Chương 366: Đạm Đài Lạc Tuyết chỉ điểm
Gặp chuyện không rõ, đó chính là ý của sư tôn là được!
Sư tôn muốn nàng tu luyện truyền thừa của Thiên Diệu Thánh Quân sao?
Tô Hề nhìn kỹ truyền thừa của Thiên Diệu Thánh Quân một lát.
Tuy nàng không hiểu chuyện tu luyện cụ thể, nhưng có thể nhìn ra được ý đại khái.
Thực ra truyền thừa này không phải là khôi lỗi nhất đạo gì đó.
Mà là một loại đồng thuật, đồng thuật khống chế tinh thần người khác.
“Chuyện này… Nên tu luyện sao?”
“Không phải sư tôn nói, bảo ta tu luyện khôi lỗi nhất đạo ư?”
Tô Hề có chút hoang mang khó hiểu.
Nàng nghĩ một lát, vẫn nghĩ không rõ.
Đứng lên định đi hỏi sư tôn một lát.
Điểm này, nàng thực sự nghĩ mãi không ra.
Bằng không với tính cách của Tô Hề, đánh chết cũng không đi quấy rầy sư tôn.
Tô Hề cầm Hải Tinh, đi ra khỏi cung điện, đi về phía tẩm điện của sư tôn.
Nàng đi khoảng mấy phút, còn chưa đi ra khỏi khu vực cư trú của đệ tử.
Khi tới gần cửa khu vực cư trú của đệ tử, thì gặp Đạm Đài Lạc Tuyết đi từ trong tẩm điện ra.
“Sư, sư tỷ.”
Tô Hề vội vàng hành lễ, nàng cúi đầu, thật cẩn thận nhìn sư tỷ trước mặt mình.
Luôn cảm thấy sư tỷ này không dễ ở chung.
Ở trong mắt nàng, Đạm Đài Lạc Tuyết tràn ngập khí chất lạnh lùng cao quý, mà trong đó mang theo khí tức vô tình của Thiên Đạo.
“Sư muội không cần đa lễ, muội ta đều là đồng môn, lại còn ở tông môn ẩn thế, không cần để ý những tục lễ này.”
Đạm Đài Lạc Tuyết vô cùng tùy ý, vươn tay đỡ Tô Hề dậy, đánh giá Tô Hề một lát.
Ở trong Tuệ Nhãn của nàng, quang điểm kim sắc ẩn giấu quanh người Tô Hề càng thêm sáng hơn.
Có lẽ tiểu sư muội này đã bắt đầu bước vào tu luyện.
Nghĩ như vậy, Đạm Đài Lạc Tuyết không khỏi liếc mắt nhìn về phía Tô Hề, giống như muốn nhớ kỹ dáng vẻ yếu kém của Tô Hề lúc này.
“Sư muội, tẩm điện của muội ở bên kia đúng không? Sao lại đi về phía này?”
Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn một lát, thì thu hồi ánh mắt, nhẹ giọng hỏi.
“Sư tỷ, ta muốn đi tìm sư tôn.”
Tô Hề nhu thuận đáp.
“Tìm sư tôn? Gặp vấn đề trong chuyện tu hành sao?”
Đạm Đài Lạc Tuyết nghe thấy thế, đại khái đoán được Tô Hề có thể là gặp vấn đề trong tu hành, nếu không đã không có khả năng tìm sư tôn.
Nàng nhớ đại sư huynh và nhị sư huynh từng dặn, nên giúp tiểu sư muội này nhiều, tránh quấy rầy tới sư tôn.
“Ừm, sư tỷ, đúng là có một số vấn đề muốn hỏi sư tôn.”
Tô Hề gật đầu nói.
“Sư muội có vấn đề gì? Nói ra, có lẽ ta sẽ giải đáp được cho sư muội, như vậy thì không cần làm phiền sư tôn nữa.”
Đạm Đài Lạc Tuyết mở miệng nói.
“Chuyện này… Vậy được rồi.”
Tô Hề do dự một lát, vui vẻ đồng ý.
Giống như so với đi tìm sư tôn, tìm sư tôn càng dễ khiến nàng tiếp nhận hơn.
Nàng do dự một lát rồi nói ra mọi chuyện cho Đạm Đài Lạc Tuyết nghe, còn nói ra khó khăn hoặc vấn đề của mình.
Nghe lời tiểu sư muội nhà mình nói.
Đạm Đài Lạc Tuyết cũng rơi vào trầm mặc rất lâu.
Sư tôn ban cho mỗi người cơ duyên khác nhau.
Cho tiểu sư muội cơ duyên, là truyền thừa của vực ngoại thiên ma này sao? Truyền thừa này đúng là đủ đặc biệt, vậy mà Nguyên Thần của vực ngoại thiên ma vẫn còn tồn tại…
Có lẽ ý của sư tôn, là muốn Nguyên Thần của vực ngoại thiên mà này phụ đạo tiểu sư muội tu hành mạnh dần.
Còn vấn đề mà tiểu dm nói…
Đạm Đài Lạc Tuyết chỉ hơi nghĩ một lát, lập tức hiểu rõ.
“Tiểu sư muội, nghi ngờ của muội ở ngay đây, vực ngoại thiên ma đưa cho ngươi truyền thừa, cùng với đạo muội tu luyện là không phù hợp, đúng không?”
Đạm Đài Lạc Tuyết mở miệng hỏi.
“Đúng vậy, sư tỷ.”
Tô Hề vội vàng gật đầu.
“Sư muội, muội biết nòng cốt của Vô Đạo Tông chúng ta không?”
Đạm Đài Lạc Tuyết không đáp hỏi ngược lại, cười hỏi.
“Không biết.”
Tô Hề lắc đầu.
“Truyền đạo không truyền pháp, đây chính là nòng cốt của Vô Đạo Tông chúng ta.”
Trong mắt Đạm Đài Lạc Tuyết hiện lên ý cười, chậm rãi mở miệng nói.
“Truyền đạo không truyền pháp sao?”
Tô Hề hơi mê mang.
Nhìn thấy cảnh tượng này.
Đạm Đài Lạc Tuyết xem như hoàn toàn hiểu rõ.
“Không sai, truyền đạo không truyền pháp, cho dù là đại sư huynh, hay là nhị sư huynh tam sư huynh, hoặc là ta, sư tôn đều không truyền đạo, không truyền pháp, pháp chỉ có thể dựa vào chính chúng ta ngộ ra.”
“Nếu sư tôn truyền cho muội pháp môn, vậy mới kỳ lạ, mà hiện giờ sư muội chiếm được một loại pháp môn khác của vực ngoại thiên ma, đây là bình thường.”
“Dựa theo ý của sư tôn, hẳn là muốn muội coi đây là manh mối, lĩnh ngộ đạo thuộc về mình.”
Đạm Đài Lạc Tuyết nói ra lý giải của mình.
“Muốn ta dựa vào manh mối này, lĩnh ngộ đạo thuộc về mình sao?”
Tô Hề nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Không sai, nếu sư muội còn không hiểu, có thể đến điện Truyền Pháp, bên trong có đủ loại diệu pháp, còn có phương pháp tu hành của ta và ba vị sư huynh, muội có thể lấy lĩnh ngộ.”
Đạm Đài Lạc Tuyết chỉ điểm.