Chương 210: Tâm trạng sung sướng
Đạm Đài Lạc Tuyết đứng tại chỗ, nhìn theo Diệp Lạc rời đi.
Mãi đến khi bóng dáng Diệp Lạc biến mất khỏi tầm mắt, mới thu hồi tầm mắt.
Nàng cúi đầu nhìn pháp bảo thượng phẩm lục lạc trên tay, có chút cảm khái.
“Tông môn ẩn thế đúng là ngang tàng, tam sư huynh đều là nhân vật khủng bố, tuy nhị sư huynh yếu hơn một chút, nhưng vẫn vô cùng khủng bố, xem ra tốc độ ta ngộ đạo phải nhanh hơn mới được, nếu không thì thực xin lỗi với sự bồi dưỡng của sư tôn.”
Đạm Đài Lạc Tuyết nhỏ giọng lẩm bẩm.
Nàng lập tức đi tới bên phòng bếp, dự định đi tìm thức ăn tẩm bổ linh hồn, như vậy có trợ giúp nàng ngộ đạo nhanh hơn.
…
Trước cung điện của Sở Duyên.
Diệp Lạc đến nơi này.
Nhìn cửa cung điện đóng chặt, hắn ta giống như phát hiện ra gì đó, vận chuyển pháp lực ở trong đôi mắt, nhìn kỹ bên cạnh cửa cung điện.
“Cừ thật, đây là dấu tích của lão nhị đúng không? 36 trận pháp bình âm, số lượng nhiều không bàn mà hợp, khiến hiệu quả của trận pháp sẽ lớn hơn nữa, có trận pháp này ở đây, cho dù có người Độ Kiếp vạn lôi nổ tung, e rằng sư tôn đều không nghe thấy được.”
Diệp Lạc chú ý tới trận pháp bên ngoài cung điện, hơi giật mình.
Không ngờ tới vậy mà Trương Hàn bày 36 trận pháp bên ngoài cung điện của sư tôn.
Chậc chậc.
Lão nhị này trái lại rất hiếu thuận với sư tôn.
Đáng tiếc, cho dù như vậy, vị trí tông chủ vẫn không phải của đệ.
Diệp Lạc lắc đầu cười, đối mặt với sư tôn, hắn ta không làm ra vẻ của chủ Thánh Địa, hai đầu gối quỳ trên đất, cung kính làm đại lễ trước cung điện.
“Sư tôn! Hôm nay đệ tử Diệp Lạc về tông, đặc biệt tới bái kiến sư tôn, mong sư tôn xuất hiện.”
Những lời này Diệp Lạc vận đủ pháp lực.
Khiến âm thanh chậm rãi truyền vào trong cung điện.
Cho dù là như vậy, sau khi trải qua 36 trận pháp làm cho suy yếu, âm thanh cũng trở nên rất nhỏ…
Vô Đạo Tông, trong cung điện của Sở Duyên.
Lúc này, Sở Duyên ngồi khoanh chân trong cung điện, hấp thu linh khí, đang chuẩn bị tiến hành đột phá.
Trên mặt hắn tràn ngập nghiêm túc.
Có vẻ rất trang nghiêm.
Hắn sắp tiến hành đột phá.
Trước khi đột phá, hắn tính toán điều chỉnh tâm trạng một chút, cùng với trạng thái của bản thân.
Đảm bảo đột phá không có sơ suất gì.
Cho nên hiện giờ Sở Duyên cầm một quyển sách “lấy” từ Trường Hà Tông về theo bản năng, tiến hành đọc.
“Dựa theo phương pháp đột phá trong sách, ta cần hấp thu linh khí tới đỉnh phong, sau đó lại đột phá tới bình cảnh.”
“Còn nữa, bản bách khoa toàn thư tu luyện của tu tiên giả này, khi đột phá, phải điều chỉnh tâm trạng, trạng thái, pháp lực đạt tới đỉnh phong, còn phải quan sát bốn phía, đảm bảo an toàn của bản thân, khi đột phá không có bất cứ phòng bị gì, cho nên cần đảm bảo an toàn xung quanh người.”
“Nếu có thể, còn cần một đại năng tới hộ pháp, phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bởi vì một khi đột phá bị ảnh hưởng, nhẹ thì dao động căn cơ, nặng thì tẩu hỏa nhập ma, hậu quả khó có thể tưởng tượng.”
“Phía bên ta không có đại năng, vậy thì không có biện pháp rồi.”
“Nhìn xem phía sau có viết trước khi đột phá không có đại năng hộ pháp hay không.”
“Ừm, lại sau đó chính là tụ khí ở đan điền, toái đan thành anh… Thứ đồ chơi gì thế, toái đan thành anh?”
Sở Duyên sửng sốt một lát.
Im lặng lật qua quyển sách trên tay một lát.
Bách khoa toàn thư tu luyện của tu tiên giả - - Quyển Kim Đan.
‘Bàn về đột phá cảnh giới Kim Đan an toàn thế nào’.
Sở Duyên: “?”
Không phải ta muốn đột phá từ cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ tới trung kỳ sao?
Vì sao cho ta xem thứ này.
Ta nhớ rõ ta là bắt đầu xem từ trang đầu tiên.
Trang đầu tiên chính là phần Kim Đan sao?
Sở Duyên vừa cẩn thận nhìn một lát.
Sau đó hắn phát hiện.
Trong quyển sách này, không nói phương pháp đột phá cảnh giới Luyện Khí.
Đừng nói là cảnh giới Luyện Khí, cho dù là cảnh giới Trúc Cơ đều không có…
Mẹ kiếp!
Ngay cả cảnh giới Luyện Khí và cảnh giới Trúc Cơ đều không có phương pháp đột phá, ngươi còn nói cái gì mà bách khoa toàn thư tu luyện của tu tiên giả?
Chẳng lẽ cảnh giới Luyện Khí không xứng có quyền này?
Gương mặt Sở Duyên âm trầm.
Ném quyển sách sang một bên.
Thôi, đọc sách làm gì.
Không thiết thực.
Trực tiếp đột phá là được.
Sở Duyên từ bỏ ý nghĩ “đột phá chính phủ hóa”.
Bắt đầu hấp thu linh khí, dự định trực tiếp đột phá.
Linh khí ở trong cung điện bắt đầu hội tụ trên người hắn.
Sở Duyên đang chuẩn bị đột phá.
Đúng lúc này.
Một giọng nói rất nhỏ truyền từ ngoài điện vào.
“Hôm nay đệ tử Diệp Lạc về tông, đặc biệt tới bái kiến sư tôn, mong sư tôn xuất hiện…”
Những lời này truyền tới.
Khiến Sở Duyên rất không dễ dàng tụ tập được linh khí đều sợ tới mức tán hết đi.
Nhìn linh khí quanh người mình phiêu tán đi.
Vẻ mặt Sở Duyên giận dữ.
Chẳng lẽ không biết hắn tụ tập linh khí đột phá rất cật lực sao?