Chương 295: Múa rối 2
Múa tượng gỗ à?
Múa tượng gỗ kéo kiểu gì.
Tên này có vẻ tục.
Nhưng múa tượng gỗ thực sự có thể kéo một chút, múa rối là dùng dây khống chế tượng gỗ, có thể từ điểm này lừa gạt đệ tử.
Chẳng qua nói thẳng mộc ngỗ chi đạo, cũng quá không có phong cách.
Múa tượng gỗ, múa tượng gỗ…
Hắn nhớ rõ múa tượng gỗ còn có danh xưng đặc biệt là múa rối đúng không?
Nghĩ tới đây, Sở Duyên sửng sốt một lát, bất chợt hiểu ra.
Múa rối! Con rối!
Lần này hắn biết nên khoác lác thế nào.
Nếu nói đơn là múa rối, hắn thực sự không biết nên nói kiểu gì.
Đổi thành con rối, vậy phong cách này không phải sẽ dâng cao sao?
Đôi mắt Sở Duyên sáng lên, nhìn về phía Tô Hề, há miệng nói…
Trong khu vực Trung Châu.
Trên đảo nhỏ, trên ngọn núi Vô Đạo Tông cư trú.
Lúc này, trong đại điện.
Trong lòng Sở Duyên đã có tính toán.
Hắn cúi đầu nhìn Tô Hề, cùng với tượng gỗ cũ nát trên tay Tô Hề.
“Hề Nhi, ngươi chắc chắn ngươi thực sự muốn tu mộc ngẫu chi đạo chứ?”
“Tượng gỗ có danh xưng là con rối, thay vì nói tu mộc ngẫu chi đạo, chẳng bằng nói tu khôi lỗi chi đạo, khôi lỗi chi đạo như thế nào? Khống chế người, khống chế yêu, khống chế trời, khống chế đạo! Khiến sợi dây thuộc về con rối được dẫn ra, khắp nơi trong trời đất, khiến vạn vật nằm trong sự khống chế của ngươi, đây là khôi lỗi chi đạo!”
“Đạo này rất mạnh, nhưng đạo này cũng khó tu hành, không có nghị lực lớn, có trí tuệ cao, thì không thể tu hành, vi sư hỏi lại ngươi lần cuối, ngươi thực sự nghĩ kỹ, muốn tu đạo này sao?”
Sở Duyên chậm rãi mở miệng nói.
“Sư, sư tôn, tượng gỗ này là ca ca để lại cho ta, vẫn luôn ở bên ta, ta, ta muốn tu thứ này.”
Tô Hề vẫn có chút khẩn trương, nhưng trong giọng nói đã có chút kiên nghị.
“Được! Không hổ là đệ tử của vi sư, có gan khiêu chiến với khó khăn!”
Sở Duyên vô cùng hài lòng gật đầu.
Hắn đã làm nền xong.
Đạo này, rất khó tu.
Cho nên ngươi không tu ra cái gì, chuyện đó không liên quan tới ta, chỉ sợ là đạo này rất khó.
Đối với mộc ngẫu chi đạo gì đó, Sở Duyên chẳng thèm ngó tới.
Tượng gỗ sao? Món đồ chơi!
Lấy món đồ chơi tu hành, đều có thể tu hành mà nói.
Vậy hắn đừng sống nữa, trở về Vô Đạo Tông, tìm tảng đá đập chết mình đi.
“Nhưng mà nơi này không phải tông môn chúng ta, chỉ có thể cho ngươi làm tu hành cơ sở nhất, đợi lát nữa vi sư bảo người ta chuẩn bị một số con rối cho ngươi, ngươi chăm chỉ chơi, khụ khụ, chăm chỉ nghiên cứu trước.”
Sở Duyên cười nói.
“Dạ, sư tôn, đệ tử nhất định nghe theo sư tôn, chăm chỉ tu hành!”
Tô Hề vội vàng gật đầu.
Thực ra nàng nghe, cũng là nửa hiểu nửa không.
Nhưng nàng không dám hỏi gì, chỉ nghĩ đến lúc đó tự mình chăm chỉ nghiên cứu.
“Ừm, như vậy rất tốt, ngươi cũng nên đi tắm rửa một chút, thay quần áo sạch sẽ, ngươi đợi một lát, vi sư bảo người đi chuẩn bị cho ngươi.”
Sở Duyên đi ra khỏi đại điện.
Tô Hề vừa định mở miệng nói gì đó.
Đúng lúc này.
Bên ngoài đại điện có âm thanh truyền tới.
Bỗng nhiên Tô Hề khẩn trương, đến gần Sở Duyên một chút, vô cùng sợ hãi.
Sở Duyên ngẩng đầu nhìn bên ngoài điện.
Chỉ thấy đám Diệp Lạc đang đi tới.
Bốn người vốn nhìn thấy sư tôn ở trong đại điện, vô cùng vui vẻ, nhưng bất chợt thấy tiểu cô nương dơ dáy bẩn thỉu bên cạnh sư tôn, không khỏi sửng sốt một lát.
Người nọ là…
Đệ tử sư tôn mới thu nhận sao?
Trong lòng bọn họ mơ hồ có suy đoán, nhưng bọn họ không dám thất thần lâu, nhanh chóng lấy lại tinh thần.
“Đệ tử bái kiến sư tôn!”
Bốn đệ tử đều cúi người thi lễ.
Nhìn thấy cảnh tượng này.
Sở Duyên ở phía đối diện có tâm trạng không tốt lắm.
Nhìn thấy bốn đệ tử ở cạnh nhau, giống như một tiểu đoàn đội, hắn hơi tức giận.
Một ổ rắn chuột!
Bốn đệ tử này, ngoại trừ Đạm Đài Lạc Tuyết, tất cả đều khiến hắn bị trừ một đại cảnh giới!
Nếu không vì Đại Bỉ vạn tông này, hắn thậm chí đều không phát hiện đệ tử Đạm Đài Lạc Tuyết này đã thành tài!
May mắn hắn phát hiện kịp thời.
Nếu không thì hắn lại bị trừ một đại cảnh giới!
Sở Duyên nghĩ tới những chuyện này, tâm trạng không thể tốt hơn được.
Nhưng ở trước mặt đám đệ tử này, hắn không tiện biểu hiện ra cái gì.
“Ừm, trở về rồi à?”
Sở Duyên thản nhiên nói.
“Dạ, sư tôn, các đệ tử đều thông qua so đấu vòng đầu tiên, kế tiếp đợi loại xong hết, thì có thể tiếp tục tiến hành vòng thứ hai.”
Diệp Lạc đứng ra, cung kính nói.
“Ừm… Không tệ.”
Sở Duyên kìm nén đau khổ tổn thất trên vạn linh thạch, gật đầu nói.
“Sư tôn, vị này là đệ tử người mới thu nhận, tiểu sư muội của bọn ta sao?”
Trương Hàn hỏi một câu, ánh mắt nhìn Tô Hề đang hơi sợ hãi.
Theo ý hắn ta, những người này đều là chiến lực sư tôn vì tương lai hắn ta ngồi lên Vô Đạo Tông để lại.
Tuy cô bé này bẩn thỉu dơ dáy, nhìn rất bình thường.
Nhưng rơi vào tay sư tôn, được sư tôn nhận làm đồ đệ, chắc chắn sẽ nhanh chóng mạnh hơn.
Tương lai nhất định là trụ cột vững vàng của Vô Đạo Tông hắn ta!