Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 110: Thái Âm Tinh keo kiệt 2

Chương 110: Thái Âm Tinh keo kiệt 2
Ở trước mặt sức mạnh của Thiên Địa to lớn, mọi thứ giống như trở nên yếu ớt như tờ giấy.
Trương Hàn lẳng lặng nhìn cảnh tượng này.
Ngầm gật đầu.
Tuy hắn ta không có cảnh giới, nhưng dựa vào mượn lực lượng của Thái Âm Tinh bày ra trận pháp, cũng có thể so được với lực lượng của cảnh giới Nguyên Anh.
“Tản đi.”
Trương Hàn xua tay, tâm niệm vừa động.
Bóng người hàn khí ở phía trước lập tức hóa thành vô số dòng khí tiêu tán trong trời đất.
Đường vân trên mặt đất cũng biến mất không thấy.
Đại trận giải trừ.
Trương Hàn đứng ở đằng kia, đồ sộ bất động, nhìn đại trận giải trừ, có vẻ đăm chiêu.
“Kế tiếp, nếu ta không cần tiếp tục tham ngộ trận pháp, vậy cũng chỉ có thể nghiên cứu trận pháp, khiến uy lực của trận pháp mạnh hơn.”
“Giống như Thái Âm Tinh Thần Đại Trận muốn tăng lên, chỉ có thể liên hệ với Thái Âm Tinh để tăng lên, chỉ cần mượn rất nhiều lực lượng của Thái Âm Tinh, đương nhiên trận pháp sẽ càng mạnh hơn.”
“Chẳng qua Thái Âm Tinh này, muốn nhiều hơn rất khó, keo kiệt muốn chết.”
Trương Hàn nhỏ giọng lẩm bẩm vài câu.
Thái Âm Tinh: “?”
Ngươi mượn mỗi ngày, còn nói như vậy?

Trong khu vực Đông Châu.
Bầu trời quang đãng.
Trong khu vực hoàng triều “Đại Chu” phàm tục.
Trong thành Bạch Liễu cách thành Ngân Nguyệt một khoảng nữa, đang khí thế ngất trời.
Sở Duyên đi ngang qua nơi này bị hấp dẫn dừng lại.
Trên không thành Bạch Liễu.
Sở Duyên khống chế pháp vân, tạm dừng trên không cửa thành, nhìn thành trì náo nhiệt ở phía dưới, trên đường phố không ngừng có người chạy băng băng, trong mắt hắn hiện lên vẻ tò mò.
“Đã xảy ra chuyện gì thế? Đang diễn ra ngày hội gì sao?”
Ánh mắt Sở Duyên tìm kiếm.
Cuối cùng tập trung trên một bảng thông báo ở cửa thành.
Nội dung thông báo đại khái là, có một tông môn tên là “Trường Hà Tông” muốn ở trong thành nhận đồ đệ, tư chất qua cửa, có thể gia nhập Trường Hà Tông tu tiên.
“Tiến hành kiểm tra đo lường tư chất ở quảng trường Bạch Liễu sao? Chẳng trách những người này đều chạy về bên kia, ta cũng đi nhìn xem một cái, nhào vô góp vui cũng được.”
Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Ánh mắt hắn tập trung về một phương hướng.
Phương hướng đó, chính là phương hướng dân chúng phàm nhân chạy tới.
Hẳn là quảng trường Bạch Liễu nói trong thông báo.
Sở Duyên cũng tràn ngập hứng thú.
Lòng bàn chân ngưng tụ một đám pháp vân, bay lên trên trời, bay về phía quảng trường Bạch Liễu.
Luận về xem náo nhiệt.
Tốc độ bay của Sở Duyên đều nhanh hơn bình thường ba phần.
Một lát sau, đã đi tới quảng trường.
Lúc này, người trên quảng trường đông đúc, bốn phương tám hướng đều là dân chúng vây xem, vô cùng náo nhiệt.
Ở giữa quảng trường, có một tấm bia đá to sừng sững.
Xung quanh tấm bia đá có đứng mấy người mặc trang phục tông môn.
Những người này đang ngay ngắn có trật tự bảo một số thiếu niên trong thành đi tới trước tấm bia đá, kiểm tra đo lường tư chất.
“Vương Nhị Ngưu, tiến lên kiểm tra… Phàm Linh Căn, lui ra, kế tiếp.”
“Trương Đại Cẩu, tiến lên kiểm tra… Phàm Linh Căn, kế tiếp…”
“…”
Điều khiển pháp vân, Sở Duyên bay trên không thấy rõ cảnh tượng phía dưới.
Hắn nhìn chằm chằm khối bia đá ở phía dưới.
Sinh lòng tò mò.
Chính hắn sẽ có linh căn gì? Ít nhất cũng nên là thiên linh căn đúng không?
Có nên xuống kiểm tra một chút không?
Sở Duyên cúi đầu cẩn thận nhìn thoáng qua.
Canh giữ ở bên cạnh tấm bia đá, đều là mấy tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ.
Ở biên giới quảng trường, trên một tòa lầu các, hình như có hai tu sĩ cảnh giới Kim Đan cũng là người của tông môn này.
Sở Duyên dùng thần thức quét một vòng.
Nhất thời yên tâm hơn.
Hình như ở đây không có người sinh ra uy hiếp đối với hắn.
Còn hai tu sĩ cảnh giới Kim Đan kia?
Thực sự cho rằng hắn sợ hai cảnh giới Kim Đan kia sao?
Đừng nói là hai người, cho dù là mười người hắn cũng không sợ!
Một kiếm của hắn chém ra, ai có thể địch nổi?
Sở Duyên muốn rút trường kiếm màu đỏ bên hông ra theo bản năng.
Nhưng bàn tay sờ soạng không khí.
Vẻ mặt hắn cứng đờ.
Cúi đầu nhìn một lát.
Trên eo hắn đâu còn trường kiếm màu đỏ gì đó.
Hắn quên mang theo rồi.
Không có bảo vật phát uy, hắn đánh thắng hai cảnh giới Kim Đan này được sao?
Sở Duyên rơi vào trong trầm tư.
Thực ra người tu tiên, nên thân thiết một chút.
Động một tí đánh đánh giết giết tính là gì.
Sao hắn có thể là loại người không nói đạo lý được?
Muốn kiểm tra tư chất của mình, làm bộ như phàm nhân đi kiểm tra vậy.
Sở Duyên nghĩ như thế, gật đầu, rơi xuống một ngõ nhỏ hẻo lánh, sau đó mới chạy tới đám người trong quảng trường, chen lách vào trong đám người.
Trong khi chen chúc, Sở Duyên kéo một đại thúc đang xem náo nhiệt, hỏi lão ta tin tức muốn biết.
“Đại thúc đại thúc, Trường Hà Tông này tuyển môn đồ, cần tư chất gì mới có thể gia nhập?”
“Còn nữa, cần làm thế nào mới có thể tiến hành kiểm tra tư chất?”
Sở Duyên mở miệng hỏi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất