Chương 2 -
Một tòa tứ hợp viện rơi từ trên trời xuống như thế, từ mức độ nào đó thì cũng có thể khiến cô tự do nhiều hơn.
Thời Nhiễm nghĩ thầm, chờ cô bán tứ hợp viện đi rồi, giá trị chín con số đó hoàn toàn có thể giúp cô hoạt động kênh livestream của mình tiêu chuẩn hơn.
Phải biết rằng mấy năm nay livestream, từ lâu đã có các loại hợp tác bán hàng tìm tới cửa, hy vọng dựa vào kênh của cô để làm một số hàng bán thành phẩm và nước chấm để buôn bán.
Chỉ là sau khi Thời Nhiễm khảo sát một vòng thì vô cùng tiếc nuối phát hiện, từ chất lượng vệ sinh đến khâu quản lý chất lượng sản phẩm của những xưởng này rất bình thường. Nếu thật sự giao chuyện sản xuất cho bọn họ thì sẽ hổ thẹn với những người luôn xem kênh livestream của cô mất.
Bây giờ thì tốt rồi, Thời Nhiễm thở phào nhẹ nhõm một hơi, nụ cười cũng tươi tắn hơn một chút.
Chủ sạp bán thịt hoảng sợ khi thấy nụ cười của cô, đến cả giọng chào mời cũng nhỏ hơn.
"Người đẹp muốn mua gì? Đây đều là heo chúng tôi mới giết vào sáng nay, cô nhìn xem đi, phần thịt nạc vai này vô cùng ngon đó."
Thời Nhiễm cũng không chê mỡ tanh, dùng luôn tay để lật xem.
Chủ sạp là một người thành thật, nói không sai chút nào, miếng thịt nạc vai này nhiều thịt nạc, thịt mỡ chỉ có những đường nho nhỏ đan xen ở phía trên, trắng đỏ rõ ràng, trong vừa tươi vừa ngon. Thời Nhiễm dùng tay ấn xuống, tay không dính nhớp và chỗ lõm cũng đàn hồi lại nhanh.
"Tôi mua hết miếng thịt nạc vai này nhé."
Thịt ngon thế này, tốt nhất là mang về làm xá xíu. Chao đỏ, hắc xì dầu, dầu hào, mật ong, thêm cả mai quế lộ[1] tự làm để pha thành nước sốt chiên thịt.
[1] Mai quế lộ là rượu gia vị làm từ đường và hoa hồng.
Thịt sau khi nấu xong được phủ lên lớp nước sốt đỏ tươi sáng bóng quyện vào cơm, mùi nước thịt mang theo vị ngọt của nước sốt...
Chủ sạp thấy cách ăn mặc của Thời Nhiễm còn tưởng rằng đây là dân đi làm hôm nay được nghỉ, cứ nghĩ cô không biết nấu ăn nên nhịn không được tốt bụng nhắc nhở: "Miếng này tận năm sáu cân đó. Cô muốn mua hết thật sao?"
Thời Nhiễm nuốt một ngụm nước bọt xuống, thịt xá xíu bốc khói nghi ngút trước mắt đã biến mất, chỉ còn miếng thịt nạc vai mà chủ sạp đang chỉ vào, dáng vẻ như muốn cắt xuống một miếng cho cô.
"Lấy hết."
Thịt xá xíu còn dư thì để sau đó cho thêm mơ chua vào, mơ chua mình làm chua hơn bên ngoài làm nhiều. Lúc trước Thời Nhiễm đã mang chút mơ chua về hầm chung với xương sườn, vừa lúc lần này cũng bỏ mơ chua vào trong xá xíu, tạo thành hương vị đường giấm chua ngọt ngon miệng.
Trên người một con heo cũng chỉ có năm sáu cân thịt nạc vai này, Thời Nhiễm không muốn cắt bỏ phần nào hết.
Mua thịt nạc vai xong, Thời Nhiễm lại nhắm vào khoai sọ bên cạnh, đúng lúc mùa này là mùa khoai sọ, người bán đồ ăn cắt một củ khoai sọ ra, trong màu trắng ngà xen vài chấm màu nâu đỏ, vừa nhìn đã biết đây là hàng tươi mới.
Thời Nhiễm liếm môi, cho khoai sọ vào chiên ngập dầu, sau đó xào với nước đường. Thành phẩm sẽ được khoai sọ với lớp kết tinh bên ngoài, đây cũng là một món ngọt ăn vặt ở miền Nam, tên là khoai sọ ngào đường.
Ăn vào vừa giòn vừa dẻo, bên ngoài khoác một lớp vỏ giòn xốp, vừa giòn rụm vừa thơm ngọt, hương vị phong phú hơn so với khoai chiên.
...
Ra khỏi chợ nông sản, hai tay Thời Nhiễm đã xách đầy ụ.
Củ năng mùa đông tươi ngon, mang về nấu cùng thịt heo thành canh thịt viên, ăn vò xì xụp, còn có thể giúp đỡ ngán.
Củ cải xanh trắng, mang về thái sợi, vừa lúc tranh thủ trời lạnh còn chưa đổ tuyết thì làm một chút củ cải khô, thêm một chút dầu đậu phộng và một số loại gia vị, nếu thấy buồn miệng thì có thể lấy ra ăn.
Củ mài cạo bùn đi, dùng muỗng cạo thành từng miếng hơi mỏng rồi cho vào lò nướng, sau đó lấy củ mài cắt lát đó ra rồi rắc một chút bột ớt và gia vị sẽ có hương vị không thua bất kỳ món ăn vặt nào.
Nấm Trà Tân, nấm linh chi trắng, nấm đầu khỉ, nấm đùi gà... Kết hợp với nhau tạo thành một nồi nấm thập cẩm, bên dưới là bếp cồn, vừa ăn vừa đun nóng, cuối cùng còn thừa nước chảy ra từ nấm ở trong nồi thì cho rau xanh và mì sợi vào.