Y Tiên Thiểu

Chương 131: Sổ ghi chép công đức (1)

Diên Vân nói:

- Cộng sự, cũng không phải kêu ngài quy y làm hòa thượng, mà hi vọng chúng ta có thể hợp tác, kiếm nhiều tiền hơn, độ nhiều người hơn!

- Diên Vân đại sư, ngài thật không hổ là đại sư, lời nói sắc bén quá.

Tùy Qua cười nói:

- Kiếm tiền tôi có thể hiểu, nhưng không rõ, kiếm tiền và độ người có quan hệ gì.

- Phật tổ có Phật hiệu vô tận, độ hóa thế nhân chỉ trong nháy mắt. Còn đệ tử cửa Phật như tôi, muốn dùng kinh Phật độ hóa một người, đều vô cùng khó khăn. Nhất là xã hội bây giờ, lòng người không có, đức hạnh biến mất, còn có mấy người nguyện ý tiếp nhận hun đúc của kinh Phật. Thời đại này, lực tác động của kinh Phật đã không bằng tiền mặt rồi.

Khi Diên Vân nói lời này, vẫn giữ vẻ bảo tướng trang nghiêm, rất có dáng dấp của cao tăng đắc đạo. Nhưng những lời trong miệng hắn, chỉ sợ là phản bội kinh đạo rồi.

Nhưng theo Tùy Qua thấy, Diên Vân nói rất đúng, rất hợp khẩu vị của hắn, cho nên tiếp tục rửa tai lắng nghe.

- Tụng kinh niệm Phật, muốn để một người xấu vứt bỏ tạp niệm hướng thiện, tựa hồ rất khó làm được. Nhưng, nếu có rất nhiều tiền mặt, ngài có thể làm cho rất nhiều người đi làm chuyện xấu, cũng có thể để rất nhiều người đi làm chuyện tốt.

Diên Vân tiếp tục nói:

- Theo tiểu tăng thấy, trong thế giới hiện tại, tiền mới là thần khí điều khiển lòng người. Có tiền, mới có thể nói phát huy Phật hiệu; có tiền, mới có thể nói hành thiện, độ hóa thế nhân. Còn tiền từ đâu tới, đương nhiên là từ những thí chủ giàu có trên sổ công đức. Tài phú của một người trong bọn họ, có thể chống đỡ được tài phú của nghìn vạn người. Nhưng những người này, lại không phải tín đồ thành kính Phật môn chân chính, hơn có không ít hạng người làm giàu bất chính, muốn thuyết phục bọn họ chủ động bỏ tiền đi cứu tế thế nhân, sợ rằng khó hơn lên trời. Cho nên, chỉ có thể kiếm tiền trong tay bọn họ, mới có thể nói đến phổ độ chúng sanh, cứu đời hành thiện!

Tùy Qua đồng học không ngờ, trong lòng tiểu hòa thượng Diên Vân lại tựa như gương sáng, cũng không phải loại hòa thượng ngốc chỉ biết đọc kinh Phật. Những lời giải thích của Diên Vân, lại làm cho Tùy Qua mơ hồ có một chút đầu mối với chuyện sau này.

Thấy Tùy Qua trầm ngâm không nói, Diên Vân cho rằng mình đã thuyết phục được Tùy Qua, liền tranh thủ nói:

- Tùy tiên sinh, với y thuật của ngài, nếu đồng ý hợp tác với Thiếu Lâm tự chúng tôi, đương nhiên sẽ có không gian rộng rãi hơn cho ngài triển khai kế hoạch lớn. Về phương diện kiếm tiền, ngài càng không cần lo lắng, với con đường của chúng tôi, đủ để thuốc men của ngài tiêu thụ khắp thế giới. Về phần hiểu lầm lúc trước của ngài và La Hán đường, tiểu tăng sẽ thay ngài giải quyết, không nhọc ngài bận tâm.

- Tôi không biết Niêm Hoa Chỉ của Thiếu Lâm tự.

Tùy Qua nói.

- Tôi tin lời Tùy tiên sinh.

Diên Vân nói:

- Cho dù Tùy tiên sinh thật sự biết Niêm Hoa Chỉ của Thiếu Lâm tự, cũng không quan hệ gì, tiểu tăng có thể mời phương trượng bổn tự đặc biệt thu ngài làm đệ tử ký danh, chỉ cần ngài không truyền Niêm Hoa Chỉ cho người khác là được.

Như thế xem ra, Diên Vân hòa thượng quả nhiên đã dốc hết sức lực để thuyết phục Tùy Qua.

Tùy Qua cười nói:

- Thật không biết tôi có tài đức gì, có thể làm cho Diên Vân đại sư coi trọng như thế?

Diên Vân cười nhạt, nói:

- Tùy tiên sinh cần gì tự hạ thấp mình, tiểu tăng biết, ngài có một loại thuốc dán, có thể bồi bổ thân thể, làm cho gân cốt bị hao tổn của người ta có thể nhanh chóng khép lại, đúng không? Cho dù là thánh dược chữa thương của bổn tự, cũng không thể nào so sánh với thuốc dán của ngài.

Tùy Qua đầu tiên là sửng sốt, nhưng ngay sau đó cười ha ha nói:

- Thiếu Lâm tự, quả nhiên tin tức linh thông.

Ngoài miệng mặc dù cười nói rất vui vẻ, nhưng trong lòng Tùy Qua lại bắt đầu lo lắng.

Lời dặn dò của lão địa chủ ngày đó lại vang lên bên tai:

Linh dược không thể tùy tiện để người ngoài nhìn thấy!

Quả nhiên không có tường nào gió không lọt qua được, không ngờ nhanh như vậy đã có người biết được tồn tại của bồi nguyên cao, hơn nữa người đầu tiên tìm tới cửa, lại là Thiếu Lâm tự. Linh dược được xuất bản, họa phúc tương liên.

- Tùy tiên sinh, ngài có chí hướng hợp tác với bổn tự không? Ngài yên tâm, phương diện ích lợi, tất nhiên chúng tôi sẽ làm ngài hài lòng, cuộc làm ăn này chí ít cũng đáng giá mấy chục tỉ.

Diên Vân lại cười nói, hắn cho rằng mình đã thuyết phục được Tùy Qua.

- Phong thái của Diên Vân đại sư thật khiến tôi bội phục, nhưng chuyện hợp tác, sợ rằng chỉ có thể để ngài thất vọng.

Tùy Qua nói.

Lúc này đến phiên Diên Vân kinh ngạc.

Một lát sau, Diên Vân mới nói:

- Chẳng lẻ Tùy tiên sinh đã có đối tượng hợp tác rồi? Ngài yên tâm, bổn tự tuyệt đối có thể cung cấp cho ngài điều kiện và đãi ngộ có ưu thế hơn.

- Tôi chưa hợp tác với bất cứ người nào, cũng không quen hợp tác với người khác.

Tùy Qua kiên định nói:

- Đúng vậy, Diên Vân đại sư có lý tưởng hoài bão của mình, tôi cũng có quyết định của mình.

- Nhưng, vừa rồi những lời nói của đại sư, thật sự khiến tôi mở rộng tầm mắt.

Tùy Qua lại nói.

Diên Vân khó nén vẻ thất vọng trên mặt, thở dài nói:

- Tùy tiên sinh là người làm việc quyết đoán, tiểu tăng cũng không khuyên nữa.

Sau đó, ánh mắt Diên Vân lại rơi xuống người Đường Vũ Khê, nói:

- A di đà Phật! Đường nữ sĩ, tâm mạch của cô bị hao tổn rất nặng, phải điều dưỡng nhiều hơn mới đúng. Nếu cô nguyện ý cùng tiểu tăng tới Thiếu Lâm tự, tiểu tăng sẽ mời thiện y cao tăng bổn tự, kéo dài thêm hai năm tuổi thọ cho cô.

Nghe lời này, Tùy Qua không khỏi tim đập thình thịch.

Muốn chữa khỏi bệnh cho Đường Vũ Khê, hiện tại việc Tùy Qua thiếu nhất chính là thời gian. Chỉ cần có đủ thời gian, hắn mới có thể tìm được Ngũ Hành bổ thiên chi, sau đó chế ra Ngũ tạng bổ thiên dịch, khi đó chữa khỏi bệnh cho Đường Vũ Khê, dĩ nhiên là chuyện đơn giản hơn rất nhiều.

Với tu vi hiện tại của Tùy Qua, cộng thêm sâm núi trăm năm, hắn cũng không có cách nào kéo dài hai năm tuổi thọ cho Đường Vũ Khê. Thậm chí, một năm cũng không được.

Nhưng, nếu Diên Vân nói có thể kéo dài hai năm tuổi thọ cho Đường Vũ Khê, vậy tuyệt đối không phải nói dối. Tùy Qua thoáng suy nghĩ, liền nghĩ ra nguyên do bên trong. Chưa nói đến thiện y Thiếu Lâm tự có y thuật cao siêu, Thiếu Lâm tự còn là thánh địa võ học, nếu như trong chùa không có cao thủ Tiên Thiên kỳ trấn giữ, đánh chết Tùy Qua cũng không tin.

Mà Tiên Thiên chân khí, vốn có công hiệu rèn luyện lục phủ ngũ tạng. Còn người tu hành Luyện Khí kỳ, tỷ như Tùy Qua, chân khí trong cơ thể chỉ là Hậu Thiên chân khí, mặc dù chân khí mộc thuộc tính có hiệu quả chữa bệnh, nhưng Hậu Thiên chân khí và Tiên Thiên chân khí quả nhiên chênh lệch một trời một vực.

Chẳng qua là, muốn mời được một Tiên Thiên kỳ cao thủ chữa thương, kéo dài tính mạng, cũng không phải chuyện dễ dàng. Đầu tiên, trong số những người luyện võ, cường giả Tiên Thiên kỳ chẳng khác nào tồn tại trong truyền thuyết, cho nên vô cùng kiêu ngạo.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất