Trong lòng Dư Lộ rất kích động. Cũng chẳng biết cô ta lấy sức lực từ đâu ra mà lúc Lâm Hạ bắt đầu tấn công, cô ta lại có thể phản đòn xoay ngược Lâm Hạ lại rồi dí con d.a.o vào trước mặt cô ấy.
"Tôi bảo cô bớt quan tâm chuyện của người khác đi cơ mà. Cô không biết xấu hổ quyến rũ chồng tôi rồi còn muốn gì nữa?"
DTV
Hứa Chấn Uyên tựa vào vai lính gác, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều. Anh ta thở hổn hển nói: "Các cậu đừng, đừng động đến cô ta."
Lâm Hạ vốn đang muốn đánh lại nghe thấy những lời này mà trong lòng đau xót. Thế là cô ấy cứ ngơ ngác đứng đó để mặc Dư Lộ đe dọa.
Anh ta nói tiếp: "Để cô ta đi đi."
Thả Dư Lộ ra ngoài, chắc chắn cô ta sẽ muốn đi tìm Ninh Miễn. Chuyện này còn chưa kết thúc ở đây đâu. Mặc dù anh ta thức tỉnh muộn nhưng chắc chắn sẽ không thua Ninh Miễn.
Thế nhưng những người còn lại không đồng ý. Đây là bộ đội chứ không phải nơi để chơi đùa. Hai quân lính tiến lên muốn bắt lấy Dư Lộ. Trong tay cô ta vẫn còn có con tin đấy.
"Đại đội trưởng Hứa, bây giờ không phải lúc để nói đùa. Anh cần phải đưa ra lựa chọn chính xác!"
Dư Lộ dỏng tai lên lắng nghe đoạn đối thoại của bọn họ. Cô ta cảm thấy rất nghi ngờ và khó hiểu với những lời của Hứa Chấn Uyên. Vì sao đã đến nông nỗi này rồi mà anh ta vẫn thả cho cô ta đi?
Trong khoảnh khắc cô ta trố mắt, Lâm Hạ đã cong khuỷu tay lại thúc vào bụng cô ta một cái. Dư Lộ bị đau nhanh chóng buông Lâm Hạ ra. Con d.a.o bén nhọn lạch cạch một tiếng rơi xuống đất.
"Đại đổi trưởng Hứa, phải bắt cô ta lại và truy cứu trách nhiệm. Cô ta đang cố ý g.i.ế.c người!"
Dư Lộ quay đầu muốn bỏ trốn. Cách đó không xa chính là cửa nhà ga. Cô ta xoay người lao thẳng lên đường lớn nên không để ý tới chiếc xe giao đồ ăn đang chạy tới.
Ô tô phanh gấp lại nhưng không thể ngăn cản được Dư Lộ đụng mạnh vào. Rất nhanh sau đó, cả người cô ta như diều đứt dây mềm nhũn té xuống đất.
Mặt Hứa Chấn Uyên tái nhợt. Anh ta nhanh chóng nhận ra mình đã hoàn toàn trúng kế rồi!
"Đại đội trưởng Hứa? Đại đội trưởng Hứa?”
"Mau lên đưa bọn họ tới bệnh viện đi!"
Hai vợ chồng một người thì n.g.ự.c đang đổ máu, một người thì đầu bị thương, đây thật đúng là...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com -
https://monkeyd.com/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-548.html.]
Người bên ngoài còn chưa cảm thán xong thì cha Hứa và mẹ Hứa đã chậm rì rì đi tới. Nhìn thấy con trai mình m.á.u chảy đầm đìa bị nâng lên xe, trước mắt mẹ Hứa tối sầm lại, suýt nữa thì ngất xỉu trên mặt đất.
"Trời ơi! Nhà họ Dư nuôi ra đứa con gái gì thế này!"
Người được đưa tới bệnh viện cấp cứu. Cha mẹ Hứa Chấn Uyên đi theo tới, cũng phải thông báo cho nhà họ Dư.
Trái tim của Lâm Bảo Chi đã được rèn luyện sức chịu đựng mạnh mẽ rồi. Thế nhưng khi nghe tin Dư Lộ đ.â.m d.a.o vào Hứa Chấn Uyên, bà vẫn không thể nào chấp nhận nổi, suýt nữa thì té xỉu trước cửa phòng phẫu thuật. Bọn họ đã tạo nghiệp gì thế này?!
Nếu nhà bọn họ nuôi ra một đứa con gái âm mưu g.i.ế.c chồng thì tiếng tăm và tương lai của cả nhà hoàn toàn tiêu tùng rồi.
Vết thương trên mặt Dư Kiến Kỳ vẫn chưa lành hẳn, vừa đau vừa nóng như lửa thiêu. Đôi mắt sưng húp của ông không mở ra được nên chỉ yên lặng nâng Lâm Bảo Chi dậy.
"Rốt cuộc đời này tôi thiếu nợ gì nó vậy? Dư Kiến Kỳ, ông nói cho tôi biết đi!"
Dư Kiến Kỳ ôm đầu không hé răng.
Cấp trên và sĩ quan được bộ đội cử tới cũng không mở miệng an ủi. Bọn họ chỉ có thể bình tĩnh chờ đợi kết quả phẫu thuật.
Đèn trong phòng phẫu thuật sáng lên hồi lâu. Lúc đẩy cửa ra, bác sĩ rất khó xử. Chỉ riêng năm nay Hứa Chấn Uyên đã bị thương cùng một chỗ hai lần rồi. Ông chính là người mổ chính cho vết thương lần trước của anh ta. Lần này còn nghiêm trọng hơn lần trước một chút nên đến bây giờ anh ta vẫn chưa tỉnh.
"Cần kiên nhẫn đợi bệnh nhân tỉnh lại."
Lúc này, cha Hứa đỡ mẹ Hứa vừa ngất xỉu tỉnh lại tìm được phòng phẫu thuật. Mẹ Hứa vừa nhìn thấy Lâm Bảo Chi đã hận không thể vọt lên đánh bà, cuối cùng lại bị nhóm cấp trên ngăn lại.
"Chúng ta nghiên cứu nguyên nhân vì sao bọn họ cãi nhau đả thương người cái đã. Không thể ra tay lần nữa được!"
Cha Hứa túm chặt lấy mẹ Hứa mới không để bà làm ra chuyện có lỗi với hai vợ chồng Lâm Bảo Chi.
Dư Tương và Ninh Miễn nhận được tin thì chủ động tới bệnh viện. Ngoài phòng bệnh, bọn họ thấy những người đang ở đây ít nhiều gì cũng bị thương. Một nữ binh bị thương ở cánh tay, Dư Kiến Kỳ thì bị thương ở mặt, trên mặt cha Hứa cũng có vết cào, có vẻ tai họa đổ m.á.u rất nặng nề.
"Này có hơi khủng bố quá rồi không vậy?"
Ninh Miễn ho nhẹ: "Hay là em về nhà chờ anh đi?"
Dư Tương tức giận trừng mắt lườm anh một cái.