Y Đạo Quan Đồ

Chương 546-2: Mày cắn tao? (2)

Lưu Quốc Trụ thấy bộ dạng của con chó như vậy, vừa thương vừa sợ, ngồi xổm xuống kiểm tra con chó một chút, con chó không cử động, mất toàn bộ khí lực, sợ rằng khó mà qua nổi, Lưu Quốc Trụ giận dữ hét: "Cậu chờ đấy, con chó này trị giá đến ba chục ngàn, cậu không may rồi"

Trương Dương hừ lạnh một tiếng, nói: "Còn nói lời nhảm nhí, tôi đập ông luôn đó, gọi điện cho Mạnh Sĩ Cường, kêu ông ta mang tiền đến, công nhân của công trường không thể để ông ta cắn không!"

Đám công nhân này có Trương Dương làm chổ dựa, cả đám đều kiên cường lên, đều nói: "Đúng, không thể để cho bọn họ cắn không!" Có người kêu lên: "Đập nhà của bọn họ đi, dựa vào cái gì mà vừa chiếm đất còn cắn người!"

"Đúng! Đập phòng đi!"

Dưới loại tình huống này, nếu như Trương Dương không ngăn lại, thì căn nhà này khẳng định sẽ bị đám công nhân phẫn nộ này đập nát, Lưu Quốc Trụ thấy quần chúng nổi giận, cũng có chút sợ hãi, mặt biến trắng bệch. Mạnh Sĩ Cường kêu ông ta mang chó đến trông côi nhà, bây giờ nhà có thể bị đập, còn chó thị bị người ta đánh chết, ông ta run tay móc điện thoại ra.

Trương Dương nói: "Mọi người hãy nghe tôi nói, nhà không thể đập, người ta có thủ tục hợp pháp, không thể đập, đập nhà người ta thì chúng ta đã làm trái pháp luật, mọi người trước tiên là mang hai người này đến bệnh viện đi, ngàn vạn lần đừng làm chậm trễ việc chữa trị cho bọn họ"

Mấy người công nhân đỡ hai người bị cắn đi, còn những người khác thì tiếp tục vây lấy Lưu Quốc Trụ.

Quan Chỉ Tình thấy Trương Dương đi một hồi mà vẫn chưa trở về, cũng đi qua, Trương Dương thấy Quan Chỉ Tình đến, cười áy náy với cô, nói: "Xin lỗi, xảy ra chút chuyện, bị chậm lại một hồi"

Quan Chỉ Tình nói: "Nếu như anh có việc, thì để tôi đón xe về trước"

Trương Dương nói: "Không có gì cả, để tôi đưa cô về"

Lúc hai người chuẩn bị rời đi, thì thấy hai chiếc ô tô chạy cấp tốc về hướng này, dừng lại trước mặt của bọn họ, người đầu tiên lao xuống từ trên xe là Mạnh Sĩ Cường, ông ta gạt đoàn người ra mà lao đến chổ con chó đã chết, vành mắt đỏ lên, kêu rên: "Tái Hổ... Tái Hổ..." Nước mắt thương tâm cũng sắp rơi ra rồi.

Lưu Quốc Trụ tiến lại nói nhỏ bên tai ông ta chuyện vừa xảy ra, Mạnh Sĩ Cường đứng lên, căm tức nhìn Trương Dương, đi đến trước mặt hắn nói: "Cậu đánh chết chó của tôi?"

Trương Dương cười nói: "Đánh chết thì thế nào? Loại chó dại cắn loạn người này, nếu như ngăn lại trễ, chúng nó còn có thể tạo thành thương tổn cho nhiều người"

Mạnh Sĩ Cường nói: "Con chó của tôi mua ba chục ngàn đấy, cậu đền nổi không?"

Trương Dương nói: "Mạnh Sĩ Cường, tôi nói cho ông biết, ông thả chó hành hung người, tôi còn chưa truy cứu trách nhiệm của ông, thế nào? Muốn cắn ngược lại tôi một phát à? Một đồng tiền cũng không có đâu. Còn hai căn nhà này nữa, bồi thường của ông đã đến hạn, nếu ông không muốn, vậy thì sẽ không có, còn hai công nhân bị chó cắn bị thương, ông cần phải chịu toàn bộ trách nhiệm, lát nữa đưa tiền thuốc men tiền trị liệu, còn có tiền làm công của bọn họ nữa, ông cũng phải đưa"

Mạnh Sĩ Cường cả giận nói: " Nhà của tôi có đầy đủ giấy tờ chính quy, chó của tôi cũng có giấy chứng nhận đầy đủ, cậu giết cho của tôi, tôi phải kiện cậu!"

Trương Dương nói: "Được thôi, muốn kiện cứ kiện, từ giờ trở đi, còn có con chó hoang nào lui tới ở công trường, cứ việc giết không tha!"

Cơ thể của Mạnh Sĩ Cường hơi run rẩy một chút, trong lòng phẫn nộ đến cực điểm, nếu như không phải ngại Trương Dương là chủ nhiệm ủy ban thể dục, thì ông ta đã sớm nện một đấm vào mặt của Trương Dương.

Trương Dương nói xong những lời này, xoay người lại hướng Quan Chỉ Tình, cười nói: "Chúng ta đi!

Mạnh Sĩ Cường tràn ngập oán độc nhìn bóng lưng của Trương Dương, nhưng đến cuối cùng cũng không dám tiến lại ngăn cản.

........................

Cùng lúc đó, cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung cũng bị gọi đến ủy ban kỷ luật thành phố, Mạnh Sĩ Xung rất thấp thỏm, bất luận cán bộ nào đi đến ủy ban kỷ luật đều có chút sợ.

Bí thư ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên cũng nhìn ra ông ta bất an, mỉm cười nói: "Đồng chí Sĩ Xung, không cần khẩn trương, ngày hôm nay tôi gọi cậu đến, chỉ là hỏi một số tình huống"

Mạnh Sĩ Xung nói: "Bí thư Lý, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ phối hợp công tác của ngài"

Lý Bồi Nguyên đi thẳng vào vấn đề, nói: "Trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới có hai căn nhà thuộc về đại ca của cậu Mạnh Sĩ Cường, bây giờ đã làm ảnh hưởng đến việc xây dựng trung tâm thể dục mới, cậu cần phải làm công tác tư tưởng cho anh cậu"

Mạnh Sĩ Xung vừa nghe đến chuyện này, liền bắt đầu yên lòng, ông ta cố ý thở dài nói: "Bí thư Lý, chuyện này tôi thật sự rất khó xử, lần này tôi là một trong các thành viên của tổ công tác chỉnh đốn kiến trúc trái phép, tôi đương nhiên biết nên làm thế nào, hai ngày nay, có thể nói là tôi đã dùng hết mọi cách để thuyết phục đại ca của tôi, chỉ là anh ấy không nghe tôi, kiên trì đòi bồi thường, tôi đã sắp trở mặt với anh ấy luôn rồi" Ông ta muốn phủi sạch quan hệ, không phải là ông không đi làm công tác, mà là bên đại ca nói không thông được.

Lý Bồi Nguyên nói: " Vốn chuyện này không đến lượt tôi quản, nhưng mà căn cứ theo tình huống mà chúng tôi nắm giữa thì trong chuyện này lại có xuất hiện vấn đề trái phép..." Nói đến đây Lý Bồi Nguyên cố ý dừng lại một chút.

Cái lổ tai của Mạnh Sĩ Xung nhất thời dựng thẳng lên, Lý Bồi Nguyên cũng không phải là vô duyên vô cớ nhắc đến hai chữ trái phép, xem ra diễn biến của chuyện này có chút trầm trọng rồi.

Lý Bồi Nguyên nói: "Con người ai mà không phạm sai lầm, cán bộ chúng ta cũng là người thường, là người thì đều có thất tình lục dục, tuy rằng tôi làm công tác của ủy ban kỷ luật, nhưng mà đối với các cán bộ chúng ta từ trước đến giờ đều rất khoan dung, lấy nguyên tắc phê bình giáo dục làm việc chính, không đến nỗi bất đắc dĩ, thì tôi cũng không muốn xử phạm bất kỳ đồng chí nào cả" Trong lời nói của Lý Bồi Nguyên bao hàm rất nhiều ý nghĩa.

Mạnh Sĩ Xung lăn lộn trong thể chế nhiều năm như vậy, làm sao mà không nghe ra ý ngoài lời nói của Lý Bồi Nguyên, ông ta đang muốn giải thích.

Lý Bồi Nguyên không cho ông ta cơ hội giải thích, tung ra một vấn đề làm cho Mạnh Sĩ Xung hết hồn: "Kế hoạch quy hoạch trung tâm thể dục mới đã có từ ba năm trước, mà miếng đất ấy cũng đã được liệt vào hàng đặc biệt, hai căn nhà của anh trai cậu lại xây dựng ngay trên miếng đất có, một loạt công việc thủ tục còn chưa đến hai năm, chuyện này rốt cục là thế nào?"

Mạnh Sĩ Xung nói: "Cái này..."

Lý Bồi Nguyên nói: "Cậu không cần giải thích, loại chuyện này cậu hiểu, tôi cũng hiểu, phạm phải sai lầm không sao, quan trọng là có thái độ sửa chữa, chỉ cần biết sửa sai thì vẫn có thể là đồng chí tốt"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất