Chương 262: Gặp người quen
Bên trong phòng làm việc, Trịnh Tuyền đem toàn bộ sự việc nói cho Tiêu Trần.
Sự tình cùng Tiêu Trần phỏng đoán không khác lắm, ban đầu khi nhận được Trú Nhan Đan do Tiêu Trần tặng, Trịnh Tuyền cũng không lập tức dùng, mà tìm mấy vị chuyên gia là bằng hữu của phụ thân tại Tây Vực, phân tích nghiên cứu thành phần Trú Nhan Đan.
Mấy vị chuyên gia kia cũng là nhân vật lợi hại, rất nhanh liền phân tích ra thành phần chủ yếu Trú Nhan Đan, hơn nữa đối với công dụng của nó cũng giật mình không nhỏ, giống như phát hiện ra sản phẩm mang tính cách mạng.
Nhưng Trú Nhan Đan chỉ có một viên, nếu mang đi thí nghiệm quá lãng phí, cho nên bọn họ nghĩ biện pháp bắt chước làm ra Trú Nhan Đan, tạo ra đủ loại mô hình sản phẩm.
Tuy nhiên những mẫu sản phẩm này khẳng định công dụng không thể bằng Trú Nhan Đan, có thể mang lại nét thanh xuân vĩnh cửu nhưng dùng để dưỡng trắng da, trừ sẹo, diệt mụn hiệu quả hết sức kinh người, vượt trội hơn nhiều so với các loại mỹ phẩm trên thị trường.
Trịnh Tuyền cũng rất có thiên phú thương nghiệp, nhìn thấy cơ hội làm ăn trước mắt liền sáng lập nên công ty mỹ phẩm Thiên Chính, chuyên bán loại sản phẩm này.
Trú Nhan Đan là do Tiêu Trần tặng, nàng vốn muốn liên lạc với Tiêu Trần để xin ý kiến, thế nhưng Tiêu Trần như thần long, thấy đầu mà không thấy đuôi, nàng không cách nào tìm được phương thức liên lạc của Tiêu Trần cho nên việc này cứ vậy mà bị trì hoãn.
"Tiêu công tử, chưa được sự cho phép của công tử, thật là xin lỗi!"
Trịnh Tuyền nói xin lỗi.
"Không có việc gì, nếu là đồ vật đưa cho ngươi, ngươi xử lý như thế nào là quyền của ngươi."
Tiêu Trần cũng không ngại việc Trịnh Tuyền nghiên cứu Trú Nhan Đan.
Có thể nghiên cứu ra được, xem như đó là bản lãnh của bọn họ, hắn không can dự.
Huống chi bọn họ chỉ có thể chế tạo ra Mỹ Bạch Sương, nước dưỡng da các loại thôi, căn bản không có khả năng luyện chế ra Trú Nhan Đan chân chính.
Hơn nữa Trịnh Tuyền ở công ty mỹ phẩm Thiên Chính cũng không phải là người nắm quyền tuyệt đối, mấy vị chuyên gia nghiên cứu Trú Nhan Đan kia chiếm không ít cổ phần.
"Các ngươi làm cái Mỹ Bạch Sương này đã bị người khác theo dõi, sợ rằng có người muốn gây bất lợi đối với các ngươi !"
Tiêu Trần nhắc nhở Trịnh Tuyền nói.
"A? Bị ai theo dõi?"
Trịnh Tuyền hiển nhiên còn chưa ý thức được sự nguy hiểm, lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Tạm thời ta cũng không biết là ai, chỉ biết chắc cùng Hàn Quốc có liên quan. Nhưng mà ngươi yên tâm, nếu ta ở đây, liền thuận tay giúp ngươi giải quyết."
ngữ khí Tiêu Trần bình thản nói.
Hiện tại hắn là thủ lĩnh Long Hồn Thập Nhị Cung, Thất Tinh hội bọn hắn chạy đến Hoa Hạ nháo sự, khẳng định hắn cũng không thể nào ngồi yên không chú ý đến.
Hơn nữa hắn cũng tuyệt đối không cho phép Trú Nhan Đan rơi vào trong tay người Hàn.
"Đa tạ Tiêu công tử!"
Trịnh Tuyền trong đầu nghĩ có Tiêu Trần tọa trấn, bất kể là địch nhân gì, cũng không cần lo lắng.
. ..
Ba ngày sau, công ty Thiên Chính cử hành buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới là Mỹ Bạch Sương.
Tin tức về Mỹ Bạch Sương có thể bên ngoài còn chưa có nhiều người biết đến, thế nhưng mấy đại gia tộc bản địa đều rõ ràng, cho nên họp báo này có rất nhiều người của các gia tộc tới tham dự.
Có loại sản phẩm mang tính cách mạng như Mỹ Bạch Sương, công ty Thiên Chính quật khởi là điều không thể nghi ngờ, vì vậy cho dù bị cự tuyệt nhiều lần nhưng rất nhiều các xí nghiệp công ty của các gia tộc vẫn dây dưa không dứt, không đến một khắc cuối tuyệt đối không buông tha.
Ngày đó, đương nhiên Tiêu Trần cũng cùng Trịnh Tuyền tiến vào hội trường.
Hắn có dự cảm, người Thất Tinh Xã sẽ đến phá hư.
"Trịnh Tuyền, ngươi đi giải quyết công việc của mình, cứ giả bộ không quen ta là được!"
Tiêu Trần phân phó nói.
"Được!"
Trịnh Tuyền gật đầu, nàng hiểu rõ ý Tiêu Trần.
Nếu biết hôm nay có người muốn tới quấy rối, đương nhiên Tiêu Trần núp trong bóng tối thì tốt hơn.
Sau khi Trịnh Tuyền đi, Tiêu Trần cùng Tiêu Anh Tuyết tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, lấy thần thức tra xét xung quanh.
Cao thủ Thất Tinh Xã không ở phụ cận, hẳn là còn chưa tới.
Nhưng mà, Tiêu Trần lại ngoài ý muốn phát hiện một cái người quen.
. ..
"Ba, Trịnh tổng liên tục cự tuyệt chúng ta sáu lần rồi, ta thấy Nguyên gia chúng ta không có hy vọng, không bằng quên đi thôi?"
Thanh niên má hóp khuyên phụ thân nói.
Nguyên Trùng nghe vậy, khẽ thở dài:
" Nguyên gia chúng ta ở Tây Vực, cũng là danh môn vọng tộc nổi tiếng, hôm nay truyền tới đời ta. . . Haizz!"
"Ba, ngươi chớ tự trách, đây lại không thể trách ngươi, ngươi đã rất nỗ lực!"
Thanh niên an ủi nói:
" Nguyên gia chúng ta ban đầu là gia tộc võ đạo, truyền thừa gia tộc sa sút, sau đó mới đổi nghề buôn bán, kinh nghiệm chưa tới, dẫn đến khắp nơi đều có cản trở."
"Bất kể như thế nào, chút nữa ta cũng sẽ đi gặp Trịnh tổng một lần nữa, nhìn xem có thể tranh thủ thêm được một chút gì hay không!"
Nguyên Trùng suy nghĩ, muốn thử một lần cuối cùng.
Công ty Thiên Chính còn chưa phổ biến việc nhượng quyền phân phối Mỹ Bạch Sương, đã đưa tới ảnh hưởng không nhỏ tại xã hội thượng lưu Tây Vực.
Mấy gia tộc lớn Tây Vực đều rối rít tìm công ty Thiên Chính để hợp tác, đến lúc đó sẽ liên hợp nhượng quyền phân phối Mỹ Bạch Sương. Mà Nguyên gia bọn họ bị cự tuyệt, không có tư cách hợp tác.
Tình cảnh Nguyên gia hôm nay, vốn là bước đi liên tục khó khăn, lại bỏ qua lần này, sợ rằng sẽ phải đối mặt khủng hoảng kinh tế khủng lồ.
"Ồ, đây không phải là Nguyên Hoằng học trưởng sao? Không nghĩ tới cũng có thể gặp phải ở nơi này, thật là đúng dịp a?"
Hướng theo phía âm thanh kỳ quái vang lên, một tên thanh niên má hóp mặc sơ mi trắng, ôm một nữ tử sinh đẹp còn lớn hơn nàng vài tuổi đi tới.
Nguyên Hoằng nhìn thấy hai người, lập tức nhướng mày một cái, nội tâm càng là tuôn trào một luồng lửa giận vô hình.
"Hồ Phi, ngươi lại muốn làm gì?"
Nguyên Hoằng hướng về phía thanh niên áo sơ mi trắng nói, ánh mắt lại nhìn về phía nữ tử đang ở trong ngực thanh niên đó.
Thần sắc nữ tử rõ ràng có thoáng qua một vẻ bối rối, bất an rúc vào trong ngực Hồ Phi, không dám ngẩng đầu nhìn Nguyên Hoằng.
"Đồ đê tiện!"
Nguyên Hoằng mắng nhỏ một câu.
Nữ tử nghe vậy, cắn chặt môi không dám phản bác, có thể thấy nội tâm đuối lý, nhưng vẫn quật cường ôm lấy Hồ Phi như cũ.
"Nguyên Hoằng, đừng cho thể diện mà không cần, hiện tại Tiểu Như là nữ nhân của ta, ngươi dám mắng nàng?"
Hồ Phi cả giận nói.
"Hồ Phi, Tiểu Như cùng ta là thanh mai trúc mã, nàng có bao nhiêu đơn thuần ta so sánh ngươi còn rõ ràng hơn. Nếu mà không phải ngươi câu dẫn dụ dỗ, nàng làm sao sẽ phản bội ta?"
Nguyên Hoằng quát.
"Được rồi Nguyên Hoằng!"
Nữ sinh tên là Tiểu Như rốt cuộc không nhịn được, hướng về phía Nguyên Hoằng lạnh lùng nói:
" Nguyên gia các ngươi không lâu nữa sẽ phải trở thành gia tộc tam lưu, ta theo chân ngươi thì có cái lợi ích gì, ngươi có thể cho ta hạnh phúc sao? Hồ Phi không có câu dẫn dụ dỗ ta, là bản thân ta cam tâm tình nguyện leo lên giường hắn!"
"Tiểu Như, ngươi. . ."
Nguyên Hoằng suýt chút nữa tức phát ngất.
"Ha ha. . . Tiểu Như, lời của nàng ta nghe rất thích!"
Trong lòng Hồ Phi không thoái mái, đem Tiểu Như ôm chặt lấy, như đang cố ý hướng về phía Nguyên Hoằng thị uy.
"Hồ Phi, đừng để ý đến hắn, ta muốn sớm trải nghiệm cái Mỹ Bạch Sương kia một chút, hôm nay, ngươi nhất định phải giúp ta lấy được!"
Tiểu Như làm nũng nói.
"Được được được, không thành vấn đề, chờ một chút ta sẽ đi hỏi Trịnh tổng một chai cho ngươi!"
"Hừm, ngươi đối với ta tốt nhất!"
Tiểu Như tựa sát trên thân Hồ Phi.
Hồ Phi đắc ý liếc Nguyên Hoằng một cái, ôm lấy Tiểu Như rời khỏi.
Nguyên Hoằng đặt mông ngồi tại chỗ, một bộ dáng như người mất hồn.
Nguyên Trùng nhìn thấy nhi tử như thế, trong lòng cũng khó chịu không nói ra được.
Nếu như Nguyên gia còn cường đại giống như lúc trước, làm sao sự tình trở nên như này?
Ngay tại thời điểm hai cha con trầm mặc, bỗng nhiên một tên thiếu niên cùng một cô thiếu nữ đi tới.
"Nguyên Trùng, ngươi còn nhớ ta không?"