Chương 282: Cảnh giới Trúc Cơ gà cay
“Có lẽ Sở tiền bối có chuyện cần suy nghĩ, chúng ta đừng nên quấy rầy, còn những chuyện chúng ta muốn hỏi, ta nghĩ, có lẽ đừng nên hỏi Sở tiền bối, hỏi cũng là câu nói có tay là được.”
Một người trong đó truyền âm nói.
Nghe thấy những lời này.
Khóe miệng mấy người khác đều giật giật.
Có tay là được sao?
Giúp mở một con đường tiến về trước, làm thủy tổ, loại chuyện này, đừng nói có tay là làm được, cho dù bọn họ dùng cả chân cũng không thể.
Nhưng mà, bọn họ vẫn không dám quấy rầy Sở Duyên.
Sợ quấy nhiễu tới vị Sở tiền bối này, dẫn tới phá hủy chuyện của Sở tiền bối.
Tuy nghĩ như thế, nhưng trong lòng đám bọn họ đều xuất hiện ý nghĩ khác, ví dụ như gia nhập tông môn ẩn thế Đông Châu.
Người của tông môn ẩn thế Đông Châu, tất cả đều mạnh như thế, nếu bọn họ gia nhập, có thể cũng trở thành khủng bố như vậy hay không?
Ngay khi bọn họ mơ màng.
Cuối cùng Sở Duyên hoàn hồn, hắn đột nhiên đứng dậy.
Khiến những người khác nhao nhao hoàn hồn.
“Các ngươi hiểu biết bao nhiêu về Sở Hòa này?”
Sở Duyên thản nhiên hỏi.
Hắn nhớ không nhầm mà nói.
Đối thủ của tứ đệ tử nhà mình, chính là Sở Hòa này.
Hình như là bị đối thủ của Tô Càn Nguyên dọa sợ.
Sở Duyên không nhịn được mở miệng hỏi thông tin cá nhân của “Sở Hòa” này.
“Sở tiền bối, người này ta biết, là đệ tử của Thánh Địa Hoán Tiên Các, nghe nói am hiểu sử dụng phù lục chi thuật, thực lực có thể so được với cảnh giới Độ Kiếp, là người nổi bật trong đám Thiên Kiêu đứng đầu Trung Châu.”
Có người biết chuyện nói như vậy.
Những lời này vừa nói ra.
Sở Duyên có chút hoài nghi.
Lần trước hình như các ngươi cũng nói như vậy, Mã Liên kia mạnh tới cỡ nào?
Sau đó trở tay đã quỳ xuống.
Lại khoác lác sao?
Mấy người nhìn ánh mắt Sở Duyên, giống như đọc hiểu ý.
“Nói ra, Mã Liên này là thứ đồ chơi gì, tuy đệ tử của Sở tiền bối rất mạnh, nhưng Mã Liên này cũng quá yếu rồi? Loại đồ chơi như vậy cũng có thể tham dự Đại Bỉ vạn tông?”
“Không sai, một đệ tử ngoại môn của tông môn ta đều mạnh hơn tên Mã Liên này, sao có thể để loại như vậy trà trộn vào Đại Bỉ vạn tông.”
“Ta đi hỏi Ngô Việt một chút, rốt cuộc Đại Bỉ vạn tông này làm trò gì thế.”
Mấy người nhao nhao mở miệng nói.
Có người trực tiếp nói một câu muốn đi tìm Ngô Việt, lập tức xoay người rời khỏi tầng ba.
Sở Duyên nhìn náo nhiệt trong tầng ba, hít sâu một hơi.
Sở Hòa à Sở Hòa.
Mọi người đều họ Sở.
Không phải là ngươi sẽ làm ra chuyện ngoài ý muốn cho ta đấy chứ?
Nếu phàm nhân như Đạm Đài Lạc Tuyết mà ngươi không đánh lại được…
Đừng nói là người khác, hắn sẽ lập tức dẫn Diệp Lạc Trương Hàn đi dạy đối phương cách ứng xử.
Sở Duyên nghĩ, thở dài một hơi, muốn rót pháp lực tiếp tục quan sát so đấu của tổ khác.
Nhưng hắn vừa định rót pháp lực vào.
Thì phát hiện pháp lực không còn.
Sở Duyên: “…”
Cảnh giới Trúc Cơ gà cay!
…
Trong bí cảnh cỡ nhỏ.
Khi đến lượt Đạm Đài Lạc Tuyết.
Đạm Đài Lạc Tuyết không kéo dài thời gian, sau khi chào hỏi đám Diệp Lạc xong, thì tiến vào bí cảnh.
Bí cảnh của nàng, là một mặt kính hồ.
Hồ nước trong suốt, giống như gương sáng, ảnh ngược là trời xanh.
Đạm Đài Lạc Tuyết lẳng lặng đứng trên mặt kính hồ, đạp nước mà đứng, mặc bộ đồ màu xanh, trên gương mặt lộ ra cao quý lạnh lùng, loại hiền hòa khi đối mặt với đồng môn biến mất không thấy, thay vào đó là trong veo mà lạnh lùng.
Đặc biệt là đôi mắt của nàng, màu vàng lợt, giống như có thể nhìn thấu toàn bộ.
Lúc này.
Đối diện với Đạm Đài Lạc Tuyết, không có người.
Rất rõ ràng, đối thủ của nàng còn chưa tới.
“Sở Hòa? Đối thủ này còn chưa tới sao?”
Đạm Đài Lạc Tuyết nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Không để ý lắm.
Dù sao cách so đấu chính thức bắt đầu, còn không ít thời gian.
Đối thủ còn chưa tới cũng rất bình thường.
Đạm Đài Lạc Tuyết thấy đối thủ còn chưa tới, thì lẳng lặng đứng tại chỗ, nàng nâng tay mình lên.
Ở trên lòng bàn tay nàng, một bàn cờ nhỏ trôi nổi.
Có một chuyện, nàng có chút nghi ngờ khó hiểu, nhưng vẫn không có cơ hội hỏi sư tôn, đơn giản là kìm nén trong lòng trước, không nói ra.
Từ khi nàng tiến vào hòn đảo liên minh tu tiên giả này, gặp được khí tức Thiên Kiêu thuộc vô số đạo khác nhau trên đảo nhỏ xong.
Lực lượng linh hồn của nàng bắt đầu đột nhiên tăng mạnh.
Điều này khiến Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy rất khó hiểu.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi.
Lực lượng linh hồn của Đạm Đài Lạc Tuyết đã trực tiếp vượt tới cảnh giới Hóa Thần.
Trước đó mấy ngày đám Diệp Lạc hộ pháp thay nàng.
Đó là thời khắc mấu chốt nàng biến chuyển Nguyên Thần.
Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy khó hiểu, vì sao nàng đột nhiên tăng nhanh cảnh giới.
Chẳng lẽ, muốn nàng lấy chúng sinh làm quân cờ, giống như đang ở trong “Giới Kỳ Bàn”, lấy Thiên Địa làm bàn cờ, chúng sinh làm quân cờ sao?
Nhưng cho dù như vậy, có liên quan gì tới việc thực lực của nàng tăng nhanh.
Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy rất khó hiểu.
Nhưng nàng nghĩ mãi không rõ.