Chương 174: Sở Duyên diệt tất cả yêu tộc
Phải biết rằng tông môn ẩn thế là tông môn cường đại nhất Đông Châu hiện giờ, cũng là tông môn thần bí nhất.
Dựa theo truyền thuyết, lưu truyền bản cũ, tông môn ẩn thế lại càng truyền thừa 300 vạn năm!
Nhà Đàm Đài lão ta có người bái nhập tông môn ẩn thế.
Đây không phải là đại biểu cho nhà Đàm Đài bọn họ chỉ cần Đạm Đài Lạc Tuyết học thành tài xuất thế, sẽ hoàn toàn quật khởi sao?
Gia chủ Đạm Đài hít sâu một hơi, muốn ổn định cảm xúc của mình.
Bỗng nhiên lại có hai hạ nhân chạy vào.
“Gia chủ! Bên bọn ta nhận được tin từ bên thương hội Tiên Túy mang tới, nghe nói là bên liên minh tu tiên giả truyền ra!”
“Yêu tộc Long Quân dẫn dắt mười vạn yêu binh từng có ý đồ xông vào biên cảnh Đông Châu chúng ta, dẫn tới tông chủ của tông môn ẩn thế Sở Duyên ra tay, chém giết mười vạn yêu binh, trấn áp Long Quân, nghe nói Long Quân bị đánh kêu ai ôi ai ôi…”
Những lời này vừa nói ra.
Gia chủ Đạm Đài trợn to hai mắt, tin tức gì thế?
Không phải nói tông chủ của tông môn ẩn thế chỉ đánh bại yêu tộc Long Quân thôi sao?
Sao lại thêm mười vạn yêu binh nữa? Còn đánh Long Quân kêu ai ôi ai ôi sao?
Gia chủ Đạm Đài vừa định đặt câu hỏi.
Bên ngoài lại có mấy hạ nhân chạy vào.
“Gia chủ, thương hội Thục Giang có tin tức của giới Tu Tiên, cả tộc yêu tộc tấn công Đông Châu! Bị tông chủ của tông môn ẩn thế trong truyền thuyết đánh chết! Hiện giờ cả yêu tộc không còn ai!”
“Ngươi thúi lắm, tin tức của ngươi sai rồi, ta hỏi thăm tin tức, rõ ràng là đại yêu yêu tộc thời Thượng Cổ thức tỉnh, muốn tấn công Đông Châu, phái Long Quân tiên phong, nhưng bị tông chủ của tông môn ẩn thế một mình đánh bại toàn bộ!”
Gia chủ Đạm Đài: “?”
…
Trong không trung biên cảnh Đông Châu.
Trương Hàn và Sở Duyên còn có Đạm Đài Lạc Tuyết đều đang ở trong pháp trận tiến hành ngự không.
Trái lại Sở Duyên không có gì, chân giẫm lên pháp trận, hai tay để ở sau lưng, vẻ mặt không chút thay đổi phi hành.
Trái lại Trương Hàn rất nhiệt tình, nói chuyện phiếm với Đạm Đài Lạc Tuyết trong pháp trận, để mặc pháp trận tự động phi hành.
“Sư muội, có phải muội cảm thấy nghi ngờ đối với tu vi của sư tôn hay không? Sư tôn là vì chuyện trên tu hành, cần tự phong tu vi, thực ra sư tôn rất mạnh.”
“Hả? Tông môn của chúng ta sao? Tông môn của chúng ta là Vô Đạo Tông, chính là tông môn ẩn thế ở Đông Châu!”
Trương Hàn nho nhã nói.
Đạm Đài Lạc Tuyết ở một bên giống như đã sớm đoán ra được, khẽ gật đầu, bày tỏ mình đã biết.
Trái lại bên Sở Duyên, nghe thấy như vậy, thiếu chút nữa quỳ xuống với Trương Hàn.
Hắn cũng không dám kéo da hổ tông môn ẩn thế.
Sao đệ tử này lại nhấc da hổ tông môn ẩn thế như vậy.
Chuyện này chơi làm sao.
Nếu thực sự bị tông môn ẩn thế biết, đầu sẽ không còn.
Sở Duyên quay lưng về phía hai đệ tử, khóe miệng điên cuồng giật giật.
Trương Hàn này, còn dám kéo da hổ tông môn ẩn thế trước mặt hắn.
Nếu ở sau lưng, chẳng phải sẽ càng lớn mật hơn sao?
Gặp người đều dùng da hổ tông môn ẩn thế?
Ồ…
Sở Duyên nghĩ tới tương lai người của tông môn ẩn thế tới gõ sơn môn Vô Đạo Tông hắn, còn cho hắn ấm áp, hắn không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh.
…
Núi Thiên Vụ, trước sơn môn của Vô Đạo Tông.
Sở Duyên dẫn theo Trương Hàn và Đạm Đài Lạc Tuyết quay về nơi này.
Nhìn sơn môn Vô Đạo Tông huyền diệu to lớn trước mặt.
Sở Duyên mặt ngoài thì thản nhiên, nhưng trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Rời núi một chuyến, xem như cảm nhận được ác ý tới từ thế giới bên ngoài.
Cảnh giới Luyện Khí thực sự không có nhân quyền.
Ngay cả gia chủ của một gia tộc phàm tục đều là cảnh giới Trúc Cơ.
Đi về, nhất định phải dạy đồ đệ thành phế vật, tự mình tu luyện, tiến hành đồng bộ, nhanh chóng tăng thực lực.
Sớm ngày trở về Nguyên Anh!
Ta từ cảnh giới Luyện Khí tu tới vô địch!
Sở Duyên im lặng cổ vũ mình.
Đạm Đài Lạc Tuyết ở bên cạnh nhìn sơn môn Vô Đạo Tông và xung quanh, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng rực rỡ.
Ở trong mắt nàng, trên không Vô Đạo Tông loáng thoáng có tia sáng lấp lóe.
Thường phóng thích chút khí tức ra, biến ảo thành sương mù che giấu.
Tuệ Nhãn trời sinh!
“Sư tôn, những sương mù bên ngoài Vô Đạo Tông chúng ta là do trận pháp tạo ra sao?”
Đạm Đài Lạc Tuyết nhẹ giọng hỏi.
Nghe thấy những lời này, Sở Duyên còn đang yên lặng cổ vũ mình trong lòng lấy lại tinh thần.
Liếc mắt nhìn Đạm Đài Lạc Tuyết một cái.
Đồ đệ thiên tài này phải dạy thành phế vật mới được, nếu lại xảy ra sai lầm gì đó, vậy e rằng hắn sẽ hộc máu mất.
Nói đi nói lại, muốn dạy đồ đệ này thành phế vật.
Hắn cảm thấy, đầu tiên phải xây dựng hình tượng Vô Đạo Tông rất khủng bố trong lòng đệ tử này mới được, như vậy hắn nói ra, mới có thể khiến đệ tử này tin tưởng, đi tu luyện bậy bạ.
Một tông chủ của tông môn cường đại không có khả năng lừa người khác đúng không?