Chương 365: Thể chất đặc biệt của Tô Hề
Mà lúc này gã ta không thể không cúi đầu.
“Ý của ngươi, tham ngộ, là có ý gì?”
Hư ảnh Hải Tinh kìm nén phẫn nộ, nhỏ giọng nói.
“Sư tôn nói để ta lĩnh ngộ khôi lỗi nhất đạo…”
Tô Hề giải thích.
“Cái gì mà khôi lỗi nhất đạo? Có phải là loại khống chế người khác hay không? Chuyện này ta biết, có phải ta truyền thừa bản lĩnh này cho ngươi, thì ta có thể rời đi hay không?”
Hư ảnh Hải Tinh dò hỏi.
“Sư tôn ta nói, một chút thành tựu của khôi lỗi nhất đạo có thể khống thiên, khống địa, khống sinh linh vạn vật, tầm mắt đạt tới, đều có thể khống chế…”
Tô Hề nhỏ giọng nói.
Những lời này vừa nói ra, hư ảnh Hải Tinh trực tiếp trợn tròn mắt.
Ngươi đây gọi là khôi lỗi nhất đạo sao? Sao gã ta chưa từng nghe thấy bao giờ.
Gã ta biết, chỉ đơn giản là khống chế tinh thần người khác mà thôi, còn khống thiên, khống địa sao?
Thực không dám giấu diếm, gã ta bị phong ấn, chính là vì người ta dẫn đường Thiên Địa Chi Lực trấn áp.
“Chuyện này… Ta không biết.”
“Không bằng ta để lại những thứ ta biết dạy ngươi, ngươi tự mình suy nghĩ?”
Hư ảnh Hải Tinh rất bất đắc dĩ nói.
“Có, có thể.”
Tô Hề không biết bây giờ nên làm gì, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
“Vậy ngươi nhận lấy truyền thừa đi.”
Hư ảnh Hải Tinh vươn một xúc tu ra, điểm lên trán Tô Hề.
Truyền từng truyền thừa tới.
Làm xong những chuyện này.
Hư ảnh Hải Tinh không nhìn Tô Hề, mà dời mắt nhìn Bạch Trạch.
“Bây giờ ta có thể rời đi chưa?”
Hư ảnh Hải Tinh mở miệng hỏi.
“Có thể, đương nhiên, nơi này thì có thể, đây là ta nói, vị bên ngoài đồng ý cho ngươi đi hay không, vậy thì không nói chính xác được.”
Hư ảnh hình thú của Bạch Trạch chuyển hóa thành hình người, bóng dáng khom xuống, nhìn chằm chằm hư ảnh Hải Tinh.
“Ngươi muốn chơi xấu đúng không? Vậy ngươi nói xem nên làm thế nào?”
Hư ảnh Hải Tinh tức giận rồi.
“Ngoan ngoãn ở bên người này đi, đợi người này mạnh dần, nếu ngươi nhận được sự đồng ý của nàng, vậy ngươi có thể rời đi.”
Bạch Trạch lắc đầu, mở miệng nói.
“Vậy ta không biết sẽ phải đợi tới ngày tháng năm nào?”
Hư ảnh Hải Tinh sững sờ nói.
“Đợi tới ngày tháng năm nào ngươi cũng phải đợi.”
Bạch Trạch thản nhiên nói.
“Không có đường sống thương lượng ư?”
Hư ảnh Hải Tinh nghiến răng nghiến lợi.
“Không có.”
Bạch Trạch trực tiếp lắc đầu.
“Vậy…”
Hư ảnh Hải Tinh vừa mới nói xong một chữ, bỗng nhiên trong lúc đó, gã ta cuốn lấy Hải Tinh muốn xông ra ngoài, giống như muốn đánh không kịp trở tay.
Nhưng mà Bạch Trạch giống như đã sớm dự liệu tới.
Vẫy tay, một chút lực lượng ký thác hư ảnh trực tiếp hóa thành vô số tỏa liên lan tràn ra.
Hư ảnh Hải Tinh hoàn toàn không phản kháng được, bị vô số tỏa liên nắm lấy, kéo trở về trong Hải Tinh một lần nữa.
Bạch Trạch còn thuận tay bày ra một tầng cấm chế phong ấn Hải Tinh này, phòng ngừa đối phương trốn ra.
Làm xong mọi chuyện, hư ảnh của Bạch Trạch lẳng lặng đứng đó, đợi Thiên Địa hàng lâm, phá hủy hư ảnh này của lão ta.
Theo Bạch Trạch, hư ảnh của lão ta ra tay như vậy, Thiên Địa tuyệt đối không cho phép.
Có lẽ sẽ không trực tiếp khiển trách bản thể của lão ta, nhưng hư ảnh tuyệt đối bị Thiên Địa diệt.
Cho nên Bạch Trạch đã có dự định từ bỏ hư ảnh này, đối với lão ta mà nói, hư ảnh này chỉ là một chút khí tức biến thành mà thôi, không có thì không có, không ảnh hưởng tới toàn cục.
Nhưng khiến Bạch Trạch cảm thấy kinh ngạc chính là, vậy mà Thiên Địa không giáng xuống bất cứ trừng phạt nào.
Lúc này hư ảnh Bạch Trạch nhìn thoáng qua Hải Tinh kia, còn có Tô Hề vẫn chưa tỉnh táo lại.
Là vì thể chất của tiểu cô nương này đặc biệt sao?
Được Thiên Địa che chở, bởi vì lão ta xem như che chở tiểu cô nương này, cho nên Thiên Địa sẽ không khiển trách lão ta?
Đúng là thể chất kỳ diệu.
Hư ảnh Bạch Trạch nhìn về phía Tô Hề, trong mắt xuất hiện hào quang.
Lão ta cũng không khỏi cảm khái, nhãn lực của vị Sở đạo hữu kia, vậy mà có thể tìm được một đệ tử như thế…
Trong tẩm điện của Tô Hề.
Lúc này, Tô Hề mặc xiêm y màu đỏ nhạt, đôi mắt đờ đẫn nhìn tẩm điện vô cùng yên tĩnh.
Sau khi hư ảnh Hải Tinh bị đánh nhốt vào trong Hải Tinh.
Bạch Trạch lập tức rời khỏi tẩm điện của nàng.
Trong khoảng thời gian ngắn, tẩm điện của nàng lập tức yên tĩnh lại.
Dù sao Tô Hề còn chưa hoàn toàn lấy lại tinh thần.
Khoảng một lúc lâu sau, nàng mới thong thả lấy lại tinh thần, để ý rõ mọi thứ.
Thông qua một số truyền thừa của hư ảnh Hải Tinh kia, nàng cũng biết rõ thân phận của hư ảnh Hải Tinh kia, là một thiên ma từ thiên ngoại tới, từng nhấc lên gió tanh mưa máu ở đại lục Thần Hành thời Thượng Cổ, sau này bị liên thủ phong ấn.
Tên là “Thiên Diệu Thánh Quân”.
Một đại ma đầu như thế, bị nàng thả ra.
Sau đó bị…
Bị tiền bối kia đánh trở về Hải Tinh.
Dựa theo ý của tiền bối kia, đây đều là sư tôn nàng an bài? Vì khiến nàng mạnh dần?
Tô Hề cảm thấy mơ mơ màng màng.
Nhưng nàng không muốn nghĩ quá nhiều.