Chương 141: Ngươi tôn trọng ta một chút được không
Chẳng qua khi bọn họ nhìn thấy Diệp Lạc đạp phi kiếm tới, cả đám đều kinh ngạc.
Diệp tiểu hữu!
Khi đám trưởng lão bay tới trước mặt Diệp Lạc, tất cả đều lộ vẻ mê mang.
Tấn công Càn Đế Đạo Tông bọn họ, là Diệp Lạc sao?
Không phải nói Thái Nhất Kiếm Tôn à?
Hay là nói…
Thái Nhất Kiếm Tôn chính là Diệp Lạc?
Nghĩ tới điểm này, rất nhiều trưởng lão đang kinh hãi lại tràn ngập mê mang.
Bọn họ không rõ, đệ tử của tông môn ẩn thế, vì sao muốn tấn công Càn Đế Đạo Tông.
Đại trưởng lão bay ở một bên, có ý đồ xóa đi sự tồn tại hoàn hồn nhanh nhất.
Vội vàng bay tới trước mặt Diệp Lạc, kích động tới mức gương mặt già nua đỏ lên.
“Diệp tiểu hữu, sao lại là ngươi! Ta đã nói sao hôm nay Hỉ Thước kêu trước điện, hóa ra là ngươi đến! Diệp tiểu hữu, ngươi không biết ngươi đi rồi, lão phu nhớ ngươi thế nào đâu!”
“Đi thôi, Diệp tiểu hữu, đến chỗ lão phu uống chén trà ôn chuyện trước!”
Đại trưởng lão vô cùng kích động, đâu còn bộ dạng có thương tích.
Diệp Lạc ở phía đối diện nhìn khóe miệng giật giật.
Đương nhiên là hắn ta nhận ra đám trưởng lão này, còn có đại trưởng lão kia.
Nhưng hắn ta không muốn nhiều lời.
Chỉ là đại trưởng lão này nói chuyện cũng quá kỳ lạ…
Hắn ta vội tới Càn Đế Đạo Tông là chế tạo phiền phức đấy hiểu không?
Còn gọi hắn ta đi uống trà sao?
E rằng ngươi là đại trưởng lão giả của Càn Đế Đạo Tông đúng không.
Diệp Lạc hít sâu một hơi, cầm trường kiếm trong tay.
“Rất xin lỗi, đại trưởng lão, hiện giờ không phải lúc ôn chuyện, ta muốn kiến lập một thế hệ Thánh Địa tu luyện mới ở Đông Châu, Càn Đế Đạo Tông nhất định phải rời khỏi danh sách Thánh Địa!”
“Cho nên hôm nay, là ta bị đánh đuổi, hoặc là số mệnh của Càn Đế Đạo Tông bị xói mòn, không còn Thánh Địa nữa!”
“Ngươi ta mỗi người là người một phương, không cần lưu tình, dùng hết toàn lực ngăn cản ta là được!”
Diệp Lạc thản nhiên nói.
Những lời này vừa nói ra, đại trưởng lão sửng sốt một lát.
Bất chợt cười ra tiếng.
“Không sao không sao, có phải chuyện lớn gì đâu.”
“Không vội, đi một lát, Diệp tiểu hữu, chúng ta đi uống chén trà trước, ôn chuyện rồi nói, chuyện này là gì đây, đâu có lão hữu gặp mặt đã đao kiếm chĩa nhau.”
Đại trưởng lão tùy ý nói.
Diệp Lạc cầm trường kiếm trong tay: “?”
Ta là tới hủy diệt Càn Đế Đạo Tông ngươi đấy.
Ngươi tôn trọng ta một chút được không.
Diệp Lạc im lặng, không biết nên đối mặt với tên chó liếm này kiểu gì.
Đại trưởng lão đứng ở một bên thấy Diệp Lạc im lặng.
Giống như hiểu rõ suy nghĩ của Diệp Lạc.
Lúc này vỗ tay một cái.
“Diệp tiểu hữu, chẳng lẽ ngươi muốn đánh Càn Đế Đạo Tông trước, lại tới uống trà sao? Vậy Diệp tiểu hữu ngươi đánh trước đi, có cần giúp đỡ hay không?”
“Bộ xương già này của lão phu, tuy không có tác dụng gì, nhưng đánh đám cảnh giới Nguyên Anh này, vẫn vô cùng đơn giản.”
“Ồ… Diệp tiểu hữu ngơi nói ngươi muốn xây dựng một thế hệ Thánh Địa tu luyện mới ở Đông Châu sao? Còn thiếu người không? Ngươi xem cảnh giới Hóa Thần ta thế nào?”
Đại trưởng lão trực tiếp mở miệng trước mặt mọi người.
Lão ta nói chuyện, cơ thể kích động tới mức run lẩy bẩy.
Ngày xưa lão ta đề nghị làm hộ đạo giả cho Diệp Lạc, Diệp Lạc có thể từ chối.
Mà lúc này Diệp Lạc sắp kiến lập Thánh Địa tu luyện, lão ta gia nhập Thánh Địa tu luyện sẽ không từ chối đâu.
“Đại trưởng lão, ngươi…”
Rất nhiều trưởng lão khác nghe hiểu được lời đại trưởng lão nói, cả đám trợn to mắt, không biết nên nói gì mới tốt.
Đâu có ai nói muốn phản bội tông môn trước mặt mọi người như vậy.
Hơn nữa đại trưởng lão này, một giây trước còn nói Bạch trưởng lão đánh lén, một giây sau đã công khai phản bội tông.
Thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách.
Đúng là lão chó liếm!
Lúc này, đừng nói là đám trưởng lão, ngay cả Diệp Lạc hùng hổ mà đến, cũng không biết nên nói gì cho phải.
Cảnh tượng lập tức im lặng xuống.
Chỉ có ở sơn môn, loáng thoáng truyền tới tiếng đánh nhau và pháp lực dao động.
Đúng lúc này, ở sâu trong Càn Đế Đạo Tông có ba khí thế cảnh giới Độ Kiếp bay lên…
…
Trong Càn Đế Đạo Tông.
Diệp Lạc giẫm lên phi kiếm, áo bào bay phấp phới, giống như kiếm tiên tuyệt thế.
Ở phía trước hắn ta, đại trưởng lão cùng với rất nhiều trưởng lão của Càn Đế Đạo Tông đều đã ở đây.
Chẳng qua ánh mắt những người này, bao gồm ánh mắt Diệp Lạc, đều nhìn về phía sâu Càn Đế Đạo Tông.
Ở sâu trong Càn Đế Đạo Tông, ba khí tức cảnh giới Độ Kiếp lan tràn mà ra.
Chỉ trong nháy mắt đã bao trùm cả Càn Đế Đạo Tông.
Trong lòng rất nhiều trưởng lão giống như bị một ngọn núi to đè ép, hơi thở đều đã trở nên khó khăn.
Người duy nhất không cảm nhận được gì ở đây, đó chính là Diệp Lạc.
Thực lực của Diệp Lạc đã sớm vượt qua cấp độ cảnh giới Độ Kiếp.
Khí tức của cảnh giới Độ Kiếp căn bản không thể tạo thành tính ảnh hưởng đối với hắn ta.
“Cảnh giới Độ Kiếp, ba đạo, ba vị Thái Thượng trưởng lão của Càn Đế Đạo Tông.”
Diệp Lạc ở mặt ngoài thản nhiên hờ hững, cho dù khí tức có uy lực thế nào, uy thế ngập trời ra sao, hắn ta đều không có hành động gì.
Mơ hồ có bóng dáng của Sở Duyên.