Chương 4:
Tôi mà là dân đen!
Vừa nghĩ đến những tin tức về các Omega không có quyền thế bị đưa đến chợ đen bán mà tôi từng đọc trên mạng, tôi đã kinh hồn bạt vía.
Tôi nhào đến trước cửa kính, đáng thương nhìn Lục Chi Dạng: "Sếp Lục, anh là người tốt, tôi tin anh nhất định sẽ không làm ra chuyện quá đáng như vậy."
Lục Chi Dạng lơ đãng cúi đầu nghịch cái ống rỗng của ống thuốc an thần trên tay: "Tô Nhất, tôi là một tên tư bản máu lạnh vô lương tâm."
Tôi cứng đờ.
Hỏng rồi, đây là câu tôi đã lén lút trốn trong cầu thang để than phiền về Lục Chi Dạng khi tôi trốn việc.
Sao anh ta lại biết?
Tôi mếu máo, chỉ thiếu nước quỳ rạp xuống trước mặt Lục Chi Dạng: "Sếp Lục, tôi biết sai rồi!"
"Tôi nguyện làm trâu làm ngựa cho công ty cả đời! Tôi sẽ không nói xấu anh nữa."
"Anh đại nhân đại lượng, tha cho tôi đi."
Lục Chi Dạng khẽ nheo mắt lại, không thể nhìn ra cảm xúc.
Anh im lặng một lúc, đột nhiên mở cửa kính phòng, Lục Chi Dạng bước vào, đóng cửa lại, hơi cúi người nhìn tôi.
Vì mùi tin tức tố của tôi lan tỏa trong không khí, tôi nghe thấy tiếng thở của Lục Chi Dạng nặng hơn, anh đang cố nhịn.
Anh đưa bàn tay khớp xương rõ ràng ra, nâng cằm tôi lên: "Không cần em làm trâu làm ngựa cho công ty."
Tôi ngơ ngác nhìn Lục Chi Dạng, không hiểu tại sao anh đột nhiên lại đi vào.
Hai ống thuốc an thần vừa rồi chẳng phải đã tiêm vô ích sao.
Đôi mắt như ngọc mực của Lục Chi Dạng dần trở nên ướt át, anh nhìn chằm chằm vào tôi: "Em làm trâu làm ngựa cho tôi là được rồi."
Giọng anh trầm thấp như lời thì thầm: "Tô Nhất, trong buổi tiệc tuần sau, tôi cần một Omega."
"Tôi muốn em làm bạn nhảy của tôi."
Tôi cảnh giác lùi vào góc tường: "Sếp Lục, tôi chỉ bán nghệ không bán thân!"
Lục Chi Dạng nửa cười nửa không cong môi, anh nắm lấy cổ áo sau gáy tôi: "Vậy bây giờ tôi sẽ đưa em đến cục cảnh sát."
Tôi: "!!!"
"Mặc dù tôi bán nghệ không bán thân, nhưng nếu là sếp Lục, tôi cam tâm tình nguyện!"
Tôi ôm lấy chân Lục Chi Dạng, bày tỏ lòng trung thành với anh.
Lục Chi Dạng cong mắt, cúi người bế tôi lên chiếc ghế cao.
Anh véo nhẹ vào tuyến thể mỏng manh sau gáy tôi, một hương thơm ngọt ngào không ngừng tỏa ra từ đó.
Anh nhẹ nhàng nói: "Để trao đổi, trong thời gian này, tôi sẽ đánh dấu ngắn hạn cho em, giúp em vượt qua kỳ phát tình này."
Tôi: "..."
Vậy tôi thật sự phải cảm ơn anh, tên khốn nạn thích chiếm tiện nghi.
Ngay lập tức, tôi đột nhiên không thể kiểm soát mà ngẩng đầu lên.
Môi của Lục Chi Dạng đặt lên tuyến thể của tôi.
Mang theo hơi nóng.