Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 445: Tính toán nhận yêu tộc

Chương 445: Tính toán nhận yêu tộc
“Không có không có, tông chủ, có tên tuổi của ngươi che chở, đâu có ai dám tới gây sự với ta.”
Chưởng quầy vội vàng xua tay.
Nghĩ tới chuyện lần trước, hiện giờ lão ta đều cảm thấy xấu hổ.
Lão ta thuận miệng nói một câu Thiên Thanh Tông tới khách điếm của lão ta ăn chùa uống chùa, tông chủ này thực sự phái đệ tử, đều bắt tông chủ của Thiên Thanh Tông tới.
Lão ta cũng không dám nói gì nữa.
“Vậy được rồi, không sao là tốt, chăm chỉ kinh doanh, xem ra trong tiệm ngươi kinh doanh rất tốt.”
Sở Duyên gật đầu, không nói gì thêm.
“Vẫn là nhờ tông chủ chiếu cố!”
Chưởng quầy mở miệng nói.
“Hả? Thôi.”
Sở Duyên chẳng muốn nói nhiều với chưởng quầy, theo ý hắn, chưởng quầy này đang nịnh nọt.
Rõ ràng là khách điếm của mình kiếm được tiền, lại cứ nói là hắn chiếu cố gì đó.
Con người hiện giờ ấy à, mỗi ngày chỉ biết nịnh nọt.
Sở Duyên nghĩ như vậy, chẳng muốn nói gì thêm, nếu không có người để đánh, vậy hắn chỉ có thể suy nghĩ chuyện nhận đồ đệ.
Hắn dự định nhận yêu tộc làm đồ đệ, không phải nhân loại làm đồ đệ.
Nhưng nói tới điểm này, hắn còn chưa biết yêu tộc ở đâu.
Lát nữa phải hỏi Ngao Ngự mới được.
Ngao Ngự là long tộc, chắc chắn biết yêu tộc ở chỗ nào nhiều nhất.
Không biết con hàng Ngao Ngự kia, rốt cuộc khi nào mới tới.
Sở Duyên có chút cảm khái tốc độ của Ngao Ngự.
Rõ ràng lúc trước nhìn có vẻ nhanh, hiện giờ hắn “vô địch” xong, cảm thấy tốc độ của Ngao Ngự rất chậm.
Sớm biết Ngao Ngự chậm như thế, hắn đã đợi Ngao Ngự ra khỏi tông môn, lại dẫn Ngao Ngự đi tới đây.
“Tông chủ!”
Chưởng quầy ở bên cạnh nhìn bộ dạng của Sở Duyên, nghĩ một lát, vẫn nghiến răng mở miệng, dự định nói gì đó.
Những nhân vật như tông chủ của Thánh Địa tới gặp lão ta lúc trước, đều hi vọng lão ta có thể nói tốt về bọn họ trước mặt Sở Duyên.
Lão ta vốn định đợi Sở tông chủ ăn xong lại nói chuyện này.
Nhưng nếu Sở tông chủ đã không có tâm tư ăn gì đó, vậy lão ta chỉ có thể lựa chọn nói thẳng.
“Còn chuyện gì sao?”
Sở Duyên không nghĩ nhiều như vậy, thuận miệng hỏi một câu.
“Tông chủ, là về Thánh…”
Chưởng quầy đang định nói gì đó, nhưng không đợi lão ta nói hết câu.
Giọng nói dừng lại.
Chỉ nghe bên ngoài có tiếng gầm gừ vang lên.
Hú hú!
Cùng với tiếng gầm gừ vang lên, trong trời đất bắt đầu nổi lên mưa gió, long uy kinh khủng hàng lâm thành Ngân Nguyệt.
Chưởng quầy mở to mắt nhìn, không rõ chân tướng, ánh mắt ngơ ngác nhìn bầu trời bên ngoài, trong mơ hồ, lão ta giống như thấy được một con rồng ở trong tầng mây.
Đợi chưởng quầy hoàn hồn, nhìn về phía Sở Duyên.
Bỗng nhiên phát hiện, bóng dáng Sở Duyên đã biến mất không thấy nữa.
Chưởng quầy lập tức sững sờ.
Chỉ trong nháy mắt, người đã không thấy ư?
Chưởng quầy đứng dậy, muốn đến cửa sổ nhìn xem, rõ ràng là đã nhận ra, long ảnh vừa rồi có liên quan tới Sở Duyên.
Không đợi lão ta đi tới cửa sổ.
Một giọng nói không biết truyền từ đâu tới, truyền vào trong tai lão ta.
“Chưởng quầy, đa tạ khoản đãi, bổn tọa còn có việc, nên rời đi trước, sau này gặp chuyện gì phiền phức, cứ đi về phía nam Đông Châu, đi thẳng hướng nam, nhìn thấy mây mù, tự có thể thấy Vô Đạo Tông!”
Giọng nói này truyền đến, chưởng quầy vốn sửng sốt.
Sau đó lộ ra mừng như điên.
Đây là Sở tông chủ để lại địa chỉ sao?
Địa chỉ của Vô Đạo Tông?
Sở tông chủ đây là tán thành lão ta, vậy mà cho lão ta địa chỉ!
Chưởng quầy hít sâu một hơi, có chút không dám tin tưởng, đứng tại chỗ rất lâu, mới lấy lại tinh thần, hiểu rõ đây không phải là nằm mơ, nhất thời vui vẻ.
Một người mập mạp vui vẻ nhảy nhót.
Cảnh tượng đó…
Vô cùng “tàn khốc”.

Cùng lúc đó.
Trên không thành Ngân Nguyệt.
Sở Duyên đang gặp mặt với Ngao Ngự.
“Ngao Ngự, nơi nào yêu tộc tương đối nhiều?”
Sở Duyên vội vàng hỏi.
Ngao Ngự ở phía đối diện ngơ ngác nhìn quang điểm kim sắc quanh người Sở Duyên, nghe Sở Duyên đặt câu hỏi, lúc này mới hoàn hồn, mở miệng đáp…

Trong khu vực Đông Châu.
Trên không thành Ngân Nguyệt.
Ngao Ngự hóa thành hình người nghe Sở Duyên hỏi, ngẩn người, trong lúc này còn chưa kịp phản ứng.
Tông chủ hỏi chuyện này làm gì?
Nơi nào có nhiều yêu tộc ư?
Yêu tộc?
Ngao Ngự ngây người một lúc lâu, mới lấy lại tinh thần.
Có chút kinh ngạc nhìn Sở Duyên.
Tông chủ thực sự không hỏi nhầm chứ?
Đang hỏi yêu tộc à?
Hắn ta chưa từng nghe tông chủ hỏi chuyện về yêu tộc.
Vì sao tông chủ lại hỏi thăm về yêu tộc?
Ngao Ngự không rõ chân tướng vẫn lựa chọn ngoan ngoãn trả lời.
“Tông chủ, nếu là yêu tộc, trên cơ bản trong mỗi châu đều có, chẳng qua đều hơi ít, cho dù Đông Châu, cũng có yêu tộc bản địa Đông Châu.”
“Nếu nói về nhiều nhất, đương nhiên là Tây Châu, Tây Châu là Thánh Địa của yêu tộc, không có nhân tộc.”
Ngao Ngự mở miệng giải thích.
Nghe thấy những lời này, Sở Duyên đứng đối diện Ngao Ngự, đạp không mà đứng, quanh người quấn quanh quang điểm kim sắc cúi đầu rơi vào trầm tư.
Tây Châu?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất