Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 261: Tham gia đại hội vạn tông 2

Chương 261: Tham gia đại hội vạn tông 2
“Nói lời vô nghĩa, nếu thiên phú của sư muội không đủ mạnh, sao có thể được sư tôn nhận làm đệ tử? Ngoài ra, sư muội này của chúng ta, rất có khả năng không tầm thường.”
Đôi mắt Diệp Lạc nhìn chằm chằm Trương Hàn, mang theo ý cười nói.
“Không tầm thường sao?”
Trương Hàn sửng sốt một lát.
Còn tưởng Diệp Lạc nói là bản lĩnh của sư muội này rất khác biệt, từ đầu đã không nghe ra được thâm ý trong giọng nói của Diệp Lạc…

Trong khu vực Trung Châu, trên đảo nhỏ.
Bạch Hổ dẫn theo Sở Duyên đi tới trước một cung điện tràn ngập khí thế.
Sở Duyên liếc nhìn hơi Bạch Hổ dừng lại, có thể biết rõ, nơi này chính là nơi mở đại hội vạn tông.
Hắn nhảy từ trên lưng hổ xuống.
Ngẩng đầu đánh giá cung điện này.
Hắn khẽ gật đầu.
Không thể không nói, cung điện này rất đẹp, khí thế cũng đủ, không giống như cung điện khác, chỉ biểu lộ đẹp đẽ quý giá, nhưng không có khí phái như này.
Sở Duyên ngầm nghĩ, cất bước chuẩn bị tiến vào.
Hai tu sĩ trấn thủ ở cửa thấy thế, chắp tay cúi người thi lễ, bày tỏ tôn kính, nhìn theo Sở Duyên tiến vào.
Sở Duyên gật đầu với hai tu sĩ, lập tức chắp tay ở sau lưng, đi vào trong cung điện.
Đi vào cung điện, lọt vào tầm mắt là thảm đỏ nối thẳng tới chủ điện.
Hai bên đều trống không, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng động to ở bên chủ điện.
Sở Duyên chỉ tò mò đánh giá một lát, lập tức đi tới chủ điện.
Tiến vào chủ điện, có thể thấy hai bên đều là bàn đặt đầy đồ ăn.
Trước mỗi một bàn đều có người ngồi.
Tiếng động lớn náo nhiệt đó, là tiếng mọi người nói chuyện với nhau.
Ngươi một câu ta một câu, dần dần, trở thành tiếng động to.
Sở Duyên lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua, ở trên bậc thang trên cùng, cũng có một số bàn.
Chẳng qua những cái bàn này rõ ràng không phải người bình thường có thể ngồi.
Lúc này chỉ có ít ỏi mấy người ngồi trước bàn.
Ta nên ngồi ở đâu đây?
Sở Duyên sinh ra nghi ngờ.
Hắn nhớ rõ trên thiệp mời chưa từng nói hắn phải ngồi ở đâu.
Chấp sự mới gọi hắn tới cũng không nói hắn phải ngồi chỗ nào.
Hay là…
Chọn bừa một chỗ ngồi xuống cho xong việc?
Sở Duyên nhìn trái nhìn phải một lát.
Ánh mắt nhìn bàn trống cuối cùng ở hàng áp chót.
Chính là chỗ này!
Lúc này Sở Duyên khởi hành, đi tới trước bàn cuối cùng đó ngồi xuống.
Hắn ngẩng đầu nhìn trên bàn có linh khí tỏa ra, trái cây óng ánh trong suốt, không khỏi nuốt nước bọt.
Hình như trái cây này ăn rất ngon?
Sở Duyên nhìn thoáng qua, trên bàn bên cạnh hắn, là một lão giả râu bạc trắng.
Lão giả râu bạc trắng này đang nói chuyện với bàn bên cạnh, nhìn đồ ăn trên bàn bọn họ vẫn còn chỉnh tề.
Nếu hắn ăn, hình như không thích hợp lắm?
Thôi, không thích hợp thì không thích hợp.
Liên quan gì tới hắn.
Sở Duyên ho khan hai tiếng, cầm lấy trái cây bắt đầu ăn.
Ăn một miếng, hắn lập tức sửng sốt.
Vậy mà pháp lực của hắn tăng lên.
Trái cây này, là thứ tốt!
Sở Duyên thuần thục cầm trái cây lên nuốt vào.
Hắn vốn định ăn thêm, nhưng nhìn xung quanh một lát, trái cây trước bàn mỗi người đều chưa từng động vào, hắn động vào tiếp, hình như không được tốt lắm.
Dứt khoát không ăn tiếp nữa.
Im lặng nhớ trái cây này.
Đợi rời đi sẽ mang theo.
Sở Duyên nhìn bàn trái cây, có chút thèm thuồng, nhưng không thể động vào nữa, ngồi thẳng người, lẳng lặng đợi thời gian trôi qua.
Ngay khi Sở Duyên định nhắm mắt lại.
Lão giả râu bạc trắng bàn bên cạnh đột nhiên tìm Sở Duyên.
“Oa, sao vị đạo hữu này lạ mặt như vậy? Xin hỏi tôn xưng của đạo hữu?”
Lão giả bên cạnh rất tò mò nhìn chằm chằm Sở Duyên, dò hỏi.
“Tại hạ họ Sở, tên một chữ Duyên.”
Sở Duyên bị hỏi hơi sửng sốt một lát, mới lấy lại tinh thần, trả lời một câu.
Nghe thấy những lời này, lông mày tuyết trắng của lão giả bên cạnh nhíu lại, trầm tư một lát.
Giống như đang tự hỏi, tên Sở Duyên này, là tông chủ tông môn nào.
Lão ta nhớ rõ tông chủ của Thánh Địa đại châu gần đây, không có ai tên Sở Duyên đúng không? Thậm chí họ Sở cũng không có.
Lão giả bên cạnh thật cẩn thận nhìn Sở Duyên một lát.
Người này…
Khí chất rất “tiên”, rất siêu tục bất phàm.
Nhưng mà cảnh giới này…
Một cảnh giới Trúc Cơ sao?
Không có khả năng không có khả năng, có lẽ là dùng bảo vật gì đó che giấu tu vi.
Tóm lại không có khả năng là thật.
Ha ha.
Một cảnh giới Trúc Cơ nếu có thể tiến vào đại hội vạn tông, lão ta sẽ nuốt cả hòn đảo này.
Cho nên người này, rốt cuộc là ai.
Lão giả bên cạnh có chút nghi ngờ và tò mò.
“Đạo hữu, bần đạo tên là Trang Thư, là chủ của Tịnh Thủy Các, một trong ba đại Thánh Địa ở Cảnh Châu.”
“Xin hỏi đạo hữu là người của tông môn nào? Bần đạo không có ý gì khác, chỉ muốn làm quen với đạo hữu mà thôi.”
Lão giả “Trang Thư” này cười hì hì nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất