Chương 221: Cần hòn đá
Trần lão truyền âm đáp.
“Hửm? Ngươi nói đổi họ gì cơ?”
“Diệp Dã.”
“Câu tiếp theo.”
“Ông nội sao?”
“Ừm, ngoan.”
Trần lão: “…”
Già đầu rồi, ngươi còn ngây thơ như vậy, vậy mà chơi trò này.
Vẻ mặt Trần lão bất đắc dĩ, không biết nên nói như thế nào.
Dù sao Cổ lão vô cùng vui vẻ, nở nụ cười rất lâu mới ngừng được, tiếp tục truyền âm.
“Vị Diệp Lạc này, đúng là nhân vật khó lường, xuất thân từ tông môn ẩn thế, chẳng qua không biết tông môn ẩn thế này có thể dạy Diệp Lạc thành một Thiên Kiêu hay không…”
Cổ lão truyền âm nói một nửa.
Còn chưa kịp nói xong, bỗng nhiên có một lưu quang bay từ xa tới.
Nhanh chóng rơi trên tay Cổ lão.
Cổ lão nhận lấy lưu quang, một tin tức xuất hiện trong đầu, sắc mặt lão ta trở nên kỳ lạ hơn.
“Làm sao vậy?”
Trần lão không truyền âm, trực tiếp mở miệng hỏi.
“Vừa rồi… Bên liên minh tu tiên giả Vân Châu truyền tin tới, bảo chúng ta không cần qua đó.”
Cổ lão đáp.
Bên liên minh tu tiên giả vốn chào hỏi qua với bọn họ.
Mời bọn họ xong việc, thuận đường đi ngang qua Vân Châu, thay bọn họ giảng hòa với bên Long Quân yêu tộc, bình ổn chuyện nhiễu loạn ở Vân Châu.
Bọn họ vốn đồng ý, mà lúc này lại không cần.
“Vì sao không cần? Chẳng lẽ bọn họ giải quyết xong rồi à?”
Trần lão cau mày nói.
“Ừm, bọn họ giải quyết xong, nói một cách chính xác, không phải là bọn họ, mà là một đệ tử của tông môn ẩn thế Đông Châu đánh bại Long Quân, bình ổn chuyện này.”
Cổ lão mở miệng nói.
“Đệ tử của tông môn ẩn thế Đông Châu? Có đệ tử khác của tông môn ẩn thế Đông Châu xuất hiện sao? Đánh bại Long Quân? Ngươi chắc chắn vị Long Quân kia họ Ngao chứ? Cơ thể Long Quân kia mạnh tới mức quá đáng, ngươi không nói đùa đúng không.”
Trần lão cảm thấy khó hiểu nói.
Lão ta biết vị Long Quân kia.
Tuy Long Quân yêu tộc ở châu hẻo lánh như Vân Châu, nhưng danh tiếng cũng không nhỏ.
Lấy cơ thể cường đại nổi tiếng khắp thiên hạ.
Người Trung Châu cũng nghe nói tới tên Ngao Long Quân này không ít lần.
Nhưng vậy mà vị này lại bị một đệ tử của tông môn ẩn thế đánh bại?
Đệ tử của tông môn ẩn thế mạnh như thế sao?
“Đệ tử của tông môn ẩn thế này, bày trận không cần nguyên liệu, không cần trận đồ, không cần thời gian, dựa vào thủ đoạn này đánh bại Long Quân, nói như vậy, ngươi hiểu chưa?”
Cổ lão cười khổ nói.
“Không có khả năng! Ta cũng chơi trận pháp, ngươi đừng lừa ta, bày trận có thể không cần nguyên liệu, không cần trận đồ, không cần thời gian sao? Nếu thực sự có phương pháp bày trận này, ta có thể… Nhìn thấy cái bàn này không? Nếu thực sự có, ta sẽ ăn hết cái bàn này!”
Trần lão chỉ một cái bàn tứ giác bên cạnh bọn họ, nghiêm túc nói.
Thấy thế.
Cổ lão im lặng mở một hình ảnh trong lưu quang ra.
Trên hình ảnh, là cảnh Trương Hàn đại chiến với Ngao Dạ.
Chỉ trong khi Trương Hàn trở tay, một trận pháp được bố trí ra.
Hoàn toàn không cần nguyên liệu, trận đồ, thời gian.
Cổ lão nhìn hình ảnh này.
Trong hình ảnh còn chiếu tới cảnh Ngao Dạ tự mình thừa nhận những lời đồn nhảm là thật, sau đó thì hết.
Cổ lão thu hình ảnh về.
Quay đầu nhìn Trần lão ở bên cạnh.
Thì phát hiện vậy mà Trần lão không thấy nữa.
Hả?
Cổ lão dời mắt nhìn cửa đại điện, Trần lão đang im lặng chuẩn bị ra ngoài.
“Lão Trần, đừng đi vội, nào, tới ăn thứ cần ăn đi, chúng ta đều là người thành danh đã lâu, nào, mấy người trẻ tuổi kia, đừng thất thần nữa, mau chuyển cái bàn tới đây.”
“Lại bưng một cốc nước sôi tới, như vậy sẽ dễ nuốt hơn một chút…”
Cổ lão cười hì hì nói.
“Đừng mà, đây chỉ là lời nói đùa thôi.”
Trần lão vội vàng nói.
“Không được!”
Cổ lão nghiêm túc từ chối.
Lão ta ghét nhất loại người mở miệng lừa chuyện ăn uống, quan trọng nhất là, còn không chịu thanh toán!
Người như vậy nên bị đánh chết!
…
Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.
Trong cung điện của Sở Duyên.
Sở Duyên lại chuẩn bị mấy ngày, dự định bắt đầu đột phá một lần nữa.
Hấp thu linh khí.
Hội tụ tới đan điền.
Một lần đột phá…
Sở Duyên ngồi khoanh chân trên đệm hương bồ trong cung điện, dựa theo bước tiến hành đột phá.
Trong quan sát của hắn.
Hắn có thể phát hiện được.
Sau khi linh khí tụ tập về phía đan điền trong cơ thể.
Bình cảnh thuộc cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ buông lỏng hơn.
Chỉ cần dựa theo bước.
Hắn tuyệt đối có thể an ổn đột phá tới cảnh giới Luyện Khí trung kỳ.
Đợi hắn tới cảnh giới Luyện Khí trung kỳ, cộng thêm mình vì nghiên cứu pháp quyết cơ sở của cảnh giới Luyện Khí nhiều, đáy nền cơ sở sẽ vô cùng hùng hậu.
Cảnh giới đạt tới cảnh giới Luyện Khí trung kỳ, đủ để so sánh với cảnh giới Trúc Cơ.
Vượt cấp mà chiến.
Đây là chuyện khiến Sở Duyên vui vẻ một chút.
Dựa theo thưởng thức, có thể vượt cấp mà chiến, đều là Thiên Kiêu.
Tuy hắn chỉ là cảnh giới Luyện Khí vượt cấp cảnh giới Trúc Cơ, nhưng dù gì cũng là vượt cấp.
Vượt cấp chính là Thiên Kiêu!