Chương 316: Mỗi đệ tử của tông môn ẩn thế có một kiện linh bảo thượng phẩm 1
Trong khu vực Trung Châu.
Trong lầu các.
Tầng hai là chỗ của rất nhiều tông chủ Thánh Địa.
Lúc này, rất nhiều tông chủ của Thánh Địa đang quan sát chiến đấu.
Khi bọn họ thấy bí cảnh bị đánh bạo, lập tức dùng thần thức quét nơi giao chiến.
Bọn họ vốn trông cậy vào một trận đại chiến.
Kết quả không ngờ tới Tô Càn Nguyên ném ra ba bảo vật, trực tiếp trấn áp Diệp Vũ.
Bọn họ nhìn thấy ba bảo vật này xong, cả đám không khỏi trợn trừng mắt.
“Đệ tử của Vô Đạo Tông đều giàu như thế sao? Một người thể tu mà có ba kiện bảo vật hạng nhất? Hai kiện là linh bảo thượng phẩm đúng không? Còn có một bảo vật trên linh bảo nữa?”
“Không có khả năng, một thể tu không cần những bảo vật này, hẳn là đệ tử khác đưa cho Tô Càn Nguyên.”
“Vô Đạo Tông có nội tình cấp bậc gì? Thực sự 300 vạn năm sao? Bảo vật của đệ tử đều là linh bảo thượng phẩm thấp nhất, còn có cả chí bảo trên linh bảo nữa…”
“Bảo vật trên tay mấy chúng ta, chỉ là linh bảo thượng phẩm đúng không?”
“Theo lời đồn Đông Châu thời cổ là nơi nổi tiếng về bảo vật, tông môn ở Đông Châu thời cổ am hiểu luyện khí nhất, hiện giờ vừa nhìn, quả nhiên là như vậy!”
“Không phải bảo vật của các tông môn ở Đông Châu thời cổ đều bị Vô Đạo Tông đóng gói hết đấy chứ?”
“Đợi một chút! Người kia, ngươi muốn làm gì?”
Đám tông chủ của Thánh Địa nói chuyện với nhau.
Có người mắt sắc, bất chợt thấy tông chủ của Thánh Địa Vô Cực “Lâm Bộ” đứng dậy.
Đám tông chủ của Thánh Địa khác nhao nhao lấy lại tinh thần, nhìn về phía Lâm Bộ tông chủ của Thánh Địa Vô Cực chuẩn bị đi ra.
Trái tim bọn họ đập nhanh hơn.
Không phải con hàng này thấy đệ tử nhà mình bị thua, muốn ra mặt đấy chứ?
Tỉnh táo một chút.
Đó là tông môn ẩn thế Đông Châu đấy.
Sở tiền bối người ta còn ngồi ở trên lầu.
Thực sự muốn đánh, sao có thể đánh lại Sở tiền bối người ta?
Tạm dừng không nói tới cảnh giới của Sở tiền bối cao thâm.
Chỉ nói phương diện bảo vật…
Đệ tử của Sở tiền bối người ta có một đống chí bảo, ngươi có thể tưởng tượng được không?
Đụng tới Sở tiền bối, đánh đều không đánh lại…
Đối mặt với nhiều ánh mắt chăm chú của tông chủ các Thánh Địa.
Lâm Bộ chậm rãi xoay người, quay mặt về phía rất nhiều tông chủ của các Thánh Địa.
“Ta đi nhận lỗi với Sở tiền bối, đệ tử kia đấu kiểu gì thế? Vẫn luôn trốn tới trốn lui, còn ra thể thống gì nữa? Đây không phải là lãng phí thời gian sao?”
Trên mặt Lâm Bộ lộ ra nụ cười rất gượng ép.
Sau khi nói xong.
Lão ta không quay đầu lại đi lên tầng ba.
Rất nhiều tông chủ của Thánh Địa thấy tông chủ của một trong những Thánh Địa đứng đầu Trung Châu rời đi.
Bọn họ hiểu rõ.
Thánh Địa Vô Cực nhận thua rồi.
Cho dù là Thánh Địa đứng đầu, đối mặt với tông môn ẩn thế, vẫn là quá yếu.
Ngươi nhìn một cái xem, nội tình kém như thế nào.
Cấp tông chủ bọn họ, chỉ mới dùng tới linh bảo thượng phẩm, đệ tử nhà người ta đã dùng linh bảo thượng phẩm, còn cả chí bảo trên linh bảo.
Nội tình này, người nào so được…
Rất nhiều tông chủ của Thánh Địa nghĩ tới đây, không hiểu sao lại im lặng một lát.
Bỗng nhiên, có người nghĩ tới một chuyện.
“Ngươi nói xem, nếu chúng ta phụ thuộc vào Vô Đạo Tông, Vô Đạo Tông vung nước ra, có phải đủ cho chúng ta hưởng thụ hay không?”
Những lời này vừa nói ra.
Đôi mắt của tông chủ Thánh Địa khác sáng lên, trong lòng đều có một ý nghĩ lớn mật.
Đúng lúc này, một người đứng dậy.
“Các ngươi đừng nghĩ nữa, theo ta điều tra, cho dù là rất nhiều tông môn trong Đông Châu cũng không thành công bám vào Vô Đạo Tông, không có gì ngoài Thánh Địa Đông Châu vì do đệ tử của Vô Đạo Tông sáng tạo ra, tất cả tông môn khác đều không có một chút quan hệ với Vô Đạo Tông.”
Giọng nói của người này lạnh lùng, đánh nát ảo tưởng của đám tông chủ Thánh Địa.
“Tay chân của ngươi nhanh nhạy thật? Vậy mà nhanh như thế đã đến Đông Châu hỏi thăm tin tức? Thực trùng hợp, ta cũng từng hỏi thăm, theo ta được biết, muốn liên lạc với Vô Đạo Tông, còn có một biện pháp.”
Một tên khác đứng ra, mỉm cười nói.
“Là biện pháp gì ngươi nói đi?”
Có tông chủ của Thánh Địa sốt ruột, đứng ra mở miệng hỏi.
Tuy tông chủ của Thánh Địa khác không nói gì, nhưng ánh mắt bọn họ đều nhìn về phía người kia, không thể nghi ngờ là chứng minh tâm tư của bọn họ.
Bọn họ muốn biết là có biện pháp gì.
“Theo ta được biết, Sở tiền bối của Vô Đạo Tông, có liên hệ với một chưởng quầy ở khách điếm phàm tục Đông Châu, dựa theo tin tức ta hỏi thăm, một tông môn ở Đông Châu tên là Thiên Thanh Tông hình như từng ức hiếp chưởng quầy của khách điếm này, lại sau đó, vị đệ tử tên Diệp Lạc kia, hẳn là nhận được lệnh của Sở tiền bối, trực tiếp tới đập phá Thiên Thanh Tông, quan hệ giữa hai người, hẳn là không cần ta nói tỉ mỉ.”
Người nọ nói với hàm ý sâu xa.