Chương 22 -
Mọi người nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, ai cũng lo sợ nếu bản thân bỏ lỡ một bước nào đó thì không thể trồng trọt lương thực.
Thật ra Quân Tiểu Nam cũng không chắc chắn lắm, đời trước, ngoại trừ chậu dâu tây ra thì cô cũng chưa tự tay trồng cây lương thực.
Tuy rằng cô đã sớm tham khảo những kiến thức liên quan từ cửa hàng sách báo trong trung tâm thương mại, nhưng lý thuyết và thực hành chung quy vẫn sẽ có sự khác biệt.
“Đại khái chính là như vậy, tốt nhất là mọi người nên thường xuyên kiểm tra cây non của nhà mình, xem thử bọn chúng phát triển có tốt hay không, nếu chẳng may xuất hiện sâu bệnh hại thì chúng ta cũng có thể kịp thời xử lý.”
“Nam cứ yên tâm! Mọi người nhất định sẽ chú ý mầm cây của nhà mình!”
“Đúng vậy! Ta sẽ chăm sóc những mầm cây này thật cẩn thận! Đây chính là… tài sản… thuộc về chính mình!”
Các tộc nhân đã học thêm được một từ vựng mới, bắt đầu sử dụng nó một cách linh hoạt trong đời sống hàng ngày.
Tiểu Nam: Thật ra cũng không cần cẩn thận như vậy…
“Điều quan trọng nhất là bất kể thời điểm nào, mọi người đều phải đảm bảo an toàn tính mạng, mọi người nhất định phải ghi nhớ.”
“Đồ vật mất đi thì vẫn còn có thể lấy lại, nhưng nếu mất mạng thì xem như mất đi tất cả, không thể nào quay lại.”
Lời nói của Quân Tiểu Nam khiến mọi người cảm thấy thật ấm áp.
“Chúng ta đã biết ~ yên tâm đi!”
A phụ Vạn và A mẫu Phong liếc nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập vui mừng, bé con nhà họ thật sự đã trưởng thành.
Vài ngày sau, hạt giống rau và trái cây đã bắt đầu nảy mầm.
Tuy nhiên, bởi vì các loại hạt giống rau dưa và cây ăn quả khác nhau nên yêu cầu về nhiệt độ và độ ẩm cũng khác nhau, do đó tỷ lệ nảy mầm cũng không giống nhau.
Hầu hết những loại rau dễ sinh trưởng như cải thìa, củ cải trắng đều phát triển rất tốt.
Nhưng các loại rau chịu lạnh kém, chẳng hạn như dưa chuột và đậu bắp, thường rất khó nảy mầm, phát triển kém hay thậm chí là bị chết non.
Hơn nữa, khoảng cách từ cửa sơn động đến vị trí gieo trồng cũng có sự khác biệt, nên tình huống sinh trưởng cũng không giống nhau.
Càng đi vào sâu bên trong sơn động thì nhiệt độ càng tăng và ánh sáng càng yếu. Ngược lại, càng ra bên ngoài thì nhiệt độ thấp dần và ánh sáng càng dồi dào hơn.
“Ô ô ô…”
Thổ là một bé trai mười lăm tuổi và cũng là một cô nhi.
Nơi mà hắn lựa chọn để gieo trồng hạt giống chính là ở ngay cửa sơn động, mà bất hạnh thay hắn đang gieo trồng dưa chuột.
Đáng thương cho Thổ, ngày nào hắn cũng vất vả cực khổ xới đất trồng rau, chăm sóc cẩn thận, còn làm theo phương pháp Quân Tiểu Nam hướng dẫn, dùng phân trong nhà vệ sinh công cộng làm phân bón. Nhưng đáng tiếc là đến tận bây giờ, ruộng rau của hắn vẫn chưa có một hạt giống nào nảy mầm.
“Không sao, chúng ta còn nhiều thời gian, cũng còn có nhiều loại hạt giống khác, chỉ cần ngươi không ngừng cố gắng là được.”
“Thất bại là mẹ thành công, những việc ngươi đã làm đều là kinh nghiệm quý báu, không cần nản chí a.”
“Vâng! Cảm ơn Thánh Nữ! Ta nhất định sẽ không ngừng cố gắng, ô ô ô…”
“Ài, tiểu ngốc tử, ngươi cứ gọi ta Nam tỷ là được.”
Sau khi an ủi đứa bé đáng thương, Quân Tiểu Nam liền đi xung quanh kiểm tra những ruộng rau khác.