Chương 439: Có mắt có thể qua
Hai người giữ vững tinh thần, nhìn bốn phía một lát.
Lúc này, bọn họ đứng trên một con đường vô cùng cổ xưa.
Trên mặt đường khắc vô số phù văn kỳ lạ.
Những phù văn này bọn họ không hiểu một cái nào.
Tô Hề liếc mắt nhìn một cái, lập tức đi về phía trước.
Nhìn thấy Tô Hề khởi hành, Hoa Thần Y cũng vội vàng đi theo.
Hai người một đường tiến về trước.
Sau khi đi một lát, cuối cùng bọn họ cũng thấy những thứ khác.
Ở phía trước bọn họ, có một cánh cửa mở ra.
Cánh cửa tỏa ra hào quang, hào quang này có vẻ chói mắt trên con đường mờ tối, giống như đang dụ dỗ bọn họ tiến vào.
“Đi.”
Tô Hề không có tâm tư sợ hãi, nàng đi thẳng vào trong cánh cửa này.
“Đợi một chút, đợi một chút! Sư tỷ!”
Hoa Thần Y kéo Tô Hề lại.
“Làm sao vậy?”
Tô Hề nghiêng đầu hỏi một câu.
“Sư tỷ, chúng ta cứ tùy tiện đi vào như vậy, có thể gặp nguy hiểm hay không? Có nên quan sát trước một chút không?”
Hoa Thần Y do dự mở miệng.
Hắn ta luôn cảm thấy, sư tỷ này hơi ngốc.
Đối với chuyện này không sợ hãi chút nào.
Nhưng sư tỷ ngốc, hắn ta không thể ngốc.
Không quan sát một lát đã đi vào, hắn ta luôn cảm thấy không đúng lắm.
“Nguy hiểm sao? Nơi này là Giới Luật Điện của tông môn, có gì nguy hiểm?”
Tô Hề nhìn thoáng qua Hoa Thần Y, bất chợt đi về phía cánh cửa.
Hoa Thần Y: “…”
Nơi này là Giới Luật Điện của tông môn.
Trong tông môn có thể có nguy hiểm gfi.
Vậy mà hắn ta không thể ngờ tới điểm này.
Trẻ trâu chính là hắn ta mới đúng…
Hoa Thần Y đột nhiên không nói gì, nhìn Tô Hề đi về phía cửa, vội vàng thu hồi rất nhiều ý nghĩa, đuổi kịp Tô Hề.
Hai người đi tới bên cạnh một cánh cửa.
Nhìn trong cánh cửa tỏa ra hào quang.
Tô Hề không mang theo bất cứ e ngại gì, đi thẳng vào trong.
Trái lại Hoa Thần Y có chút bó tay bó chân, sau khi Tô Hề đi vào, mới theo vào.
Hoa Thần Y xuyên qua cánh cửa, lọt vào trong tầm mắt là một vùng đất trống.
Trên đất trống vẫn viết vô số phù văn như cũ.
“Sư tỷ? Sư tỷ, tỷ làm sao vậy?”
Hoa Thần Y vốn định tiếp tục tiến về trước, thì đột nhiên thấy Tô Hề ở bên cạnh dừng bước, đôi mắt vô thần nhìn dưới mặt đất.
Cho dù hắn ta la kiểu gì, đều không đáp lại.
Khi Hoa Thần Y muốn mau chân tới xem Tô Hề bị làm sao.
Bỗng nhiên trong đầu hắn ta chấn động, hoảng hốt một lát.
Đợi hắn ta lại mở mắt ra, Tô Hề vốn ở bên cạnh đã biến mất không thấy nữa.
Thay vào đó là một vùng đất trống ở phía trước, trên đất trống có vô số phù văn lại lóe lên hào quang, giống như đang thúc giục hắn ta nhanh đi đến đất trống.
Hoa Thần Y sửng sốt một lát không đi tới trước đất trống.
Mà cúi đầu nhìn dưới chân hắn ta.
“Huyễn cảnh sao? Nhìn huyễn cảnh này, còn cần ta đi tới khu đất trống mới có thể kích phát, thứ này quá cấp thấp, hoàn cảnh này có thể ngăn được người nào? E rằng ngay cả một con chó cũng không ngăn được.”
Hoa Thần Y cảm thấy buồn cười.
Hắn ta vận chuyển tử khí trên người xuống dưới chân, chỉ nhẹ nhàng bước một bước.
Không gian xung quanh giống như cảnh tượng huyền ảo, nghiền nát mà ra.
Hắn ta lại quay về bên cạnh Tô Hề.
Quay đầu lại nhìn, phát hiện Tô Hề vẫn ngơ ngác đứng tại chỗ.
Hắn ta không khỏi cảm thấy kỳ lạ.
Loại huyễn cảnh này, hắn ta liếc mắt một cái có thể phá ra được.
Vị sư tỷ này không yếu hơn hắn ta, không đến mức bị nhốt được.
Hoa Thần Y vươn tay ra, còn định gọi Tô Hề một tiếng, hoặc là trực tiếp kéo Tô Hề ra khỏi huyễn cảnh.
Ngay khi Hoa Thần Y vừa định ra tay, tay còn chưa chạm vào người Tô Hề.
Tô Hề đột nhiên ngẩng đầu lên, trước mặt nàng là Hoa Thần Y đột nhiên vươn tay tới.
“Sư đệ, đệ làm gì thế?”
Tô Hề nhìn Hoa Thần Y, dò hỏi.
“Không… Không có gì, ta thấy sư tỷ mãi mà không nhúc nhích, còn tưởng tỷ bị vây trong huyễn cảnh, muốn giúp sư tỷ phá huyễn cảnh mà thôi.”
Hoa Thần Y vội vàng giải thích, gương mặt tái nhợt không hiểu sao lại đỏ lên.
Hắn ta cảm thấy động tác của mình, nhìn kiểu gì cũng không thích hợp, rõ ràng chỉ vì giúp Tô Hề phá huyễn cảnh, nhưng Tô Hề lại tỉnh táo lại ngay sau đó, lập tức khiến hành động của hắn ta có vẻ không thích hợp lắm.
“Huyễn cảnh này không trói được ta, ta chỉ muốn xem rốt cuộc bên trong huyễn cảnh này có thứ gì mà thôi, một lúc là ngập nước, một lúc là hỏa thiêu sét đánh, rất thú vị, chẳng qua uy lực kém một chút.”
Tô Hề thực sự không chú ý nhiều như vậy, thản nhiên cúi đầu nói.
“Ừm, huyễn cảnh này đúng là quá yếu, có mắt có thể qua, bây giờ xem ra, tòa tháp này hẳn là tháp khiến chúng ta thông qua huyễn cảnh?”
Hoa Thần Y vội vàng gật đầu, che giấu xấu hổ của mình.
“Chưa chắc, sư đệ đệ xem, bên kia có một cầu thang, hình như thông lên tầng hai.”
Tô Hề chỉ một phương hướng…