Chương 409: Hình tượng của Sở Duyên 2
Bạch Trạch nhìn chằm chằm Hoa Thần Y rất lâu, phát hiện đối phương giống như không nói đùa.
Nhưng lão ta nhìn theo ngón tay Hoa Thần Y chỉ, vẫn luôn không nhìn ra được gì.
“Rốt cuộc ngươi đang chỉ gì thế? Chẳng lẽ thứ này không nhìn thấy?”
Bạch Trạch khom người, lông mày nhíu chặt, mở miệng dò hỏi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Hoa Thần Y không do dự nữa, trực tiếp nói rõ ngọn nguồn với Bạch Trạch.
Chẳng qua hắn ta có chút để lại tâm nhãn, không nhắc tới y đạo có thể y Thiên Địa, y đại đạo gì đó.
Chỉ đơn thuần nói, sư tôn bảo hắn ta ở trong điện tham ngộ.
Khi Bạch Trạch nghe tới đó, lông mày nhíu chặt hơn.
Đôi mắt kim sắc đánh giá đại điện tông chủ nhiều lần.
Nhưng cho dù lão ta nhìn kiểu gì, đều không thấy được bất cứ manh mối nào.
Chẳng lẽ thiên phú của lão ta cũng thấp hơn?
Bạch Trạch ngây người một lát, lập tức lắc đầu, nếu thực sự có thứ gì đó, chỉ sợ không phải là có thiên phú hay không.
Đây là Sở đạo hữu cố ý để cho đệ tử ngộ ra, không phải đệ tử không có biện pháp nhìn thấu.
Hay là căn bản không có thứ gì, chỉ là Sở đạo hữu muốn đệ tử này hiểu rõ đạo lý gì đó mà thôi.
Tóm lại, lão ta có chút không nhìn thấu.
Bạch Trạch suy nghĩ một lúc, mới dời mắt nhìn về phía Hoa Thần Y lần nữa.
“Chuyện này ta cũng không đoán ra tâm tư của Sở đạo hữu, có lẽ ngươi có thể đi hỏi mấy đồng môn của ngươi, có khả năng bọn họ sẽ giúp được ngươi.”
Bạch Trạch nghĩ tới Tô Càn Nguyên và mấy đệ tử.
Có lẽ chỉ có đám đệ tử mới có thể hiểu rõ.
“Tiền bối, ta còn có đồng môn sao?”
Hoa Thần Y sửng sốt một lát, dò hỏi.
“Có, tính cả ngươi, tổng cộng là sáu người, mấy đồng môn khác của ngươi, cũng được xưng là ‘Thiên Kiêu’.”
Bạch Trạch không bủn xỉn khen ngợi.
Lão ta đúng là rất xem trọng đám Diệp Lạc.
“Hả? Vậy sao? Vậy tiền bối, xin hỏi, tông môn chúng ta tên là gì?”
Bỗng nhiên Hoa Thần Y cảm thấy tò mò.
“Cái gì? Sở đạo hữu không nói với ngươi, tin tức về tông môn sao?”
Vẻ mặt Bạch Trạch trở nên kỳ lạ.
Thu nhận đệ tử không nói tên tông môn ư?
Đúng là hợp với phong cách của Sở đạo hữu!
“Không có, hình như sư tôn… Quên nói với ta.”
Hoa Thần Y lắc đầu nói.
“Tông môn của ngươi, tên là Vô Đạo Tông, chính là tông môn truyền thừa lâu đời, đặc biệt là sư tôn các ngươi, lại càng là đại năng sống không biết bao nhiêu năm…”
“Có lẽ ngươi không có cảm giác gì với hai chữ đại năng này, đại năng mà ta nói, không phải đại năng trong quan niệm của ngươi có thể so sánh, đại năng giả chân chính, động một tí là sơn băng địa liệt, nhật nguyệt vô quang.”
“Thậm chí có thể khiến một thế giới cường đại hơn thế giới của các ngươi hiện giờ gấp vạn lần sụp đổ…”
Bạch Trạch bắt đầu miêu tả hình tượng của Sở Duyên ở trong cảm nhận của lão ta.
Lại không thấy được biểu cảm vô cùng khoa trương của Hoa Thần Y…
…
Trong đại điện tông chủ.
Biểu cảm của Hoa Thần Y vô cùng đặc sắc.
Có kinh ngạc, kinh hãi, cuồng nhiệt…
Đủ loại vẻ mặt xuất hiện trên mặt hắn ta.
Hắn ta đều đã xem nhẹ tất cả những lời Bạch Trạch nói.
Trong lòng chỉ có một ý nghĩ…
Tông môn mà hắn ta gia nhập, là Vô Đạo Tông sao?
Tông môn ẩn thế Vô Đạo Tông nổi tiếng khắp thiên hạ?
Tâm trạng của Hoa Thần Y lập tức mênh mông, ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Trạch, có chút không dám tin tưởng.
“Tiền, tiền bối, tông môn ta gia nhập thực sự là Vô Đạo Tông sao?”
Giọng nói của Hoa Thần Y có chút cuồng nhiệt.
Lúc này, hắn ta giống như fan sắp gặp được thần tượng, tâm trạng khó nói nên lời.
“Đúng vậy, ngươi gia nhập Vô Đạo Tông.”
Bạch Trạch nhìn người trước mặt có chút trở nên khác lạ, cảm thấy không ổn lắm.
“Vô Đạo Tông? Thực sự là Vô Đạo Tông tham gia Đại Bỉ vạn tông lấy được hạng nhất ư? Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết! Những người này là đồng môn của ta sao?”
Hoa Thần Y nghĩ tới điểm này, càng thêm cuồng nhiệt.
Vô Đạo Tông từ sau Đại Bỉ vạn tông, đã nổi danh thiên hạ, cũng khiến vô số người biết rõ là một tông môn ẩn thế.
Đệ tử trong tông môn mỗi người đều bất phàm, mỗi người đều đi một con đường riêng.
Nghiễm nhiên, Vô Đạo Tông đã trở thành tông môn vô số thanh thiếu niên nằm mơ cũng muốn gia nhập.
Hoa Thần Y cũng là một trong số đó.
Mà lúc này Hoa Thần Y phát hiện, hắn ta đã gia nhập Vô Đạo Tông!
Bạch Trạch nhìn Hoa Thần Y hơi kỳ lạ, vội vàng lùi về sau mấy bước, lại lựa chọn câu trả lời.
“Ừm, bốn người này đều là đồng môn của ngươi.”
“Còn có một đệ tử hình như tên Tô Hề, cũng là đồng môn của ngươi.”
Bạch Trạch mở miệng nói.
“Diệp Lạc! Diệp Lạc! Diệp Lạc! Hiện giờ người này ở đâu! Ta muốn đi gặp hắn!”
Hoa Thần Y rất nóng lòng muốn đi gặp Diệp Lạc người hắn ta sùng bái nhất.
Dưới cuồng nhiệt, hắn ta đều đã quên trước mặt hắn ta là Bạch Trạch, đi lên nắm lấy tay Bạch Trạch dùng sức lắc.
“Ngươi buông ta ra trước đã!”
Bạch Trạch muốn tránh thoát.
Nhưng mà dưới tiền đề lão ta không vận dụng pháp lực, vậy mà hoàn toàn không tránh thoát được.