Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 256: Vô Đạo Tông đến muộn 1

Chương 256: Vô Đạo Tông đến muộn 1
“Rốt cuộc tông môn ẩn thế Đông Châu đang đùa gì thế? Có tới hay không đây, tông môn mỗi châu đều đã tới, chỉ thiếu mỗi Vô Đạo Tông Đông Châu.”
“Không có đạo lý, nếu tông môn ẩn thế Đông Châu hứa sẽ tới, không có đạo lý cho leo cây như vậy.”
“Có phải… Có phải tông môn ẩn thế Đông Châu không biết cần tới trước một tháng hay không?”
“Không có khả năng, việc trọng đại như Đại Bỉ vạn tông, chẳng lẽ Vô Đạo Tông còn không biết quy củ cụ thể? Phàm là tông môn lớn một chút, đều biết quy củ của Đại Bỉ vạn tông.”
“Vô Đạo Tông người ta được xưng là truyền thừa 300 vạn năm, Đại Bỉ vạn tông của chúng ta hình như… Hình như không có tư cách khiến người ta biết quy củ?”
“Bên trong thiệp mời, có nói là tới trước hay không?”
“Hẳn là, hẳn là không có.”
Rất nhiều trưởng lão nói một lát, bỗng nhiên giọng nói nhỏ xuống.
Bọn họ phát hiện, bọn họ căn bản không viết trên thiệp mời là cần tới trước một tháng, tham gia đại hội vạn tông.
Chỉ sợ Vô Đạo Tông người ta căn bản lười để ý tới quy củ của Đại Bỉ vạn tông, càng không biết quy củ này.
Lần này thì hay rồi, thật xấu hổ, một đống tông môn đã tới, nhưng Vô Đạo Tông lại không xuất hiện.
Mở sao? Không đợi Vô Đạo Tông người ta, như vậy là không nể mặt, huống chi đây là lần đầu tiên Vô Đạo Tông tham gia đại hội vạn tông.
Không mở? Vậy nên ăn nói thế nào với một đống tông môn?
“Được rồi, việc đã đến nước này, tranh cãi ầm ĩ cũng vô dụng.”
Minh chủ của liên minh tu tiên giả Ngô Việt xua tay, ra hiệu cho các trưởng lão im miệng.
“Vậy minh chủ nói biện pháp xem.”
Có trưởng lão nói như vậy.
Các trưởng lão khác nghe thấy thế, nhao nhao dời mắt nhìn Ngô Việt, muốn xem Ngô Việt có biện pháp gì.
Thấy vậy, Ngô Việt cảm thấy đau đầu, nhưng lão ta nhanh chóng nghĩ ra được phương pháp.
Ai bảo lão ta là minh chủ của liên minh tu tiên giả.
“Như vậy đi, làm chậm đại hội vạn tông lần này một tháng, liên kết với Đại Bỉ vạn tông, loại bỏ thời gian trung gian.”
“Tuyên bố với bên ngoài… Tuyên bố trong liên minh tu tiên giả chúng ta xảy ra chút việc, muốn lùi lại một tháng, như vậy hai bên đều không đắc tội.”
Ngô Việt trầm tư một lát, xua tay nói.
Lão ta cũng không có biện pháp.
Đối với liên minh tu tiên giả lão ta mà nói, hai bên đều không thể đắc tội.
Một bên là vô số Thánh Địa đại tông môn, một bên là tông môn ẩn thế Đông Châu được xưng truyền thừa 300 vạn năm.
Nếu đắc tội một bên, có lẽ liên minh tu tiên giả sẽ bốc hơi khỏi nhân gian.
Thực sự giống với một câu của liên minh tu tiên giả.
“Thánh Địa và Thánh Địa trở mặt, liên minh tu tiên giả tham gia, liên minh tu tiên giả biến mất…”
Nghe thấy những lời này.
Rất nhiều trưởng lão chỉ có thể gật đầu, lựa chọn phương pháp này.
Nếu không làm theo phương án này, bọn họ cũng không có biện pháp khác.
“Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có thể làm như vậy, nhưng mà minh chủ ngươi cần phải phái người đến biên giới Trung Châu theo dõi, nếu tông môn ẩn thế Đông Châu tới, cần phải nhanh mời tham gia.”
“Chỉ sợ một tháng sau, tông môn ẩn thế Đông Châu còn chưa tới, đến lúc đó náo nhiệt rồi.”
“Chuyện này có là gì, sợ nhất vẫn là tông môn ẩn thế không tới, chúng ta bắt đầu đại hội vạn tông, sau đó nửa tháng sau, tông môn ẩn thế Đông Châu mới tới.”
“Không không không, ta cảm thấy cho dù có sợ hay không, chỉ cần tông môn ẩn thế Đông Châu không tới, chúng ta đều sẽ xui xẻo.”
“Không sai, các ngươi phải biết rằng, tông môn ẩn thế ở Trung Châu có khả năng được chúng ta mời ra, thậm chí một số tông môn ẩn thế thuộc đại châu cường đại đều đã đi ra, là vì muốn so với tông môn ẩn thế Đông Châu xem ai đỉnh hơn, mà lúc này… Nếu tông môn ẩn thế Đông Châu không tới, chúng ta sẽ xui xẻo.”
Đám trưởng lão càng tưởng tượng càng sợ hãi.
Giống như đã nghĩ tới bộ dạng mình gặp xui xẻo.
Cả đám đều rùng mình một cái.
“Tóm lại, các ngươi nhớ phải phái người tới vùng ranh giới trông chừng!”
Có trưởng lão nói xong những lời này, xoay người rời đi.
Các trưởng lão khác nói chuyện, sau đó cũng nhao nhao rời đi.
Chỉ trong giây lát.
Trong đại điện mở họp chỉ còn lại mình Ngô Việt.
Ngô Việt ngồi ngay ngắn trên ngai vàng, thở dài một hơi.
“Haizz, hi vọng Vô Đạo Tông Đông Châu đừng thất hẹn, nếu không thì không biết sao đây.”
“Đạo bản vi vô, tòng vô nhi nhất, thực sự rất muốn xem tông môn ẩn thế này có như lời đồn hay không.”
Ngô Việt lắc đầu nói hai câu.
Lão ta đứng dậy, muốn rời đi.
Nhưng nghĩ một lát, gọi một chấp sự tiến vào.
“Bây giờ ngươi đi thu dọn một lát, đến biên giới Trung Châu giáp Đông Châu, qua bên đó canh chừng cẩn thận, bây giờ là thời gian diễn ra Đại Bỉ vạn tông, tiến vào Trung Châu đều cần kiểm tra, một khi ngươi phát hiện tông môn ẩn thế Đông Châu, lập tức trở về bẩm báo, biết chưa?”
Ngô Việt chậm rãi mở miệng, dặn dò.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất