1108 là căn hộ mà Cố Giai Đồng mua lại, diện tích kiến trúc là hai trăm hai mươi hai mét vuông, thiết bị lắp đặt bên trong rất tốt, Cố Giai Đồng vì nguyên nhân đầu tư vào trong bất động sản, biệt thự Thu Hà hồ đã cho cha dưỡng lão, cô và Trương Dương thiếu đi một chổ đễ dễ dàng hẹn hò, cho nên cô lựa chọn ở đây, quản lý của chổ này tương đối nghiêm ngặt, trừ phi là chủ nhân của căn hộ, còn khách đến chơi đều được đăng ký xác định rất nghiêm, bảo hộ an toàn cho chủ hộ rất tốt, Cố Giai Đồng nhìn trúng điểm này, cho nên quyết định mua ở đây, dù sao thì tình cảm của cô và Trương Dương cũng không cách nào phơi bày ra ngoài ánh sáng.
Trương Dương lái ô tô vào trong bãi giữ xe, từ chổ này có thang máy đi nhanh lên lầu.
Đi vào thang máy, Cố Giai Đồng hơi nghiêng người, Trương Dương cũng hơi nghiêng người, hai người nhìn nhau, trên mặt tràn đầy nụ cười ngọt ngào hạnh phúc.
Cố Giai Đồng nhỏ giọng nói: "Có camera"
Trương đại quan nhân cười ha hả nói: "Sợ cái gì? Em mặc kệ người ta nói gì"
Cố Giai Đồng liếc hắn một cái, nói: "Khó nói!"
Trương Dương vươn tay ra về hướng cặp mông vểnh cao của Cố Giai Đồng, nắn một cái, Cố Giai Đồng thở nhẹ một tiếng, mặt cười đã phủ một tầng mây rạng đỏ.
Trương đại quan nhân làm ra cái bộ dạng phải nói là cực kỳ háo sắc: "Thật là co dãn!"
Cố Giai Đồng nói: "Thần kinh! Xem chị trở về dạy dỗ lại em nè!"
Ra khỏi thang máy, đi đến trước cửa, Cố Giai Đồng đem chìa khóa ra mở cửa, đi vào trong, một cái mùi dị quốc phong tình đập vào mặt, nơi này được thiết kế theo phong cách của địa trung hải, màu sắc thì lấy xanh trắng làm chủ đạo, cổng vòm bằng gỗ thô, đồ dùng cũng bằng gỗ, tràn ngập màu sắc của nước ngoài.
Trương Dương để túi xách xuống, tấm tắc khen: "Thật sự là không tồi!"
Hai tay của Cố Giai Đồng khoát lên trên bờ vai của hắn, chủ động hôn lên môi của Trương Dương một cái, nhỏ giọng nói: "Thích không?"
Trương Dương cười nói: "Ở với chị cùng một chổ thì thật ra chỉ cần có cái giường là đủ"
"Phi!" Cố Giai Đồng còn chưa nói xong, thì môi anh đào đã bị Trương Dương bắt được, dùng sức mà hôn xuống, cho đến khi cái lưỡi thơm tho mềm mại của Cố Giai Đồng dâng lên cho hắn thưởng thức, một hồi lâu sau, Trương đại quan nhân mới hài lòng thả Cố Giai Đồng ra.
Cố Giai Đồng nắm lấy tay của Trương Dương đi lên thang, Trương Dương đi theo cô lên tầng hai, tầng hai có một cái sân thượng thật to, từ nơi này có thể thấy được cảnh đêm xinh đẹp tại Đông Giang, ngẩng đầu lên có thể thấy được cả bầu trời đầy sao rực rỡ, Trương Dương ôm lấy Cố Giai Đồng từ phía sau, cảm thụ thân thể mềm mại mê người của cô trong lòng.
Cố Giai Đồng nói: "Chị thích đứng trên sân thượng cùng ngắm sao với em"
Trương đại quan nhân cười nói: "Nếu như có cái giường ngủ ở đây thì tốt biết mấy, chúng ta nằm trên giường ngắm sao"
Cố Giai Đồng nhẹ nhàng ngắt một cái lên cánh tay của hắn, nói: "Em đó, trong đầu chỉ có giường!"
Trương Dương nói: "Em thích ôm chị trên giường, kiên định, thoải mái"
Cố Giai Đồng hôn nhẹ hắn một cái, nói: "Đêm nay, cho em đủ một lần!"
"Thiếu, không có lúc đủ" Lời ngon tiếng ngọt từ trong đáy lòng của Trương đại quan nhân mà ra.
Cố Giai Đồng nói: "Chị đi tắm, em chờ chị nha"
Trương Dương gật đầu, thân thiết nói: "Có ăn gì chưa?"
Cố Giai Đồng lắc đầu nói: "Không muốn ăn" Cô xoay người đi xuống lầu.
Lúc Cố Giai Đồng tắm rửa xong và đi ra, thì ngửi thấy một mùi thơm mê người, là do Trương Dương xuống bếp nấu cho cô một phần mì sợi, vì trong tủ lạnh không có đồ ăn, chỉ có mì ăn liền thôi.
Trương Dương vui vẻ hướng về Cố Giai Đồng nói: "Em lật tung cả phòng bếp lên, không có cái gì khác để ăn, chị chấp nhận đỡ đi" Trương Dương còn kéo ghế lại cho Cố Giai Đồng dùng bữa.
Trong lòng Cố Giai Đồng nổi lên một trận ấm áp, cô thuận theo ngồi xuống, bưng tô mì ăn liền lên, vành mắt không khỏi có chút đỏ lên. Phụ nữ quả nhiên là một động vật đa sầu đa cảm nhất, một tô mì ăn liền thôi mà cũng có thể gây cảm động.
Trương Dương cười nói: "Mau ăn đi, em nấu không được tốt lắm, không biết có sao không"
Cố Giai Đồng thâm tình nói: "Chỉ cần có thể cùng em một chổ, thì ăn cái gì cũng là một loại hưởng thụ"
Trương Dương nói: "Vậy mỗi ngày em đều nấu cho chị ăn nhé"
Cố Giai Đồng cười gật đầu.
Nhìn Cố Giai Đồng ăn xong tô mì, Trương Dương hỏi: "Phía dưới có cứng hay không"
Cố Giai Đồng lắc đầu nói: "Không cứng"
Trương đại quan nhân nhíu nhíu mày, nói: "Không cứng? Sao em có cảm giác là cứng nhĩ?"
Cố Giai Đồng nói: "Em ăn rồi à?"
Trương đại quan nhân làm vẻ mặt cười xấu xa: "Cái này là dùng tay để thử" Hắn cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn xinh xinh của Cố Giai Đồng, để vào giữa hai chân của mình. Cố Giai Đồng lúc này mới hiểu được ý tứ của câu nói kia, mặt cười hiện lên một tầng xấu hổ, nói: "Em thật không biết xấu hổ gì hết, còn không để cho chị ăn xong"
Trương Dương cười noi: "Chị không phải là thích ăn phía dưới của em sao?"
Cố Giai Đồng trả thù bằng cách nhéo hắn một cái, lập tức nhận thấy chổ ngón tay vừa chạm vào đã xảy ra biến hóa, cô nhỏ giọng nói: "Phía dưới của em... thật sự rất..."
Trương đại quan nhân thấp giọng nói: "Chị ăn no rồi, nó vẫn còn bị đói kìa!"
Cố Giai Đồng cắn môi anh đào, đôi mi thanh tú mấp máy, hai tròng mắt long lanh như nước mùa xuân nhộn nhạo, thở ra hơi thở thơm như lan, nói: "Nó chết đói cũng đáng đời, ai kêu nó luôn ăn vụng không thành thật"
Trương Dương nói: "Nó ăn to uống lớn, luôn ăn không đủ no" Một tay ôm lấy eo nhỏ của Cố Giai Đồng, tay còn lại thì bắt đầu vuốt ve bên đùi của cô, nhẹ nhàng kéo lại. Cố Giai Đồng ôm lấy cái cổ của hắn, nhỏ giọng nói: "Chị vừa ăn no xong"
"Ăn no rồi đến vận động, bây giờ là lúc chúng ta.... thật là thời gian tốt"
"Gì?'
"Là cái gì?"
"Rốt cục là cái gì?"
Dâm tính của Trương đại quan nhân tối nay đã bùng phát, thấp giọng hát: "Trong chị có em, trong em có chị..."
Cố Giai Đồng cười hì hì, nhưng thân thể mềm mại lại dựa sát vào bên người của Trương Dương...
.................................
Ban đêm cuối mùa thu thường hay kiều diễm lãng mạn như vậy lắm, thân thể của Trương Dương và Cố Giai Đồng dây dưa lấy nhau, giống như muốn hòa vào nhau, Cố Giai Đồng thở phào một hơi, mặt cười đã bị chọc đến nổi đỏ ửng, cô nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc ngắn của Trương Dương, hôn nhẹ lên đôi môi của hắn, nhỏ giọng hỏi: "Có mệt hay không"
Trương Dương cười lắc đầu: "Với em mà nói thì việc này và công tác cải cách cũng đều có tầm quan trọng như nhau, cúc cung tận tụy chết cũng không từ"
Cố Giai Đồng che môi của hắn lại, nói: "Không được nói bậy, cái gì mà sống chết chứ"
Trương đại quan nhân cười khổ nói: "Chị Giai Đồng à, chị càng ngày càng giống một người cải tà quy chính rồi"
Cố Giai Đồng cười hì hì nói: "Đồ của em, mà em còn ngại bẩn sao?"
Trương đại quan nhân bỗng nhiên nghiêng người, một lần nữa đặt Cố Giai Đồng xuống dưới: "Chị không chê bẩn, em cho chị từ từ nếm thử!"
"Không muốn..."
Hai người lại một lần nữa lăn qua lăn lại trên giường.