Chương 16:
Khi tỉnh dậy, đã gần trưa.
Lục Chi Dạng đã không còn ở bên cạnh.
Tôi ngây ngô ngồi dậy, ký ức ùa về, những mảnh ghép của tối qua hiện rõ mồn một trong đầu tôi.
Mặt tôi đỏ bừng lên.
Lục Chi Dạng... đúng là một nhà tư bản xảo quyệt và âm hiểm.
Khi tôi lề mề đi xuống lầu, Lục Chi Dạng đã làm xong bữa sáng.
Thấy tôi xuống, anh cong khóe mắt: “Chào buổi sáng, bạn gái.”
Ba chữ cuối cùng, Lục Chi Dạng nhấn mạnh ở đầu lưỡi, từng chữ rõ ràng.
Tôi cố tỏ ra bình tĩnh vẫy tay: “Chào buổi sáng, bạn... bạn... trai.”
Tôi vừa định lén lút kéo ghế ngồi xuống đối diện Lục Chi Dạng, thì lúc này, chuông cửa đột nhiên vang lên.
Tôi sững lại.
Lục Chi Dạng nheo mắt, gật đầu với tôi: “Ra mở cửa đi.”
Tôi: “...”
Tên tư bản xảo trá!
Hôm qua còn tỏ tình với người ta, hôm nay đã lạnh nhạt rút lui rồi!
Tôi nghiến răng nghiến lợi đi ra cửa, tức giận kéo mạnh cửa ra, nhưng bất ngờ gặp phải anh Alpha đã làm hỏng máy tính kia.
Câu nói của anh ta vẫn còn đang trên môi: “Lục tổng, đây là tài liệu anh cần.”
Thấy người mở cửa là tôi, nụ cười nghề nghiệp trên môi anh ta từ từ tắt ngúm, cuối cùng chuyển thành vẻ không thể tin được, như thể giấc mơ đã tan vỡ.
“Em? Em em em... Tô Nhất, em sống chung với Lục tổng?”
Lục Chi Dạng đi ra, vẻ mặt tự nhiên, nửa ôm lấy vai tôi, thản nhiên nhận lấy tài liệu trong tay đối phương: “Làm phiền cậu chạy một chuyến, thật ngại quá.”
“Tăng lương.”
Anh Alpha kia thay đổi sắc mặt mấy lần, cuối cùng rưng rưng chạy đi: “Ôi huhu, cần xe đẹp hay cần mỹ nhân, đây đúng là một vấn đề nan giải của thế giới. Tôi chỉ có thể chọn xe đẹp thôi, tôi đánh không lại Lục tổng huhu huhu.” Cho đến cuối cùng, anh ta chạy đi xa rồi, tôi vẫn còn nghe thấy tiếng khóc than của anh ta.
Tôi: “...”
Nhìn khóe môi Lục Chi Dạng cong lên đầy hài lòng.
Tôi chợt tỉnh ngộ.
Hai người đều cố ý đúng không.