Chương 339: Ngô Việt mê mang 1
Kiện thứ hai là linh bảo ngọc bội loại trừ tâm ma, tăng tốc độ tu hành.
Ngọc bội phóng ra, có thể bao phủ một mảng rộng, Ngô Việt là vì phòng ngừa nhỡ đâu đệ tử của Vô Đạo Tông có tâm ma lưu lại trong cơ thể nhưng không biết, lệnh bài kia có thể khiến Vô Đạo Tông tránh khỏi tai nạn này.
Kiện thứ ba là một thứ xa xưa nhất truyền thừa trong liên minh tu tiên giả bọn họ, là một viên cầu, tác dụng cụ thể Ngô Việt không rõ, bởi vì truyền đời đời, viên cầu này không đơn giản, cho nên lão ta coi như khen thưởng đưa cho Sở Duyên.
Còn kiện thứ tư.
Nói một cách nghiêm khắc, không xem như bảo vật.
Là một phong thư mời.
Người cầm thư mời, có thể vào Y Cốc trong một vùng bí cảnh thần bí.
Y Cốc, Thánh Địa y đạo trong thiên hạ, độc lập với 82 châu ở đại lục Thần Hành, xem như ngang hàng với tông môn ẩn thế, chẳng qua vì chiến lực của tông môn không đủ, không được nhiều tông môn ẩn thế thừa nhận, cho nên không được phép lấy xưng hô tông môn ẩn thế.
Tuy chiến lực của Y Cốc không đủ, nhưng luận về y đạo, đứng đầu thiên hạ, có lời đồn, bất cứ loại bệnh gì, chỉ cần đi vào Y Cốc, đều có thể đạt được trị liệu.
Người bình thường, cho dù là cường giả cảnh giới Độ Kiếp, muốn đi vào Y Cốc đều không được.
Nhất định phải có thư mời tiếp đón, mới có thể đến Y Cốc.
Phong thư mời của Y Cốc này là một trong những thứ quan trọng nhất của liên minh tu tiên giả.
Cũng là thứ Ngô Việt trân quý nhất.
Dù sao có được phong thư mời như thế, tương đương có thêm một cái mạng.
Cho dù là ai đều sẽ giấu đi.
Nhưng vì lấy lòng Sở Duyên.
Ngô Việt chỉ có thể lấy phong thư mời này ra đưa cho Sở Duyên.
Khiến Ngô Việt không ngờ tới chính là.
Vị Sở tiền bối này từ đầu tới cuối đều không thèm để ý mấy thứ này, thậm chí còn có chút ghét bỏ.
Có lẽ với nội tình của Sở tiền bối mà nói, mấy thứ này thực sự quá cấp thấp, loại cấp bậc này không có trợ giúp gì đối với Sở tiền bối.
Nhưng Ngô Việt không còn thứ nào khác.
Không thể lấy linh thạch đưa cho Sở tiền bối được.
Đưa linh thạch không phải tuyên bố nhục nhã Sở tiền bối sao, như vậy không đắc tội Sở tiền bối mới lạ.
“Sở tiền bối, ngươi rất bất mãn với khen thưởng sao?”
Ngô Việt thật cẩn thận hỏi Sở Duyên.
“Ừm…”
Sở Duyên khẽ gật đầu.
Bày tỏ ý của mình.
“Nhưng mà Sở tiền bối, khen thưởng đã định, không bằng Sở tiền bối miễn cưỡng nhận những khen thưởng này đi, lần này Sở tiền bối không hài lòng, ta trở về sẽ chuẩn bị một số bảo vật khác, đợi Đại Bỉ vạn tông lần sau, có thể có khen thưởng càng tốt hơn.”
Ngô Việt không trông cậy có thể lấy lòng Sở tiền bối này, chỉ hi vọng đừng khiến Sở tiền bối không thích là được.
“Không ngại.”
Sở Duyên nghe đối phương đã nói như vậy, còn có thể nói gì, chỉ có thể nghiêm mặt, gật đầu.
Sung sướng trong lòng mất đi.
Chỉ có bốn kiện này, so với tưởng tượng của hắn, thực sư có chút khác biệt…
Ngàn vạn linh thạch tưởng tượng lập tức không thấy, giống như đều đã đến tầng mây, bỗng nhiên lại té ngã xuống.
“Đa tạ Sở tiền bối thông cảm!”
Ngô Việt mở miệng nói.
“Ừm.”
Sở Duyên chỉ khẽ gật đầu.
Cố gắng điều chỉnh tâm trạng bản thân.
Bốn bảo vật cũng là bảo vật.
Nói không chính xác, bốn bảo vật này là bảo vật đặc biệt gì đó.
Nhưng mà việc cấp bách, vẫn là phải rút trước.
Cho dù thế nào, hắn cũng đang giả làm tông chủ của tông môn ẩn thế Đông Châu.
Hiện giờ Đại Bỉ vạn tông đã kết thúc, vẫn nên nhanh chạy trốn thì hơn.
Nghĩ vậy, Sở Duyên lập tức quay đầu nhìn về phía Ngao Ngự.
“Đi thôi, gọi đám Diệp Lạc đến nơi này, chuẩn bị rời đi.”
Sở Duyên mở miệng nói.
“Dạ, tông chủ.”
Ngao Ngự đứng dậy đi xuống lầu.
Ngô Việt ở bên cạnh nghe thấy Sở Duyên nói muốn đi, trên mặt lộ ra chút sốt ruột, bước nhanh lên trước, đến gần Sở Duyên.
“Sở tiền bối, ngươi có thể để lại địa chỉ của tông môn ngươi không? Như vậy sau này vãn bối muốn tới bái phỏng Sở tiền bối, cũng có chỗ để đến.”
Ngô Việt dò hỏi.
Những lời này vừa nói ra.
Sở Duyên lại sửng sốt.
Còn muốn sau này đến bái phỏng hắn sao?
Bái phỏng không phải sẽ lộ chuyện hắn là giả ư.
Hắn biết rõ, ở trong này là vì thực lực của đệ tử hắn rất mạnh, cho nên mới khiến những người này tin hắn, nếu để những người này thấy tông môn của hắn, chẳng phải sẽ bị lộ.
Tuy tông môn nhà hắn cũng rất có khí phách.
Nhưng phần lớn điện phủ đều đóng, nói một cách tổng thể, còn có chút cùi bắp.
Đến bái phỏng là chuyện không có khả năng.
Chỉ có thể tùy tiện khoác lác một lát.
“Vô Đạo Tông là nơi không cho phép người ngoài tiến vào, nhưng mà thấy ngươi có duyên với Vô Đạo Tông của bổn tọa, bổn tọa sẽ cho ngươi một từ nhắc nhở, hi vọng ngươi có thể tìm được Vô Đạo Tông, nếu như ngươi có thể tìm được, tất nhiên là có duyên phận, nếu không tìm thấy, chỉ có thể nói duyên phận chưa tới.”