sau một hồi mới đứng dậy đi rửa mặt.
Hai người chen vào phòng vệ sinh nhỏ hẹp, Dư Tương đẩy Ninh Miễn ra rồi ngắm mình trước gương, dạo này cô bận bịu cả ngày, tất cả mỡ thừa xuất hiện trong mùa đông giờ đã hoàn toàn biến mất, cằm nhọn hơn trước.
Dư Tương hưng phấn, cười tươi để lộ má lúm đồng tiền.
"Đã gầy hơn rồi đúng không?"
Cô ngậm bàn chải đánh răng và hỏi.