Trước khi ra ngoài, Quyển Quyển rất muốn đi theo, vẫy đuôi tỏ ra đáng yêu, thủ đoạn gì cũng dùng, nhưng họ phải đạp xe, không thể mang chú chó theo được.
Dư Tương xoa đầu chú chó: “Ngoan, mày ở nhà chơi với Tròn Tròn đi.”
Quyển Quyển rất ghét nhìn thấy Tròn Tròn, chỉ đưa m.ô.n.g về phía nó, hoàn toàn không có sự đoàn kết tương thân tương ái lúc trước nữa.
Dư Tương khó hiểu hỏi: “Anh nói xem có phải chó có thể nhìn thấy những thứ không sạch sẽ không?”
Lúc trước chắc là rùa nhỏ đã chết, bị Trường Phong chiếm lấy thân xác.
Ninh Miễn cũng xoa đầu chú chó, nén cười: “Chắc là có thể, dù sao cũng là hai chú chó mà anh nuôi.”
“Cũng phải.”
Họ xuống lầu đi ra ngoài, bất ngờ nhìn thấy Kỳ Thao đang dìu mẹ đi ra, trông bà ấy có vẻ như vừa mới hết bệnh, gương mặt không được thoải mái lắm, lúc nhìn thấy Dư Tương và Ninh Miễn còn đanh mặt lại.
Dư Tương không muốn dùng mặt nóng dán lên m.ô.n.g lạnh, cô chỉ liếc nhìn một cái, cũng chẳng quan tâm nữa.
Ninh Miễn cũng làm như không thấy bọn họ, anh đẩy xe đạp ra, nói: “Đi thôi, để anh chở em.”
“Được.”
Không phải đạp xe, đương nhiên là Dư Tương rất vui vẻ.
DTV
Sau khi hai vợ chồng đạp xe rời đi, bà Lý - người nhiều chuyện nhất của Đơn Nguyên Lâu bĩu môi, thăm dò nói với mẹ Kỳ: “Hai người chúng nó dính nhau quá, cái cô Tiểu Dư này yếu ớt ghê, con dâu nhà ai mà có cái tính như vậy. Tôi nghĩ nếu mẹ chồng cô ta biết, chắc chắn là sẽ tức giận lắm, kỹ sư Ninh cũng chiều nó, hừ.”
Bà ta cũng là mẹ chồng, rất không thích nhìn cảnh mấy cô con dâu được sống thoải mái.
Mẹ Kỳ nghe vậy, sắc mặt lại càng không tốt, miễn cưỡng nở nụ cười, vỗ vỗ mua bàn tay của Kỳ Thao.
“Hai người nói đi mà, chưa đi nữa à?”
“Nhanh thôi.”
Mẹ Kỳ chỉ nói vậy, nhưng bà ấy cũng không biết con trai định khi nào mới đi nữa.
Kỳ Thao nhìn chằm chằm bóng dáng của hai người họ, ánh mắt tối xuống.
Họ đi từ nhà đến nhà bà Ninh, Chu Cầm Vận cũng đang ở đó, thấy sắc mặt hai vợ chồng rất tươi tỉnh, không giống đang cãi nhau chút nào, không khỏi cảm thán: “Có chuyện gì vậy, may là tình cảm của hai con tốt, nếu không chúng ta lo lắng lắm.”
Ninh Miễn ho nhẹ: “Mẹ, mẹ vẫn không chịu tin con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com -
https://monkeyd.com/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-536.html.]
Ly hôn là việc không thể nào.
Chu Cầm Vận hơi ngạc nhiên, thằng con này chỉ thiếu điều nói thẳng ra là mình một lòng một dạ với con dâu nữa thôi, thật hiếm thấy!
Dư Tương nhìn ánh mắt trêu ghẹo của mẹ chồng, nói: “Mẹ, hai ngày nay Dư Lộ có tới không?”
Lúc đó hai người họ không có tâm trạng hỏi cụ thể Dư Lộ đã hỏi gì, hôm nay Dư Tương cũng không sợ chuyện xấu trong nhà bị lộ, cô cẩn thận hỏi thăm Chu Cầm Vận. Trước đây cô kéo dài thời gian không nói cho Ninh Miễn biết, là vì để Dư Lộ sốt ruột, rồi tấn công từ trong lẫn ngoài, vậy thì màn kịch kia càng thật hơn.
Dư Lộ cũng không làm phụ lòng cô.
Chu Cầm Vân khéo léo nói về nguyên nhân kết quả, làm mẹ chồng mấy năm không uổng phí, dáng vẻ điên khùng của Dư Lộ rõ ràng là có ý định khác, bà không muốn có bất kỳ biến cố nào xuất hiện trong cuộc hôn nhân của con trai mình.
“Vậy đúng là Dư Lộ có vấn đề rồi, nhìn điên điên khùng khùng.”
Nói như thế nào cũng là em gái ruột của con dâu mình, Chu Cầm Vận không thể chê trách quá nặng lời, dù sao cũng là mặt mũi của Dư Tương. Chỉ cần bọn trẻ có thể xử lý êm đẹp thì người làm mẹ chồng sẽ không nhiều lời.
“Mẹ, tụi con sẽ xử lý tốt.”
Cô vừa dứt lời, Chu Cầm Vận hoàn toàn yên tâm, tuy tuổi Dư Tương không lớn, nhưng cô đã gả tới đây lâu như vậy, bà biết đây là đứa trẻ trưởng thành.
“Nếu trong lúc Ninh Miễn xuất ngoại, có việc gì cứ nói với mẹ, mẹ làm chủ cho con. Mẹ chỉ có một đứa con trai, trong lòng mẹ, con không khác gì con gái ruột cả.”
“Con biết rồi, cảm ơn mẹ.”
Bên nhà chồng đã có mẹ chồng lo liệu, còn về phía nhà mẹ đẻ, hôm qua Dư Tương tiết lộ tin chấn động, chắc hẳn Lâm Bảo Chi và bà ngoại Lâm sẽ không bỏ qua cho Dư Lộ.
Nhưng mà người lớn hay mềm lòng, lần này Dư Tương phải đích thân ra tay.
“Em có ý này, anh đoán xem?”
Đáy mắt Ninh Miễn tràn đầy ý cười: “Anh cảm thấy ý tưởng của chúng ta không khác nhau là mấy.”
Nhất định phải tâm linh tương thông vậy à.
- --
Dư Tương đi tới nhà họ Dư, Dư Lộ không có ở đây, cô cũng không thấy bất ngờ.
Lâm Bảo Chi và Dư Kiến Kỳ không thể dồn Dư Lộ vào đường cùng, dù sao đó cũng là con gái ruột. Dù Lâm Bảo Chi biết giữa Dư Lộ và Bùi Thừa Hãn có vấn đề gì đó, Dư Kiến Kỳ vẫn nghĩ không nên chỉ nghe từ một chiều từ Dư Tương, ông định hỏi Dư Lộ cuối cùng đã có chuyện gì xảy ra.
Kết quả là Dư Lộ đi mất, trốn tránh một lần nữa.