Y Đạo Quan Đồ

Chương 525-1: Làm giỡn thành thật (1)

Thôi Quốc Trụ nằm trên giường bên, cả người ê ẩm không có một chút sức lực, ông ta vốn chỉ dự định muốn giả bệnh mà thôi, chỉ là khi vừa vào trong bệnh viện, thì cảm thấy mình thật sự có bệnh trong người, vợ của ông Từ Mẫn ngồi bên cạnh giường gọt táo giúp cho ông, tình cảm của hai vợ chồng này cũng không tồi, Từ Mẫn cũng là tuyển thủ cờ vây chuyên nghiệp, bây giờ đã mở một trường dạy cờ vây, bởi vì những năm gần đây cờ vây đang nóng lên, vì thế trường học cũng khá là đông người, Từ Mẫn đưa miếng táo đã gọt vỏ cho Thôi Quốc Trụ, nói: "Ông đó, lớn tuổi như vậy rồi, còn tranh cãi với người ta làm gì? Cái ủy ban thể dục ấy như là một cái nhà nghĩ hưu, cho dù làm chủ nhiệm thì thế nào?"

Thôi Quốc Trụ cười nói: "Tôi không sao cả, hắn cho rằng có thể chọc tôi tức chết, đáng tiếc là đạo hạnh chưa đủ" Những lời này ít nhiều gì cũng có ý lót vàng lên mặt, Trương Dương đã thành công chọc ông ta tức chết, ngày hôm nay ông ta tức đến nổi hôn mê tại chổ, cái này thì không thể giả vờ được rồi.

Từ Mẫn thở dài một hơi, bà luôn cảm thấy rằng thái độ quá chấp nhất của chồng mình trong quan trường không phải là một chuyện tốt gì, tiền lương từ ủy ban thể dục còn không bằng một góc thu nhập từ trường dạy cờ vây của bà nữa. Nếu như chỉ bằng một chút tiền lương của Thôi Quốc Trụ, thì tiền phí cho con trai đi du học tại Nhật sẽ không có biện pháp giải quyết được, cũng là dựa vào bà mà chống đỡ cả thôi. Từ Mẫn đang muốn khuyên chồng một hai câu, thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa phòng, thị trưởng Hạ Bá Đạt, bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi hai người cùng đến, đội hình an ủi như vậy cũng đã đủ cường đại rồi, Thôi Quốc Trụ chỉ là một bí thư tổ đảng của một ủy ban thể dục nho nhỏ mà thôi, như vậy làm cho ông có chút vừa mừng vừa sợ, ông giãy dụa muốn ngồi dậy, nhưng mà hai tay bủn rủn không có một chút sức lực, không thể hoàn thành được cái động tác đơn giản này.

Hạ Bá Đạt xông lên phía trước, thân thiết cầm lấy tay của Thôi Quốc Trụ nói: "Đồng chí Quốc Trụ, nằm, nằm đi"

Hà Anh Bồi thấy bộ dạng của Thôi Quốc Trụ như vậy, trong lòng cảm thấy có chút buồn cười, thằng nhãi này đúng là biết giả vờ, thật sự muốn nằm luôn tại bệnh viện sao?

Từ Mẫn vội vàng nói: "Mời thị trưởng Hạ ngồi, mời bộ trưởng Hà ngồi" Thấy hai vị thường ủy thị ủy cùng nhau đến thăm chồng của mình, Từ Mẫn cũng cảm thấy trên mặt đầy sự kiêu hãnh.

Hạ Bá Đạt và Hà Anh Bồi ngồi xuống bên giường, Từ Mẫn đi lấy cho bọn họ hai chai nước khoáng.

Hạ Bá Đạt cười nói: "Không cần khách khí như vậy, hôm nay chúng tôi đặc biệt đến đồng chí Quốc Trụ, công tác của ủy ban thể dục gần đây rất là khổ cực, đồng chí Quốc Trụ một lòng làm việc, mệt mỏi sinh bệnh, cái này gọi là cúc cung tận tụy cho sự nghiệp thể dục của chúng ta"

Từ Mẫn nói: "Ổng là như vậy đó, làm việc là hết muốn sống"

Thôi Quốc Trụ cười cười, ho khan một tiếng, từ tiếng ho khan của chồng, Từ Mẫn đã lĩnh ngộ ra được cái gì đó, nhỏ giọng nói: "Hai vị lãnh đạo cứ ngồi trước đi, tôi đi rót nước"

Hạ Bá Đạt và Hà Anh Bồi đều cười gật đầu.

Từ Mẫn đi ra, tiện tay đóng cửa phòng lại, trên mặt của Thôi Quốc Trụ lập tức xuất hiện biểu tình ủy khuất, khuôn mặt tràn ngập bi phẫn nói: "Thị trưởng Hạ, bộ trưởng Hà, cái chức bí thư tổ đảng này tôi không cách nào làm được"

Hạ Bá Đạt đương nhiên biết là vì nguyên nhân gì, nhưng vẫn cố ý tỏ ra kinh ngạc:" Đồng chí Quốc Trụ, sao lại nói như vậy được chứ?"

Thôi Quốc Trụ nói: "Tôi và Trương Dương không cách nào làm việc với nhau được, tất cả mọi người đều là đồng sự, va chạm là điều không thể tránh được, nhưng mà, hắn đối đãi với người khác, ngay cả một chút tôn trọng cũng không có"

Hà Anh Bồi nói: "Đồng chí Quốc Trụ, ngày hôm nay là ngày đầu tiên anh đảm nhiệm bí thư tổ đảng, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?"

Thôi Quốc Trụ nói: "Nếu tổ chức đã tin tưởng cho tôi làm bí thư tổ đảng, tôi sẽ gánh chịu cái trách nhiệm này, lúc mời họp hội nghị đảng, hắn không ngừng chống đối lại tôi, vượt quá quyền lực cá nhân, muốn thâu tóm tất cả quyền lực về mình..." Nói một hơi dài như vậy, Thôi Quốc Trụ bỗng nhiên có cảm giác không thở nổi, ông phải dừng lại một chút, thở dốc kịch liệt hai hơi, rồi mới tiếp tục nói được: " Tôi không phải là muốn tranh giành quyền lực gì với hắn cả, chỉ là tôi thấy rằng đi theo sự lãnh đạo của đảng mới là điều cần thiết, mà hắn lại công khai chống đối lại ngay trong hội nghị tổ đảng, nghi vấn địa vị lãnh đạo đảng... còn nói... còn nói tôi là bệnh tâm thần... đã tạo thành vũ nhục nhân thể đối với tôi..." Thôi Quốc Trụ nói đến đây liền có cảm giác mệt mỏi không chịu nổi, thở dốc kịch liệt.

Thôi Quốc Trụ và Hà Anh Bồi thấy dáng vẻ của ông ta cũng đều có chút lo lắng, xem ra bệnh của Thôi Quốc Trụ đích thật là không nhẹ rồi.

Lúc này lại có người đến, lần này chính là những đảng viên của ủy ban thể dục, đi đầu chính là Trương Dương, thằng nhãi này dẫn đầu đi vào, đến phòng bệnh, thấy Hạ Bá Đạt và Hà Anh Bồi, liền tỏ vẻ kinh ngạc, cười nói: "Hai vị lãnh đạo còn đến trước chúng tôi nữa"

Hạ Bá Đạt nói: "Chúng tôi đại biểu cho lãnh đạo thành phố đặc biệt đến thăm hỏi đồng chí Thôi Quốc Trụ"

Trương Dương nói: "Đồng chí lão Thôi quả thật là một đồng chí tốt, làm việc không sợ mệt mỏi, cũng không nghĩ ngơi, rốt cục đã ngã bệnh trên cương vị của mình, tôi chuẩn bị triệu tập toàn thể hệ thống thể dục thành phố, để cho mọi người học tập tinh thần của đồng chí Thôi Quốc Trụ, dưới sự cổ vũ tinh thần của đồng chí Thôi Quốc Trụ, công tác thể dục của chúng ta nhất định sẽ nhận được một sự cổ vũ nhiệt tình, và trong đại hội thể dục thể thao của tỉnh sang năm nhất định sẽ giành được thành tích tốt"

Tiêu Điều Mẫn đi qua cầm lấy bóa hoa trong tay đặt lên đầu giường của Thôi Quốc Trụ.

Trương Dương đại biểu cho mọi người lấy ra một bao lì xì đặt lên đầu giường của Thôi Quốc Trụ, nói: "Đây là một chút tâm ý của mọi người, bây giờ thực phẩm dinh dưỡng bị làm giả rất nhiều, mua lung tung sợ rằng không thích hợp, cho nên mỗi người chúng tôi góp một trăm đồng lại, tự ông đi mua nha"

Khuôn mặt của Thôi Quốc Trụ đơ ra, mịa kíp, thằng nhãi này đúng là không phải thứ tốt, cho tiền mình ngay trước mặt hai vị lãnh đạo, giả bộ, con mẹ nó cứ giả bộ đi. Thôi Quốc Trụ nói: "Tâm nhận, tiền tôi không nhận"

Trương Dương cười ha hả cầm lấy tay của Thôi Quốc Trụ, nói: "Trước mặt của hai vị lãnh đạo, tôi phải xin lỗi bí thư Thôi một tiếng, ngày hôm nay trong hội nghị tổ đảng, tôi và bí thư Thôi bởi vì vấn đề công tác nên đã xảy ra một ít tranh chấp nhỏ, con người của tôi còn trẻ tuổi, thiếu sót kinh nghiệm, tính tình cũng không điềm đạm, nhưng mà điểm xuất phát của tôi lại là tốt, tôi muốn làm tốt công tác của ủy ban thể dục. Bí thư Thôi cũng là vì muốn tốt cho ủy ban thể dục, bí thư Thôi, ngài đừng chấp nhất với tôi làm gì nữa, mau chóng nghĩ ngơi cho khỏe lại, tôi còn chờ ngài đến sóng vai chiến đấu" Hắn vừa nói vừa đỡ lấy cánh tay của Thôi Quốc Trụ, Thôi Quốc Trụ hận không thể gạt tay của hắn ra khỏi người, chỉ là trên người không có một chút sức.

Tang Kim Đường nhìn thấy dáng dấp của Thôi Quốc Trụ lúc này, nghĩ rằng lão già này đang giả bệnh, một chút đồng tình vào buổi sáng cũng đã biến mất rồi, Tang Kim Đường nói: "Bí thư Thôi, chủ nhiệm Trương cũng là vì công tác, trên công tác xảy ra một chút tranh chấp mọi người đừng để trong bụng, ngày hôm nay chính chú nhiệm Trương đã gọi xe cấp cứu cho ông, cũng là chủ nhiệm Trương cõng ông lên xe" Cái gì gọi là ném đá xuống giếng, hành động của Tang Kim Đường chính là như thế, nói ra những lời này trước mặt của hai vị lãnh đạo, chính là vì muốn chống đỡ cho Trương Dương, chống đỡ cho Trương Dương là vì cái gì? Mục đích chính là vì đả kích Thôi Quốc Trụ, Thôi Quốc Trụ ông dựa vào cái gì mà lên làm bí thư tổ đảng? Đến lượt ai cũng không đến lượt ông, vừa mới làm bí thư tổ đảng một ngày mà phải vào bệnh viện rồi, mắt của đám lãnh đạo cấp trên đúng là bị so le hết rồi, mới để cho một người lừa dối sống qua ngày như ông lên làm bí thư tổ đảng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất