Chương 149: Ta bị đệ tử thành thật đâm sau lưng
Sở Duyên mở to hai mắt nhìn, tức tới mức muốn kêu to ra tiếng.
Nhưng giọng nói của hắn còn chưa phát ra tiếng.
Bùm!
Trong đan điền, Kim Đan lóe lên kim quang sáng như ngọc bùm một tiếng thật to, sau đó vỡ nát ra.
Kim Đan…
Nát…
Khí tức của Sở Duyên chỉ trong nháy mắt điên cuồng hạ thấp.
Cảnh giới Trúc Cơ đều không lưu lại.
Vừa vặn chỉ trong giây lát, khí tức của hắn đã giảm tới cảnh giới Luyện Khí.
Cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ đỉnh phong…
Có lẽ vì hắn đọc nhiều “pháp quyết tu luyện cơ sở giai đoạn đầu cảnh giới Luyện Khí”.
Cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ của hắn mạnh hơn cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ khác không ít.
Có lẽ đánh với cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ cũng không thành vấn đề.
Cơ sở vô cùng vững chắc…
Nhưng đây căn bản không phải Sở Duyên cần.
Lúc này gương mặt Sở Duyên trắng bệch, ngồi trong cung điện.
Tâm tính bùng nổ vô hạn.
Ta bị đệ tử thành thật nhất đâm sau lưng rồi…
….
Trong cung điện.
Cảnh giới của Sở Duyên lập tức hạ xuống tới cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ đỉnh phong, gương mặt trắng bệch như tờ giấy.
Hắn rất muốn ân cần thăm hỏi thân thể người trong nhà Trương Hàn và Tô Càn Nguyên có an khang hay không.
Con mẹ nó, hắn bị người ta đâm sau lưng rồi hả?
Hắn ngay cả chuyện gì cũng không biết, đệ tử đã thành tài?
Tô Càn Nguyên!
Trương Hàn!
Rốt cuộc hai người này là thứ gì!
Một người không có linh căn, một người không có linh hồn, con mẹ nó như vậy đều có thể thành tài sao?
Xem tài liệu hệ thống cho, hai người này một người là Trận Tâm trời sinh, không biết làm sao mà thức tỉnh Trận Tâm, một người càng kỳ lạ hơn, không có linh hồn, nói cái gì truyền thụ phương pháp luyện thể cho đối phương.
Hắn sẽ luyện thể sao?
Hắn sẽ?
Hắn sẽ à?
Nếu hắn sẽ, hắn còn có thể đáng thương đi trộm… Đi mượn công pháp của Trường Hà Tông sao?
Hắn sẽ pha ấm trà à!
Đối với hai đệ tử này, từ đầu tới cuối hắn chỉ lừa gạt một chút mà thôi!
Dựa vào hai câu lừa gạt đều có thể thành tài, vậy sao không thấy hắn thành tài?
Chẳng lẽ trên thế giới này ngoại trừ hắn ra, những người khác đều có vòng sáng nhân vật chính, thiên mệnh chi tử, số mệnh vô song ư?
Tâm trạng của Sở Duyên nổ mạnh.
Đặc biệt nghĩ tới đệ tử Trương Hàn này, mặt ngoài thì làm bộ thành thật, sau lưng lại đâm mạnh hắn một đao, hắn sắp nổ mạnh.
Rõ ràng bình thường nhìn thành thật, giống y như phàm nhân.
Kết quả trong một phút cuối cùng chuẩn bị kiểm tra đo lường, đột nhiên biến thành cảnh giới Hóa Thần!
Đúng là lão âm hiểm!
So với Tô Càn Nguyên, Sở Duyên càng phẫn nộ Trương Hàn hơn, đệ tử thành thật trong ngày thường hắn vô cùng an tâm.
Ngày thường yên tâm bao nhiêu, bây giờ hắn phẫn nộ bấy nhiêu.
Hắn hận.
Kim Đan của hắn!
Một đi không còn nữa!
Nói cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, phải chăm chỉ tu luyện tới Nguyên Anh, bắt đầu ước mơ vô địch…
Toàn bộ đều không có…
Tâm trạng Sở Duyên suy sụp, không có một chút ý chí chiến đấu.
Nếu không phải hiện giờ hắn là cảnh giới Luyện Khí, hắn chắc chắn đã lập tức đi bóp chết Trương Hàn.
Còn Tô Càn Nguyên.
So với lão âm hiểm Trương Hàn này, trở nên không đáng ghét như vậy.
Tô Càn Nguyên này ngộ Địa Sát gì đó luyện thể, chắc chắn là nhờ tên Trương Hàn này!
Sở Duyên hít sâu một hơi, muốn cứu vớt trái tim trở về.
Nhưng nhịn một lát, càng nghĩ càng giận.
Nghĩ tới bình luận của hệ thống dành cho hắn, bảo hắn đừng đối nghịch với hệ thống, càng nghĩ càng tức.
Hắn đối nghịch với hệ thống lúc nào hả?
Hắn đó là đối nghịch với hệ thống sao?
Chuyện này nên đi nói với ông trời.
Là ông trời đang đối nghịch với hệ thống!
Phù…
Sở Duyên liên tục thở hổn hển, đứng dậy chuẩn bị đi ra khỏi cung điện.
Hắn muốn đi tìm Lý Nhị Cương, xem có đồ ăn cùng với rượu gì đó không, phải giải sầu.
Sở Duyên đi ra khỏi cung điện.
Hắn vừa mới đi ra khỏi cung điện, trước mắt chớp lóe.
Một bóng người xuất hiện trước mặt hắn.
Bóng người này đúng là Trương Hàn.
Lúc này nho bào của Trương Hàn không gió mà bay, mái tóc đen búi lại không biết xõa ra từ lúc nào, điên cuồng múa theo gió.
Uy thế sau khi đột phá xong còn chưa thu liễm toàn bộ, có vẻ khí thế mãnh liệt, rất có cảm giác nho sinh trấn thiên hạ.
Gương mặt Trương Hàn vui mừng nhìn Sở Duyên.
“Sư tôn! Người đã xuất quan rồi!”
“Sư tôn, đệ tử nói với người chuyện tốt, đệ tử đã đột phá tới cảnh giới Hóa Thần! Đệ tử không cô phụ sự kỳ vọng của người!”
Trương Hàn cố gắng kìm nén vui sướng, vô cùng nho nhã nói.
Hắn ta thực sự không khống chế nổi vui sướng.
Hắn ta khổ tu bao lâu?
Khi năng lượng hội tụ không lựa chọn đột phá, mà lựa chọn tích góp.
Vốn tích góp tới ngày hôm nay, mới đột phá thành cảnh giới Hóa Thần.
Tình cảm tích góp bao lâu nay, chỉ trong nháy mắt bùng nổ ra.
Sư tôn nhập môn “dạy bảo”.
Sư tôn ký thác “kỳ vọng cao”.
Sư tôn có “ý nghĩ” muốn hắn ta kế thừa vị trí tông chủ của Vô Đạo Tông.
Những chuyện này đều khiến hắn ta áp lực, muốn làm ra biểu hiện khiến sư tôn biết, sư tôn không nhìn nhầm người.
Vào ngày hôm nay, hắn ta cho sư tôn một ngạc nhiên vui mừng.
Nhìn xem, nhìn xem!
Hiện giờ gương mặt sư tôn kỳ lạ biết bao nhiêu.