Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 200: Ta khoác lác ngươi thực sự làm được

Chương 200: Ta khoác lác ngươi thực sự làm được
Theo đuổi lực lượng cực hạn, khiến không gian sụp xuống, như vậy tốc độ mau tới mấy cũng không thể tránh khỏi công kích của lão ta…
Những lời này rất có đạo lý.
Nhưng có thể làm được sao?
Khiến không gian sụp xuống, lấy chuyện này khiến đối thủ không thể tránh được.
Đây không phải là một vùng nhỏ không gian sụp xuống có thể làm được, ít nhất phải sụp xuống không gian lớn mới được.
Mà muốn làm sụp không gian lớn…
Đây là chuyện con người có thể làm được sao?
So với Tô Càn Nguyên kinh ngạc.
Sở Duyên ở bên cạnh bình tĩnh hơn nhiều.
Đồ mặt dày lại không có tiền, có gì phải kinh ngạc.
“Chuyện này có là gì, không phải dưới dốc sức, khiến không gian sụp xuống sao? Đó không phải có tay là làm được à? Có gì phải kinh ngạc.”
“Càn Nguyên, con chỉ vì một câu không gian sụp xuống đã lộ ra vẻ mặt kinh ngạc này, chuyện này đối với người tu hành mà nói, vốn là một loại kiêng kị, vận mệnh của con nhỏ quá.”
Sở Duyên nhẹ nhàng bâng quơ nói xong, giống như đối với hắn mà nói, mọi chuyện đều dễ dàng có thể làm được.
Hơn nữa hắn vừa mới nói xong, một làn gió thổi qua.
Áo bào của Sở Duyên bay lên, bay phấp phới, mái tóc dài điên cuồng theo gió, khí thế vô hình dâng lên.
Điều này khiến Sở Duyên thiếu chút nữa quỳ xuống, quỳ lạy với cơn gió.
Quá phối hợp rồi.
Vốn cảm thấy lừa gạt không dễ dàng như vậy.
Cơn gió này vừa thổi tới, phong cách trang bức lập tức bày ra.
Mức độ khiến người ta tin tưởng cũng lập tức dâng cao.
Bên kia, Tô Càn Nguyên nghe thấy những lời này, trong biểu cảm không thể che giấu được kinh ngạc.
Vận mệnh của lão ta quá nhỏ sao?
Khiến không gian sụp xuống, có tay là được à?
Tô Càn Nguyên im lặng nhìn hai tay lão ta.
Thứ đồ chơi này là giả sao?
“Sư tôn, đệ tử… Thực lực của đệ tử hiện giờ, căn bản không thể làm sập một mảng lớn không gian, đệ tử khiến sư tôn thất vọng rồi.”
Tô Càn Nguyên cúi đầu, hơi xấu hổ nói.
“Haizz, thiên phú của con vẫn quá kém… Không đúng, đợi đã, con nói, con không thể làm được chuyện khiến không gian sụp xuống mảng lớn sao?”
Bỗng nhiên Sở Duyên nghĩ tới chuyện gì đó, mở miệng hỏi.
“Ừm, sư tôn, trước mắt đệ tử dốc toàn lực, chỉ có thể khiến một vùng không gian nhỏ sụp xuống, cỡ khoảng gấp bốn lần cái bàn trước mặt sư tôn.”
Tô Càn Nguyên thành thật trả lời.
Sở Duyên: “…”
Ta khoác lác trang bức mà thôi, ngươi thực sự có thể làm không gian sụp xuống sao?
Ta khoác lác trang bức mà ngươi thực sự làm được?

Nghe những lời nói làm ra vẻ cực hạn của đệ tử này.
Sở Duyên im lặng.
Tuy những lời nói trâu bò như thế nào, hắn muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Nhưng đó là hắn đang khoác lác trang bức.
Lời nói của tên nghịch đồ này, rất có khả năng là thật.
Đánh cho không gian sụp xuống…
Đó là lực lượng gì?
Khi hắn ở cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong đều không làm được.
Tô Càn Nguyên đứng ở bên cạnh, cũng không biết trong lòng sư tôn trước mặt có rất nhiều ý nghĩ.
Lão ta thấy Sở Duyên mãi mà không nói lời nào.
Còn tưởng rằng sư tôn đang cảm thấy thất vọng đối với thực lực của lão ta hiện giờ.
“Sư tôn, đệ tử… Đệ tử thực sự không có biện pháp, hiện giờ cơ thể đã không thể tiếp tục tăng lên.”
“Nếu cơ thể đệ tử có thể tiếp tục tăng lên, đệ tử tin tưởng, tương lai không xa, chắc chắn có thể khiến không gian sụp xuống mảng lớn!”
Tô Càn Nguyên nghiến răng nói.
“Con…”
Khóe miệng Tô Càn Nguyên giật giật nói.
Hắn không biết nên nói như thế nào.
Cơ thể tiếp tục tăng lên, thực sự có thể khiến không gian sụp xuống à…
Ta đang khoác lác trang bức, ngươi thực trâu bò.
Luyện thể chi thuật mạnh như vậy sao?
Hay là hắn không tu luyện, đổi thành luyện thể?
Thử xem, xem có thể lấy được bộ luyện thể chi thuật của đệ tử này hay không?
“Chuyện đó, Càn Nguyên, con nói cụ thể một chút xem, vì sao cơ thể con không thể tăng lên?”
Sở Duyên nghiêm mặt, mặt ngoài bày ra bộ dạng thản nhiên, hỏi.
“Sư tôn, cơ thể không thể tăng lên là vì cơ thể đã không có chỗ có thể cường hóa, đệ tử luyện cốt, luyện tạng, luyện bì, cơ thể có chỗ để luyện, đệ tử đều đã luyện xong, không biết nên tăng thế nào nữa.”
Tô Càn Nguyên mở miệng nói.
“Lại cụ thể hơn chút nữa, con là luyện thế nào? Chính là con luyện kiểu gì? Nếu con cảm thấy con nói không được tỉ mỉ, vậy thì viết thành bí tịch, để vi sư cẩn thận nhìn xem thay con.”
Sở Duyên nghiến răng nói hai chữ “cẩn thận”, đôi mắt lóe lên hào quang nhìn chằm chằm Tô Càn Nguyên.
“Cụ thể… Chính là hấp thu Địa Sát vào trong cơ thể, ví dụ như luyện cốt, thì chính là dẫn toàn bộ Địa Sát vào trong xương, luyện nhiều thì sẽ luyện xong.”
Tô Càn Nguyên nói vô cùng đơn giản.
Nghe những lời này, Sở Duyên muốn mở miệng hỏi Địa Sát là gì theo bản năng.
Nhưng không đợi hắn mở miệng hỏi.
Lý Nhị Cương vốn đang lăn qua lăn lại ở phòng bếp đột nhiên ló đầu ra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất