Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 446: Đến Tây Châu

Chương 446: Đến Tây Châu
Thánh Địa của yêu tộc sao?
Có thể đi một chuyến.
Yêu tộc nhiều, hắn mới có thể lựa chọn.
Lần này tất phải chọn phế vật trăm phần trăm mới được.
Lần này Sở Duyên tuyệt đối không cho phép đệ tử lại thành tài nữa.
Nghĩ tới điểm này.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Ngao Ngự.
“Tây Châu đúng không? Vậy đi thôi, Ngao Ngự, dẫn theo bổn tọa đến Tây Châu một chuyến.”
Sở Duyên để hai tay ở sau lưng, thản nhiên nói.
“Đến Tây Châu sao? Tông chủ, chúng ta đến Tây Châu làm gì?”
Ngao Ngự mê hoặc hỏi.
“Đi nhận đồ đệ, bổn tọa dự định nhận mấy đệ tử yêu tộc, thế nào, ngươi có ý kiến à?”
Sở Duyên hơi tùy ý nói.
“Hả? Nhận đồ đệ? Tông chủ muốn nhận yêu tộc?”
Ngao Ngự lờ mờ một lát, mở miệng hỏi.
Trong lòng hắn ta lập tức có dự tính.
Không biết tông chủ có thu nhận long tộc hay không.
“Ừm, bổn tọa định nhận mấy yêu tộc làm đệ tử, thế nào, ngươi có ý kiến à?”
Sở Duyên nâng mắt nhìn thoáng qua, có chút tò mò hỏi.
“Không có không có, vậy tông chủ, ngươi để ý nhận long tộc làm đệ tử không? Nếu cần mà nói, ta có thể tiến cử cho tông chủ.”
Ngao Ngự vỗ ngực nói.
Sau khi hắn ta nói xong, lập tức nhìn Sở Duyên.
Không biết Sở Duyên có đồng ý hay không.
Bên kia Sở Duyên không đáp lời.
Mà hơi nhíu mày.
Ở trong ấn tượng của hắn, hình như long tộc đều rất mạnh.
Thiên phú cũng chắc chắn không kém.
Nhận long tộc làm đệ tử, hắn cảm thấy không được lắm.
Sở Duyên nghĩ, dùng hệ thống tra xét Ngao Ngự một lát, muốn nhìn xem Ngao Ngự là kiểu mẫu gì.
Tâm niệm của hắn vừa động.
Một màn ảnh màu lam lập tức ngưng tụ mà thành.
[Đối tượng tra xét: Ngao Ngự.]
[Chủng tộc: Yêu – Long.]
[Tu vi: Cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ.]
[Thể chất: Thương Long Chi Thể.]
[Đánh giá: Yêu này là long tộc, long tộc trời sinh thể chất cường đại, xếp hạng đầu trong yêu tộc, thiên phú rất mạnh, nếu không chết, nhất định thành tài, vô cùng không kiến nghị ký chủ nhận làm đồ đệ.]
Quả nhiên!
Long tộc tuyệt đối không thể nhận!
Hệ thống đều đã cho ý kiến, không đề nghị hắn nhận.
Lại càng nói thẳng, nếu không chết, nhất định thành tài!
May mà đầu óc hắn không bị rút gân, không trả lời Ngao Ngự ngay.
Nếu không thì hắn xong đời.
Trong lòng im lặng xóa long tộc.
Gương mặt Sở Duyên đều hơi âm trầm, liếc mắt nhìn thoáng qua Ngao Ngự, nhẹ giọng hừ một câu.
“Không cần, bổn tọa không có ý nghĩ thu nhận long tộc.”
“Ngươi dẫn bổn tọa tới Tây Châu là được.”
Sở Duyên chẳng muốn nói thêm câu nào.
“Dạ dạ, được.”
Ngao Ngự không dám nói thêm gì, hắn ta xoay người chuẩn bị bay đi.
Bất chợt thấy Sở Duyên ở bên cạnh vẫn lẳng lặng trôi nổi giữa không trung, không có ý cử động, hắn ta không khỏi sửng sốt một lát.
Không phải nói muốn đến Tây Châu sao?
Sao tông chủ vẫn không cử động.
Ngao Ngự quay đầu nhìn Sở Duyên với vẻ kỳ lạ.
Sở Duyên vẫn không cử động, đôi mắt nhìn Ngao Ngự như vậy.
Bốn mắt nhìn nhau.
Chỉ trong nháy mắt, Ngao Ngự hiểu rõ ý của Sở Duyên, gương mặt lập tức ủ rũ.
Đây là…
Đây là muốn hắn ta làm tọa kỵ.
Tâm tư của Ngao Ngự lập tức phức tạp, hắn ta thực sự rất muốn nói với Sở Duyên, hắn ta là thần thú hộ pháp, không phải tọa kỵ.
Nhưng hắn ta đối mặt với Sở Duyên, vẫn luôn không dám nói gì, do dự một lúc lâu, vẫn ngoan ngoãn biến thành Thương Long.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Sở Duyên rất hài lòng ngồi lên.
“Tông chủ, vậy xuất phát nhé?”
Ngao Ngự thông qua truyền âm, nói với Sở Duyên.
“Lên đường đi.”
Sở Duyên lẳng lặng đứng trên đầu rồng, hăng hái quan sát phía dưới.
“Được, tông chủ, đến Tây Châu đúng không?”
Ngao Ngự lại hỏi một câu.
“Đúng vậy.”
Sở Duyên trực tiếp trả lời.
Ngao Ngự đang chuẩn bị khởi hành, chở Sở Duyên rời đi.
Đột nhiên hắn ta giống như nghĩ tới gì đó, lại nói với Sở Duyên.
“Tông chủ, hẳn là ngươi chưa từng đến tông môn của Diệp đại nhân và Trương lão đại đúng không? Có đến xem tông môn bọn họ xây dựng, rồi đến Tây Châu hay không?”
Ngao Ngự truyền âm nói.
Những lời này nói ra, trái lại khiến Sở Duyên sửng sốt một lát.
Tông môn Diệp Lạc và Trương Hàn xây dựng sao?
Dù sao cũng là đại đệ tử và nhị đệ tử của mình, bọn họ đã rời tông một thời gian, thành lập tông môn, hắn cũng cần phải đi xem.
Nhưng mà nhiệm vụ chính của hắn hiện giờ, vẫn là nên đi tìm đệ tử mới được.
Chỉ có tìm đệ tử dạy thành phế vật, hắn mới có thể tăng cảnh giới.
Còn chuyện đến tông môn thăm đệ tử…
Chuyện này có thể hoãn lại.
Chỉ có hai tiểu tông môn, sau này đi cũng được.
Nghĩ tới đây, Sở Duyên đã có quyết định.
“Không cần, trực tiếp đến Tây Châu là được.”
Sở Duyên mở miệng nói.
“Được.”
Ngao Ngự không nói thêm gì nữa.
Cơ thể rồng xoay vặn bắt đầu chuyển động, bay ra bên ngoài Đông Châu.
Thương Long phi hành, nhất thời dẫn tới mây trắng quay cuồng, cuồng phong từng cơn, long uy lại càng tràn ngập mà ra, đè ép tất cả sinh linh cản trở xuống…
Hú hú!
Dưới một tiếng gầm nhẹ, Ngao Ngự dẫn theo Sở Duyên đi tới Tây Châu.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất