Chương 426: Thương Châu Cổ Châu
Chẳng qua Đạm Đài Lạc Tuyết xuống núi hắn ta thực sự không ngờ tới.
“Không biết, sư tôn bảo ta xuống núi, nên ta xuống núi thôi.”
Đạm Đài Lạc Tuyết thành thật trả lời.
“Hả?”
Diệp Lạc cau mày, suy nghĩ một lát, chỉ trong nháy mắt, hắn ta hiểu rõ.
Chẳng lẽ, đây là sư tôn muốn Đạm Đài Lạc Tuyết xuống núi khai sáng Thánh Địa tu luyện trước, học tập trở thành một tông chủ như thế nào.
Đợi học tập đủ, lại trở về tiếp tục làm người thừa kế của Vô Đạo Tông?
Có khả năng!
Nếu đổi thành người khác, Diệp Lạc sẽ không nghĩ như vậy.
Nhưng đổi thành Đạm Đài Lạc Tuyết, Diệp Lạc lại cảm thấy, rất có khả năng.
Dù sao tính cách của Đạm Đài Lạc Tuyết, bọn họ đều biết người trước mặt ở bên ngoài rất lạnh nhạt, ở trước mặt đồng môn mới hòa nhã không ít, nhưng trên người Đạm Đài Lạc Tuyết còn có tập quán rất không thích hợp làm tông chủ.
Đó chính là trạch!
Đạm Đài Lạc Tuyết rất thích hợp tu luyện trạch.
Điểm này tuyệt đối không thích hợp làm tông chủ.
Sư tôn bảo Đạm Đài Lạc Tuyết xuống núi, rất có khả năng chính là muốn đối phương sửa lại thói quen này, lại trở về núi kế thừa tông môn.
Đúng vậy!
Chính là như vậy!
Nghĩ tới điểm này, Diệp Lạc giật mình.
“Một khi đã như vậy, vậy sư muội, còn có sư đệ nghĩ kỹ chưa, muốn đi đâu thành lập tông môn? Đông Châu chúng ta hay là Vân Châu bên cạnh, số mệnh đều chỉ chịu tải một châu, hai người đã nghĩ kỹ đến châu nào chưa?”
Diệp Lạc dựa vào ngai vàng, hỏi hai đồng môn.
“Đại sư huynh, ta còn chưa nghĩ ra.”
“Ừm, đại sư huynh, ta cũng vậy, không phải là ta không biết, cho nên mới tìm tới đại sư huynh ư, nhìn xem đại sư huynh có kiến nghị gì hay không.”
Tô Càn Nguyên và Đạm Đài Lạc Tuyết nhao nhao bày tỏ, mình vẫn luôn chưa nghĩ tới phương diện này.
Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc trầm tư.
Giống như đang suy tư châu nào mới thích hợp với Tô Càn Nguyên và Đạm Đài Lạc Tuyết.
Một lát sau, hắn ta mới ngẩng đầu.
“Như vậy đi, sư đệ sư muội, Vân Châu giáp Thương Châu, Cổ Châu, ta cảm thấy hai người có thể thành lập Thánh Địa tu luyện ở đây.”
“Hai châu này giáp Vân Châu, phía sau Vân Châu còn có Đông Châu, sư đệ sư muội thành lập Thánh Địa tu luyện ở hai châu này, chúng ta tính là ở giáp cạnh nhau, nếu thực sự có người không có ý tốt xuất hiện, cũng cần phải suy nghĩ thực lực của bốn châu chúng ta.”
“Tam sư đệ tứ sư muội, hai ngươi cảm thấy thế nào?”
Diệp Lạc chậm rãi nói.
“Đại sư huynh, đương nhiên là ta không có ý kiến.”
Đạm Đài Lạc Tuyết xua tay, đối với chuyện lập Thánh Địa tu luyện ở đâu, nàng không có ý nghĩ gì.
“Đại sư huynh, ta cũng không có ý kiến, chẳng qua ta nhớ rõ Thương Châu Cổ Châu đều có Thánh Địa tọa trấn đúng không? Hơn nữa hiện giờ Thánh Địa đang ở giai đoạn cường thịnh?”
Tô Càn Nguyên hiểu biết hơn Đạm Đài Lạc Tuyết nhiều.
Dù gì hắn ta cũng từng làm tông chủ của Thánh Địa một phương.
Đối với tình hình của Thương Châu và Cổ Châu, cũng biết không ít.
“Hả? Thương Châu và Cổ Châu có Thánh Địa tọa trấn ư? Có sao?”
Bỗng nhiên trên mặt Diệp Lạc lộ ra biểu cảm giật mình.
Không đợi Tô Càn Nguyên nói tiếp, Diệp Lạc mở miệng lần nữa.
“Ta nhớ rõ không có mà, một khi đã như vậy, các ngươi đợi một lát, ta đi thông báo cho lão nhị một chút, cùng điều động chiến lực của Thánh Địa, đi tới hai châu này nhìn xem, ta nhớ rõ không có Thánh Địa tọa trấn hai châu này mà.”
Diệp Lạc lẩm bẩm nói.
Tô Càn Nguyên đứng ở phía trước: “…”
Thực sự chỉ đi xem sao?
Đi xem còn cần điều động chiến lực của Thánh Địa? Còn là hai Thánh Địa?
E rằng là đến Thương Châu Cổ Châu “thanh lý” ấy chứ…
Đi tẩy một đợt, Thánh Địa gì đó đều không còn…
…
Thái Nhất Kiếm Tông, trong đại điện tông chủ.
Đối với cuộc nói chuyện giữa Diệp Lạc và Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết không quá để ý.
Nàng tự mình đứng bên cạnh, hơi quay đầu nhìn bầu trời bên ngoài.
Dựa theo cách nghĩ của nàng, xây Thánh Địa gì đó, tùy tiện làm là được.
Chỉ cần có nơi để nàng tiếp tục nghiên cứu kỳ đạo là ổn.
Diệp Lạc và Tô Càn Nguyên nói chuyện một lát xong, cũng đã định ra.
Mục tiêu xác định rõ, chính là Thương Châu và Cổ Châu.
Hai người thảo luận xong, đương nhiên còn cần nghe ý kiến của Đạm Đài Lạc Tuyết.
“Tứ sư muội, đại khái là như vậy, muội cảm thấy như thế nào?”
Diệp Lạc nhẹ giọng mở miệng, dò hỏi.
“Hả? Ồ ồ, được, không thành vấn đề.”
Đạm Đài Lạc Tuyết không nghe rõ cái gì, nghe thấy đại sư huynh hỏi, không kịp nói gì thêm, vội vàng gật đầu.
“Hả? Sư muội, muội chắc chắn đã nghe thấy lời bọn ta nói?”
Khóe miệng Diệp Lạc giật giật, giống như hoàn toàn hiểu rõ, vì sao sư tôn muốn tứ sư muội xuống núi thành lập tông môn.
Với bộ dạng Phật hệ như vậy, có thể làm tông chủ của Vô Đạo Tông mới lạ.