Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 241: Chủ nhân của Huyết Sát Chi Khí đã chết mấy vạn năm 1

Chương 241: Chủ nhân của Huyết Sát Chi Khí đã chết mấy vạn năm 1
“Không phải chứ, minh chủ, chúng ta đã gửi thiệp mời đi, hiện giờ còn sửa quy củ sao?”
Cổ lão và Trần lão kinh ngạc không thôi.
“Nhất định phải sửa, nhưng mà chỉ thay đổi khen thưởng hạng nhất, những hạng khác không đổi.”
Ngô Việt quả quyết nói.
“Sửa khen thưởng sao? Sao phải sửa?”
Trần lão nghi ngờ hỏi.
“Tất cả khen thưởng đều đổi thành không biết! Không cần để lộ khen thưởng ra.”
Ngô Việt đáp.
Trần lão và Cổ lão đang chuẩn bị ra ngoài ngây ngẩn cả người.
Đổi thành không biết khen thưởng ư?
Có cần thiết không?
Để lộ khen thưởng ra, không phải càng tốt hơn à?
Như vậy càng khích lệ mọi người.
Dưới nghi ngờ của hai người, Ngô Việt thản nhiên trả lời.
“Ta không biết đệ tử của tông môn ẩn thế sẽ đánh tới hạng mấy, mấy Thiên Kiêu ở Trung Châu cũng không kém, trong tình huống không biết đệ tử của tông môn ẩn thế Đông Châu sẽ đánh tới thứ mấy, khen thưởng này không thể tùy tiện lộ ra.”
“Khen thưởng đổi thành không biết, đến lúc đó không phải có thể tạm sửa đổi sao?”
Ngô Việt thản nhiên nói.
Cổ lão: “…”
Trần lão: “…”
Người nào mới nói hận nhất là chó liếm?

Cổ lão và Trần lão đi ra khỏi đại điện có chút ngây người.
Rõ ràng minh chủ Ngô Việt này, chân trước mới cảnh cáo đám trưởng lão, bảo đám trưởng lão đừng có hành động liếm, cũng làm chó liếm, còn nói vô cùng hận những người như vậy.
Quay đầu một cái mình biến thành chó liếm ngay.
“Thì ra là thế, ta đã hiểu! Nếu minh chủ không làm như vậy, dựa vào gương mặt cá chết của minh chủ, sao có thể cạnh tranh với đám trưởng lão!”
Cổ lão hiểu ra.
Khiến Trần lão ở bên cạnh hoảng sợ, vội vàng che miệng Cổ lão.
“Ngươi điên rồi à? Phía sau là đại điện, ngươi trực tiếp mắng minh chủ là mặt cá chết, không sợ bị minh chủ làm thịt sao?”
Trưởng lão ngầm truyền âm.
Cổ lão cũng ý thức được điểm này, vội vàng ngậm miệng không nói.
Nói minh chủ liếm là một chuyện.
Mắng minh chủ mặt cá chết, nếu bị nghe thấy, ít nhất sẽ bị lột mất một lớp da.
“Đi thôi! Đi giải quyết chuyện hòn đá này, đến bên Trữ Vật Các trước, bảo Tôn trưởng lão phê duyệt một số nguyên liệu, giải quyết xong chuyện tế đàn, lại đi tuyên bố chuyện sửa khen thưởng.”
Trần lão lắc đầu, cầm hòn đá chuẩn bị rời đi.
Cổ lão nhìn đại điện sau lưng, rụt cổ, đuổi kịp Trần lão.

Hai người một đường rời khỏi đại điện, đi tới “Trữ Vật Các”.
Sau khi gặp được “Tôn trưởng lão” trưởng lão trấn thủ ở Trữ Vật Các, hai người lập tức nói ra ý đồ mình đến.
Trưởng lão trấn thủ “Tôn trưởng lão” nghe nói có một hòn đá ở chiến trường Viễn Cổ, thì tràn ngập hứng thú.
Sở dĩ Tôn trưởng lão trấn thủ Trữ Vật Các.
Một mặt là vì thực lực của bản thân cường đại, đủ để trấn thủ nơi này.
Hơn nữa là vì lão ta cảm thấy có hứng thú với những vật phẩm ly kỳ cổ quái, tới Trữ Vật Các có thể nghiên cứu mấy thứ này.
Hiện giờ biết được hòn đá này ở chiến trường Viễn Cổ, đương nhiên là Tôn trưởng lão tràn ngập hứng thú.
“Nào, nhanh lấy ra cho ta xem!”
Tôn trưởng lão luôn miệng nói.
Cổ lão và Trần lão không dám làm trái, chỉ có thể lấy hòn đá ra, để cho Tôn trưởng lão nhìn xem.
Tôn trưởng lão nhận lấy hòn đá, vô cùng chuyên nghiệp cầm lấy một pháp bảo giống như kính viễn vọng.
Nhìn chằm chằm hòn đá này, nhìn kỹ.
Cổ lão và Trần lão nhìn động tác của Tôn trưởng lão, trong lòng ngầm cảm khái đúng là chuyên nghiệp, im lặng đứng sang bên cạnh, để tránh quấy rầy Tôn trưởng lão.
Khoảng hơn mười phút sau.
Tôn trưởng lão mới nhíu mày, cất pháp bảo đi, nâng hòn đá.
“Hòn đá này, mặt ngoài là một tầng Địa Sát Chi Khí, bên trong là một tầng Huyết Sát Chi Khí vô cùng đặc biệt, không phải các ngươi đều cảm thấy, tầng Huyết Sát Chi Khí đặc biệt này là huyết dịch của vị cường giả nào đó tạo thành, cho nên các ngươi tưởng rằng hòn đá này lưu truyền từ chiến trường Viễn Cổ tới nay đấy chứ?”
Tôn trưởng lão nhíu mày hỏi.
“Đúng vậy!”
Cổ lão gật đầu nói.
“Tuy Huyết Sát Chi Khí này đặc biệt một chút, nhưng không thể nói đây là hòn đá ở chiến trường Viễn Cổ được, có tầng Địa Sát Chi Khí này ở đây, căn bản không thể thấy rõ năm.”
Tôn trưởng lão cảm thấy khó hiểu nói.
Cổ lão và Trần lão nghe thấy thế, cũng không dám nói thêm câu gì.
Bọn họ chỉ nghe theo ý kiến của minh chủ mà thôi.
Bên kia, Tôn trưởng lão cầm hòn đá lật trái lật phải, không biết nên nói gì.
Một hòn đá không chắc chắn, sẽ vì thứ này lập tế đàn, còn dùng hương tế linh hồn người chết tế bái ngày đêm.
Chẳng lẽ những thứ này không xài tiền?
Thực sự là nhà giàu không biết củi gạo dầu muối đắt.
“Không được! Ta tuyệt đối không cho phép thứ không rõ ràng như vậy được lập tế đàn, nếu là thật, thì chính là tế bái hiền triết đã khuất của Nhân Tộc, nhưng nếu là giả, chúng ta tế bài một thứ đồ chơi, liên minh tu tiên giả chúng ta không cần mặt mũi à?”
“Ta mong muốn kiểm tra đo lường tính chân thật của hòn đá này đã, hai người cảm thấy thế nào?”
Tôn trưởng lão nhíu mày hỏi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất