Trường Phong lập tức phản bác: “Không phải!”
Nhưng có nghe như thế nào thì cũng vẫn lộ ra cảm giác chột dạ.
“Lúc trước tôi và Kỳ Thao ngẫu nhiên gặp được nhau có phải là đã bị cậu động tay động chân qua rồi không, tôi đang nói lần trước khi đang quay về khu người nhà, đứa trẻ ném gạch về phía Quyển Quyển, là bởi vì có cậu ở trong mặt dây chuyền động tay động chân, đứa trẻ kia mới bỗng nhiên bốc đồng, cầm gạch ném tôi đúng không?”
Khi đó, Kỳ Thao vừa vặn đi ngang qua.
Dư Tương không cảm nhận được Kỳ Thao xuất hiện vào khi nào, nhưng tên nhóc ranh Trường Phong này lại có thể cảm nhận được.
Thật trùng hợp, Ninh Miễn đã sắp về đến nhà cũng ở gần đó, khả năng chạm mặt với hai người đang tương ngộ một cách không thể hiểu được ở đằng kia là rất cao, Dư Tương không tin là trùng hợp, đặc biệt là những chuyện xảy ra ngay dưới mí mắt cô.
Còn phía Dư Lộ, cô ta biết mình nhận lầm người, nhất định sẽ đi tìm Dư Tương muốn đổi trở lại, hơn nữa còn thêm một Hứa Chấn Uyên không rõ danh phận, hai người quyết định không có khả năng tiếp tục chắp vá, ai về nhà nấy là lựa chọn tốt nhất.
DTV
Dưới tình huống hai bên đồng thời tấn công, Dư Tương không thích Ninh Miễn có thể sẽ lựa chọn rời đi, dưới tình huống không ai hiểu rõ, Trường Phong làm chủ cốt truyện, làm tất cả mọi người đi theo kế hoạch của cậu ta.
Kiếp nạn Ninh Miễn phải trải qua không phải là vận mệnh mà cậu ta tạo ra cho Ninh Miễn, mà vẫn là mong muốn trở thành Hứa Chấn Uyên lúc ban đầu trước khi chuyển thế, cùng với những kiếp số mà Hứa Chấn Uyên phải trải qua trong cuộc đời như cũ, người đó là ai không quan trọng, kiếp số này nhất định phải trải qua, nói vậy Trường Phong cũng là nửa đường mới suy nghĩ ra được đạo lý này, cho nên sau khi phát hiện ra Ninh Miễn thích cô, liên tiếp thúc giục cô thích Ninh Miễn.
Dư Tương không thích bị người khác ép buộc, làm việc cho hệ thống cũng phải tính toán tỉ mỉ, huống chi là thích một người đàn ông mà mình bị ép ở bên cạnh, cô không thích đồ vật bị người khác dùng qua, mà ở trong mắt cô, có lẽ Ninh Miễn đã mang một thân phận là bạn đời của Dư Lộ, ngày thường ở chung dù có thân thiết như thế nào thì cũng không phải là yêu thật lòng.
Trường Phong quạt gió thêm củi, tâm lý phản nghịch sẽ làm cho Dư Tương sinh ra cảm giác phản cảm, cho nên căn bản sẽ không thích Ninh Miễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com -
https://monkeyd.com/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-519.html.]
Trường Phong tính chuẩn điểm này, vậy Dư Tương sẽ trở thành kiếp số cầu mà không được của Ninh Miễn, có lẽ qua được cái kiếp số này, Ninh Miễn sẽ phải trải qua kiếp nạn kia.
Suy cho cùng thì trong kịch bản đã được sắp xếp tốt, Hứa Chấn Uyên là bởi vì giải cứu con tin mà chết, Ninh Miễn đã trải qua chuyện cầu mà không được, ra nước ngoài rồi rất có thể sẽ chết, hiệu ứng bươm bướm khiến cho nó có hiệu quả, đến cuối cùng tất nhiên là thành công lịch kiếp, mọi người đều vui mừng.
Dư Tương chỉ cần nhận lấy quà tặng của hệ thống, ở thời điểm nên cút thì sẽ ngoan ngoãn cút đi, nếu cô nghiêm túc thi hành nhiệm vụ, hệ thống hẳn là sẽ thực hiện hứa hẹn, để cô rời đi trong bình yên vô sự, thậm chí sẽ còn cho không ít quà tặng.
Đương nhiên tất cả những cái đó sẽ được thực hiện dựa trên cơ sở Dư Tương không thích Ninh Miễn.
Trường Phong do dự một chút: “Giống như khi Ninh Miễn lịch kiếp không thể biết được tình hình thực tế, những việc này tôi cũng không thể nói cho cô, nhưng mà những phần thưởng đã nói trước đó cũng không có lừa cô.”
“Nhưng mà cậu lừa tôi, nếu tôi thật sự thích Ninh Miễn thì phải làm sao? Chẳng phải là bởi vì hiểu lầm mà tách ra rồi chậm trễ cả đời sao? Nói không chừng đến cả mạng cũng không có, còn phần thưởng mà cậu nói, mất mạng rồi còn cần tiền làm quái gì?”
Dư Tương không văn nhã một chút nào.
“Cậu đây là đang tính kế tôi, tôi và Ninh Miễn xa nhau một cách không rõ ràng, sau này còn có thể quay về Yến Thành được nữa hay không cũng không xác định, bây giờ tôi cực kỳ nghi ngờ thân phận của cậu, cậu chỉ đang lợi dụng tôi mà thôi, Trường Phong, tôi không muốn tin tưởng cậu nữa, cũng không tin vào Ninh Miễn.”
Trường Phong hoài nghi hỏi: “Vậy phải làm sao thì cô mới tin tưởng tôi?”
Dư Tương cười lạnh: “Tôi chỉ tin vào bản thân tôi, cậu biết tôi đã từng sống một kiếp rồi, hơn hai mươi năm kia tôi bị bệnh tim uy hiếp, vẫn luôn không có được tự do, tôi ghét nhất là bị người khác khống chế sự tự do, cho dù là cậu hay là Ninh Miễn, tôi đều không thích, cậu giống như ký sinh trùng, muốn biến tôi thành rối gỗ trong tay để cậu giật dây, cái này làm cho tôi rất khó chịu, để tôi nói thật thì, người đã c.h.ế.t qua một lần, không sợ cái gì cả.”
Địch ý trong lời nói của cô càng lúc càng nặng.