Quyền Bính

Chương 91:Tấu chương trước điện

Chương 91:Tấu chương trước điện
Ngày thứ hai là buổi chầu sáng, triều đại Tần quy định năm ngày sẽ có một buổi chầu sáng, thường ngày các quan viên vào giờ mão đi đến các bộ phận khác kiểm tra, chỉ có mỗi tháng gặp nhau sáu lần vào giờ dần để đến trước của Thừa thiên xếp hàng đợi thiết triều. Nhà ở xa thì phải dậy từ giờ thân, sợ bị lỡ mất canh giờ sẽ bị Củ sát Ngự sử khiển trách.
Lúc này cách giờ Dậu để của Thừa thiên mở cửa còn một khắc. Các quantừ tứ phẩm của Đại Tần và các hoàng tử trên 18 tuổi đã đến đầy đủ, đứng ở đó đợi vào triều. Nếu là trước kia, ắt hẳn bọn họ đã xếp thành hai hàng ngay ngắn, không nói một lời, im lặng mà đứng.
Nhưng ngày hôm nay văn võ bá quan lại chia thành nhóm đứng, tụ cùng một chỗ thì thầm với nhau, dường như không còn sợ Củ sát ngự sử bắt lỗi nữa. Nguyên nhân rất đơn giản, Củ sát ngự sử cũng đứng sang một bên, đôi tai vểnh lên đang nghe ngóng gì đó, hoàn toàn không như hàng ngày không tiếp xúc với người lạ nữa.
Nhìn kĩ thì có thể thấy bọn họ chia thành ba nhóm nhỏ, các võ tướng võ vây quanh một người mặc áo bào màu tím, ngực đeo ngọc bội, trước ngực thêu hình con sư tử vàng uy phong, nét mặt không cam lòng thảo luận gì đó. Các quan võ thì lại đứng bên một người mặc áo bào màu tím, eo thắt ngọc đái, trước ngực thêu hình tiên hạc, thỉnh thoảng có chút hả hả nhìn về đám quan võ.
Nhóm thứ ba chiếm số người rất ít, có quan văn, có cả quan võ, vây quanh thái tử. Thấy thái tử không có thái độ gì, bọn họ đành phải im lặng.
Lúc này, một tiếng chuông vang lên, cánh cửa to lớn cao 5 trượng của của Thừa thiênchầm chậm được mở ra.
Văn võ bá quan thôi trò chuyện, xếp thành hai hàng, dưới chỉ huy của thái tử đi vào của Thừa Thiên, qua cửa Thái Hòa, đi dọc theo đường Thanh vân, rồi đi vào điện Tuyên chính to lớn hùng vĩ.
Quan văn đứng bên trái quan võ bên phải, theo phẩm cấp, thái tử đứng dưới long ỷ. Tiếp theo đó, kèm theo giọng nói cao vút“ Hoàng thượng giá lâm...”, Chiêu Vũ đế mặc long bào từ một bên long ỷ bước ra. Văn võ bá quan đồng thanh nói:
- Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế...
Dưới sự chỉ huy của thái tử mọi người đồng loạt quỳ xuống.
Nhưng Thái úy Lý Hồnđứng đầu đám quan võ bên phải không quỳ, quan văn ở bên trái Thừa tướng Văn Ngạn Bác cũng không quỳ, hai người chỉ là cúi thấp người xuống hành lễ.
Thấy cảnh tượng này Chiêu Vũ đế nheo đôi mắt dài xếch của mình một cái, rồi mặt không biểu cảm gì ngồi xuống. Lão thái giám phía sau lưng cất cao giọng nói:
- Bình thân...
Đợi sau khi bách quan đứng dậy, lão thái giám lại kéo dài giọng hô:
- Có việc thì đưa bản tấu ra, không có việc thì bãi triều.
Trước tiên có hộ bộ thượng thư Điền Mẫn Nôngbước ra khỏi hàng trình tấu, các nơi công trình trị thủy đều thiếu ngân lượng, tộng cộng thiếu tám trăm vạn lạng bạc, nếu như không kịp thời hoàn thành, nông nghiệp năm tới sẽ xảy ra chuyện.
Lại có hộ bộ hữu thị Văn Minh Nghĩa đứng ra tấu, nói tháng trước phía bắc có động đất, làm thiệt hại hai tỉnh. Tổng đốc hai tỉnh cùng thỉnh cầu miễn thuế năm tới, và cầu phát ba trăm vạn lượng bạc để cứu trợ thiên tai.
Tiếp theo có binh bộ tả thị lang Lý Nhất Khương bẩm tấu, các tướng sĩ xuất chinh ra trận ở khắp nơi lần lượt trở về nơi đóng quân, dự đoán tiền cứu trợ mai táng tất cả là hai trăm vạn lượng.
Những con số này Chiêu Vũ đế đã biết từ lâu, nhưng nghe mà vẫn thấy phiền não trong lòng. Lão buồn phiền nói:
- Việc này viết thành một bản tấu, trẫm cùng với Thái Úy và Thừa Tướng bàn bạc sẽ tính sau.
Ba người nhanh chóng lui xuống. Lúc này phủ doãn kinh đô là Tần Thủ Chuyết bước ra khỏi hàng cất cao giọng nói:
- Khởi tấu thánh thượng, hôm qua kinh đô xảy ra một vụ án mạng, số người tham gia lên tới hàng trăm người, chết 11 người. Vì hai bên liên quan đến vụ án có dính dáng đến Thiên sách quânvà hoàng gia, Vi thần thỉnh cầu phủ Thái úy và Tông nhân phủ cùng kết hợp điều tra việc này.
Tần Lôi trốn sau tấm rèm líu lưỡi không nói lên lời. Vị đại nhân này vừa mới mở cái mồm, trong giây lát đã giảm số người chết đi chín phần, khiến một trận bạo loạn thành vụ giết người. Đây chắc là cách nói của một bên rồi.
Trong đêm hôm qua, thái tử phái người thông báo hắn hôm nay phải tự biện trên triều. Vốn dĩ sắp xếp hắn ngồi trong góc phòng nghe truyền, kết quả vị tiểu gia này chạy đến đây rồi. Sau lưng Tần Lôi là một hàng vệ sĩ kim giáp, nhưng họ lại coi như không thấy hắn.
Bên ngoài Phù doãn kinh đô lại nói thêm cái gì đó nữa, sau đó liền nghe thấy giọng lão thái giám hô lên:
- Truyền Ngũ hoàng tử Tần Lôi vào điện...
Tần Lôi nhanh chóng đi ra ngoài, rồi từ cửa chính đại điện đi lại vào.
Hai bên quan viên hiếu kỳ quan sát Ngũ hoàng tử mặt mũi tuấn tú nhưng tàn bạo. Đại đa số mọi người từ xa đã từng nhìn qua hắn một lần vào cách đây nửa năm, nhìn ở cự li gần thế này đúng là lần đầu tiên.
Chỉ thấy hắn khoảng 17 18 tuồi, vai rộng eo nhỏ, thân hình thẳng tắp, mặt như quan ngọc, sáng láng tuấn tú. Đôi lông mày rậm thẳng tắp sát thái dương, mũi cao. Bất luận là ai cũng phải khên một tiếng: Đại Tần nhi lang.
Tần Lôi đi vào điện, sau khi hành lễ, đứng dưới bậc cầu thang, vẻ mặt điềm nhiên nhìn những quan võ đang trợn mắt nhìn hắn.
Chiêu Vũ đế nói với Kinh đô phủ doãn:
- Việc này không cần làm phiền Vương thúc. Con trai trẫm, trẫm vẫn quản được. Tần Thủ Chuyết, ngươi muốn hỏi gì thì hỏi đi.
Rồi nói với Tần Lôi:
- Tiểu Ngũ, con phải thành thật trả lời. Nếu như có chút giả dối nào, sẽ bị trừng phạt theo gia pháp.
Nghe thấy hai chữ “ gia pháp” , lão thái úy vẫn luôn híp mắt khẽ mở mắt ra, nhìn về phía Chiêu Vũ đế bệ hạ đang ở trên cao.
Chiêu Vũ đế thản nhiên nhìn thẳng vào mắt lão một lúc lâu, Lý Hồn mới khẽ khẽ lắc đầu, rồi lại nhắm mắt lại.
Tần phủ doãn hành lễ với Tần Lôi nói:
- Hạ quan có mấy vấn đề, phụng mệnh Hoành đế thỉnh giáo điện hạ. Được không?
Tần Lôi gật đầu nói:
- Biết sẽ nói, nói không giấu giếm gì.
- Xin hỏi ngày hôm qua trên phố thuộc hạ của điện hạ và Thiên Sách quân bên nào khiêu khích trước?
Tần Thủ Chuyết nghiêm túc hỏi.
Mới nghe thấy vậy, Tần Lôi lập tức biết vị Tần phủ doãn này là muốn bảo vệ mình. Nếu như cứ hỏi việc hắn giết chết hơn một trăm tên bắn cung, hắn quả thật là bị đuối lý.
Tần Lôi mặt lạnh nói:
- Hôm qua thuộc hạ cũ của bổn điện hạ vốn định đến phủ điện hạ ngồi chơi. Bọn chúng có đến phố Đào Chu mua quà, thử hỏi Tần đại nhân, tại sao bọn họ lại chủ động sinh sựđược ? Có dân chúng ở phố Đào Chu có thể làm chứng.
Tần Thủ Chuyết gật đầu nói:
- Vậy hai bên vì sao mà lại xung đột?
Tần Lôi liền kể lại những lời mà Thiết Ưng đã nói rồi thêm mắm thêm muối. Vốn hắn có tài ăn nói, cộng thêm sự việc quả thực khiến người ta oán giận. Trong lòng mọi người mấy người Thạch Dũng lập tức thành anh hùng bi thương bị người hãm hại, cảm giác tốt đối với mấy người họ không ngừng tăng lên. Cái này hiện tại không có tác dụng gì, nhưng sau này không chừng chính là yếu tố then chốt thành công của sự việc.
Cuối cùng , Tần Lôi giọng nghẹn ngào nói:
- Chính là một số dũng sĩ vì nước anh dũng chiến đấu, ngày hôm qua lại gục ngã dưới đao của chính thuộc hạ mình, thương vong nhiều vô kể. Phụ hoàng hoàng huynh, các vị đại nhân, xin hãy trả lại sự công bằng cho bọn họ.
Nói xong Tần Lôi quỳ xuống trước mặt Hoàng đế, hai mắt đỏ lừ.
Sự giả bộ này đã chọc giận một tướng quân tứ phẩm mặc áo bào tím thắt lưng kim ngân hoa đứng trong hàng quan võ. Gã nóng nảy nhảy ra khỏi hàng nói:
- Ngũ điện hạ nói quá, nếu như không phải ngài ra tay giết người, thì sao mà Thiên sách quân ta công kích?
Hai bên ăn ý đối đáp, việc cung tiễn tuyệt không đề cập tới.
Tần Lôi cũng không quay đầu lại lạnh giọng hỏi:
- Xin hỏi vị đại nhân , nếu nhục mạ hoàng tộc thì phài trừng phạt thế nào?
Tứ phẩm tướng quân tức thì cứng họng không nói được lời nào, hắn nào biết cái này chứ.
Tần Lôi đứng dậy giọng mỉa mai nói:
- Không biết thì nói đi, Tần đại nhân, xin mời ngài dạy cho vị tướng quân tứ chi phát triển này.
Tần Thủ Chuyết trong lòng thầm than khổ, nhưng nét mặt vẫn rất thản nhiên nói:
- Luật Đại Tần trang thứ nhất quy định, đế là thiên tử, người người không được nhục mạ, nếu phạm phải sẽ bị tru di cửu tộc. Cho dù là đế mẫu, đế hậu cũng phải tuân theo. Đế phi, đế tử, đế nữ phạm phải sẽ bị tru di tam tộc.
Tần Lôi cười lạnh nói:
- Nghe rõ chưa? Đám binh sĩ đó sỉ nhục bổn điện hạ trước. Bổn điện hạ chỉ giết một mình hắn, không truy cứu ba đời nhà hắn, đã là khoan dung lắm rồi, sao lại có thể coi lý do làm khó dễ cho Thiên sách quân nhà ngươi?
Tướng quân đó làm cho bị tức đến tím tái mặt mũi, đang định phản lại thí một võ tướng trung niên mặc mãng bào tím thắt lưng kim ngân hoa bước ra khỏi hàng quát lên:
- Nhị Hợp lui xuống.
Viên võ tướng bị gọi là Nhị Hợp tức tối lùi lại vào hàng. Vị võ tướng tam phẩm đó chắp tay trước Tần Lôi nói:
- Ngũ điện hạ, mạt tướng Lý Thanh thỉnh chào.
Nghe thấy cái tên này, hai mắt Tần Lôi híp lại. Thiên sách tướng quân Lý Thanh, em trai của thái úy Lý Hồn, chính là tướng quân thống lĩnh thiên sách quân. Tần Lôi chắp tay hừ lạnh nói:
- Ngưỡng mộ đã lâu, Lý đại nhân.
Lý Thanh gật đầu điềm nhiên nói:
- Việc này hai bên đều có trách nhiệm,nên xí xóa từ đây. Nhưng có một chuyện, quy định sắt hơn năm trăm năm qua của Thiên Sách quân ta bị các thuộc hạ của điện hạ tùy tiện giẫm đạp lên, nếu như không đưa ra lời giải thích, thì cái mặt mũi hơn năm trăm năm qua của Thiên sách quân của ta để đâu? Sự tức giận hừng hực của mười vạn Thiên sách quân của ta để đâu? Sự tin tưởng và ngưỡng mộ của bách tính Đại Tần ta ở đâu?
Nghe những lời này, nét mặt của hoàng đế gần như đông cứng lại.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất